Xuyên Không Ta Trở Thành Sủng Thê Của Quyền Thần

Chương 854

Chỉ cảm thấy bộ dạng tẩu tẩu trả thù cho mình, thật sự là quá anh tư hiên ngang, có tẩu tẩu thật tốt.

Thời Khanh Lạc liếc nhìn cả nhà Lô gia, cũng biết lời nàng nói, mấy người này nghe loạt tai.

Nghe vào là tốt, cho cắn chó với Đồ gia, mục đích của nàng cũng thực hiện được.

Vì vậy lúc đến thì vội vàng xông vào, lúc đi lại sạch sẽ mang người rời đi, làm cho người Lô gia bực bội trong lòng nhưng không có cách nào.

Rất nhanh, chuyện này đã truyền khắp toàn bộ Bắc Thành.

Trở về xe ngựa.

Thời Khanh Lạc thấy bộ dạng vui vẻ của tiểu cô, tâm trạng cũng rất tốt."

"Sau này nếu còn gặp người tính toàn muội, thì trởv về tố cáo, ta giúp muội thu thập."

"Nếu khi đó ta và ca ca của muội không ở đây, vậy thì dẫn thị vệ tự mình thu thập."

"Cùng lắm thì có danh tính dũng mãnh, nhưng mình sống vui vẻ là được."

Thời Khanh Lạc là người hiện đại, không vì danh tiếng mà ủy khuất mình, tất nhiên cũng dạy tiểu cô như vậy.

Trong mắt Tiêu Bạch Lê đều là sủng bái và ỷ lại, ôm cánh tay Thời Khanh Lạc nói: "Tẩu tẩu tốt nhất, muội nghe tẩu."

Nàng ấy cũng không để ý nhiều đối với đanh tiếng, dũng mãnh thì cứ dũng mãnh đi, còn có thể bớt không ít chuyện, những người kia muốn tính toán nàng, nói không chừng sau này sẽ không dám đến nữa.

Thời Khanh Lạc suy nghĩ một chút hỏi: "Bạch Lê, tuổi của muội cũng sắp phải suy nghĩ đến chuyện đính hôn rồi, trong lòng muội nghĩ như thế nào?"

Dù sao tiểu tướng công làm ca ca, cho nên chuyện hôn sự của tiểu cô, nàng hỏi vẫn tương đối thích hợp.

Tiêu Bạch Lê vô cùng lệ thuộc tín nhiệm Thời Khanh Lạc, cười hỏi ngược lại: "Tẩu tẩu, tẩu cảm thấy Duệ ca như thế nào."

"Hôm nay tẩu hỏi huynh ấy nhiều vấn đề như vậy, muội nghe câu trả lời của huynh ấy, cảm thấy huynh ấy rất phù hợp với mong đợi phu quân tương lai của muội."

Ở trước mặt tẩu tẩy, nàng ấy nói chuyện chưa bao giờ kín đáo.

Thời Khanh Lạc vừa nghe cũng biết, trước đó nàng không có nhìn sai ánh mắt của tiểu cô.

"Ta và ca ca của muội đều cảm thấy Hề Duệ không tệ, tính cách của hắn ta mặc dù ngạo kiều, nhưng cũng không phải là loại người không nói lý..."

"Tiểu bá vương được cưng chiều như vậy lại không có thông phòng hay thiếp thất, cho nên hắn ta không có ưa chuộc nữ sắc, sau này hẳn chỉ có một chính thê,"

"Chủ yếu người cũng tương đối quen thuộc, mạnh hơn mấy người chỉ gặp một lần rồi cưới."

Nàng lại nhấn mạnh, tất nhiên phải xme ngươi có thích hay không, nếu ngươi không thích, mặc kệ hắn ta có thân phận hay tính cách gì, chúng ta cũng sẽ không suy tính đến.

Trong mặt Tiêu Bạch Lê lộ ra nụ cười, nàng cũng biết tẩu tẩu và ca ca là tốt nhất, bình thường đề không miễn cưỡng nàng ấy làm chuyện không thích, cũng không miễn cưỡng nàng ấy lập gia đình.

Nàng ấy suy nghĩ một chút nói: "Ta cũng cảm thấy Duệ ca không tệ, bộ dạng đẹp mắt, muội và huynh ấy sống cùng nhau cúngex thoải mái hơn."

Bọn muội đều thích ăn uống ui chơi, sau này nếu có thể ở bên nhau, có thể cùng nhau đi khắp nơi du ngoại một phen.

Nàng ấy nhún vai nói:"Chỉ là không biết Duệ ca có vừa ý muội hay không."

Giống như tẩu tẩu nói, thà manh cưới ánh gả, còn không biết tìm một người biết gốc biết rể, biết tính tình chân thật của đối phương.

Nếu như gặp phải loại giống như Đồ Lập Hoan và Lô tiểu công tử, nhìn thì giống chính nhân quân tử, bình thường đối nhân xử thế chính là khiêm khiêm công tử, nhưng ở bên trong lại bại hoại không ra gì.

Gả cho người như vậy, vậy thì quá xui xẻo.

Thời Khanh Lạc cười chọt lên trán nàng ấy: "Nha đầu ngốc, muội cũng thấy, Hề Duệ cũng thích muội sao?"

Lần này Tiêu Bạch Lê có chút ngẩn ngơ: "A, Duệ ca thích muội?"

Thời Khanh Lạc gật đầu: "Đúng vậy nếu không lấy tính cách của hắn ta, sao lại chủ động nói ra chuyện đi dâng hương với muội, thường xuyên dân muội và Nhị lang đi dạo phố ăn ngon, gặp phải chuyện gì vui cũng mang theo các ngươi."

"Trừ muội ra, muội thấy hắn ta có đi ra ngoài với cô nương độc thân nào không?"

Ánh mắt Tiêu Bạch Lê sáng lên: "Đúng là như vậy."

"Vậy chúng ta xem như là vừa ý lần nhau sao?"

Thời Khanh Lạc cười khẽ: "Ừ, nếu ngươi cũng vừa ý hắn ta, vậy chính là yêu thích lẫn nhau rồi."

Tiêu Bạch Lê suy nghĩ một chút hỏi: "Người nhà hắn ta có chế thân phận của ta hay không?"



Thời Khanh Lạc cười nói: "Không biết, ngày hôm qua hắn ta trả lời, tám chính phần là người nhà có chút toáng."

"Người ta bọn họ, có lẽ ủng hộ hắn ta cưới muội, không chỉ vì lợi ích, mà là vì có thể cảm thấy các ngươi thích hợp."

Tiêu Bạch Lê nghe nói như vậy thì thở phào nhẹ nhõm: "Như vậy thì tốt."

Nếu Hề gia không xem trọng thân phận của mình, hơn nữa không động ý Duệ ca cười nàng ấy.

Vậy cho dù nàng ấy có vừa ý Duệ ca, cũng sẽ từ bỏ lập tức.

Giống như tẩu tẩu nói, chân trời nơi nào không có cỏ thơm.

Tất nhiên, cần nắm chặt thì phải nắm chặt, giống như lúc đầu tẩu tẩu liếc mắt một cái đã nhìn trúng ca ca, chủ động gả đến nhà bọn họ.

Sau khi ca ca cưới tẩu tẩu, cũng cười nhiều hơn.

Bây giờ cử án tề mi, rất được nhiều người hâm mộ.

Thời Khanh Lạc thấy bộ dạng này của nàng ấy, cũng biết nàng ấy quan tâm đến chuyện này, vì vậy hỏi: "Muội là muốn tự nói với hắn ta, hay để cho ca ca ngươi hỏi hắn ta một chút?"

Tiêu Bạch Lê suy ghĩ một chút, nháy mắt mấy cái với Thời Khanh Lạc: "Muội và huynh ấy cứ tiếp xúc nhiều thêm để thử đã."

Bây giờ nói rõ, hình như có chút không thú vị.

Thời Khanh Lạc cười khẽ,: "Được, tự muội suy nghĩ kỹ là được."

Hôn sự của tiểu cô xem ra đã có tin tức.

Mấy ngày này toàn bộ Bắc Thành đều bàn tán chuyện Thời Khanh Lạc và Lô gia.

Truyền ra không chỉ có chuyện Thời Khanh Lạc dẫn người đánh gãy chân Lô tiểu công tử, còn có Lô tiểu thư hại người, lại hại mình rơi xuống nước, còn có chuyện tư tình với Đô công tử.

"Phúc Bảo quận chúa đúng là hung hãn, lại trực tiếp dẫn người đánh đến cửa Lô gia."

"Đã sớm nghe nói Phúc Bảo quận chúa yêu thương tiểu cô, xem tiểu cô như muội muội ruột, bị khi dễ, đánh vào cửa cũng là chuyện bình thường.

"Hơn nữa nếu không phải Phúc Bảo quận chúa dẫn người đánh đến cửa, sao biết tiểu công tử Lô gia lại không biết xấu hổ muốn tính toán tiểu cô mình như vậy."

"Đứng nói, đúng là nhìn không ra tiểu công tử Lô gia lại là bộ dạng nhân mô cẩu dạng như thế, ngấm ngầm làm nhiều chuyện bại họa."

"Công tử Đồ gia cũng nhìn bề ngoài thì là công tử khiêm tốn lễ độ, nhưng lại có tư tình với Lô tiểu thư đã có vị hôn phu, thật là không thể xem vẻ bề ngoài được."

"Khó trách Lô gia và Đồ Gia có quan hệ tốt như vậy, thì ra là có quan hệ."

"Lô tiểu thư bị từ hôn, cũng có thể ở bên nhau với Đồ công tử rồi."

"Đúng là như vậy, nghe nói ngày hôm qua Lô gia và Đô gia đã định hôn cho người."

"Chỉ tiếc cho vị hôn phu của Lô tiểu thư, đội một nón xanh lớn như vậy."

"Cũng không phải sao, nghe nói trước kia người này rất qua tâm Lô tiểu thư, thường xuyên mua trang sức tranh vẽ đưa đến Lô gia, nhưng người ta mới không hiếm lạ."

Những người này ở tửu lầu nói chuyện không chú cố kỵ.

Lầu hai trong một phòng bao nhỏ.

Đồ Lập Hoan đang ăn cơm với mấy bằng hữu, tất nhiên loáng thoáng nghe được tiếng nói từ lầu dưới.

Sắc mặt của gã vô cùng khó coi: "Thật sự là nói bậy nói bạ."

Lúc này gã có khổ cũng không nói rõ được, gã và Lô tiểu thư rõ ràng trong sạch, nhưng lại bị cưỡng ép tạt một chậu nước dơ.

Gã giải thích ra bên ngoài cũng không ai tin.

Hề Duệ và Tiêu Bạch Lê quá ghê tởm, làm hại thanh danh nhiều năm gã cố gắng gây dựng.

Ngày đó mấy người bằng hữu Đồ Lập Hoan cũng đi theo, cũng thấy gã và Lô tiểu thư ôm ấp nhau.

Cho ênn trong lòng tin tưởng lời của những người bên ngoài, nhưng trên mặt lại cười khuyên: "Thanh giả tự thanh, ngươi cũng đừng tức giận."

"Bộ dạng của Lô tiểu thư không tệ, ngươi cưới nàng cũng không thua thiệt."

"Ta đã sớm thấy họ Lê kia không vừa mắt, ngươi đoạt vị hôn thê của hắn ta, nói rõ ngươi mạnh hơn"

"Đúng vậy, uống rượu uống rượu, đối với ngươi chỉ là một chuyện phong lưu mà thôi có gì phải tức giận?"

Đồ Lập Hoan cũng bưng ly rượu lên uống không ngừng.

Bình Luận (0)
Comment