Xuyên Không, Tôi Trở Thành Quản Lí Vàng Trong Làng Showbiz

Chương 480

Cư dân mạng B, bình thường chỉ cần người ta cãi nhau là sẽ xuất hiện khuyên can:

[Làm bố mày cười chết, năm đó tao tự mình trải qua chuyện này, Tiết Như Tâm mày ngon thật, năm năm rồi, cuối cùng mày cũng chịu đội mồ dậy rồi à?]

Cư dân mạng C lặn lâu năm, năm năm chưa từng lên tiếng:

[Cô đã hủy hoại một ca sĩ, cô có biết không! Quảng trường chửi cô mới chỉ hơn mười nghìn bài, những người khác đang làm gì thế? Không có bàn phím sao!?]

Đám cư dân mạng trẻ tuổi sững sờ.

Họ làm gì thấy qua lực chiến đấu thế này, bình luận dưới tin tức trong tích tắc trở thành chiến trường của thế hệ già.

[Chú dì anh chị ơi, đừng tức giận, bình tĩnh nào. Giang Tại Châu là ai? Sao lại có nhiều fan như vậy?]

Nhưng đợi đến phiên mình nghe xong đầu đuôi câu chuyện thì lập tức nổi điên:

[Mẹ kiếp! Thì ra tôi đã bỏ lỡ nhiều như vậy! Tôi thậm chí còn chưa nghe bài hát nào của anh ấy! Cũng không biết anh ấy trông như thế nào!]

Không biết Giang Diệp trông như thế nào ư?

Không sao.

Mặc dù năm năm trước, internet đã xóa hết tất cả ảnh chụp liên quan đến Giang Tại Châu, nhưng những người hâm mộ thông minh đã sớm lưu lại.

Lúc này khi lệnh cấm được gỡ bỏ, họ lần lượt đăng tải ảnh mình sưu tầm được lên.

Thời điểm đó Giang Diệp vẫn còn là thiếu niên, anh tràn đầy sức sống và năng lượng, ánh mắt tỏa sáng, tay cầm micro đứng giữa sân khấu, rực rỡ đến thế.

Có người còn đăng tải video Giang Diệp hát trước đây, giọng hát ngân nga như tiếng mỹ nhân ngư từ dưới biển sâu vọng lên.

Khi nghe được giọng hát ấy, mọi người mới vỡ lẽ ra rằng họ đã bỏ lỡ điều gì.

Thì ra nền âm nhạc trước đây cũng từng rực rỡ đến vậy.

Thì ra năm năm trước, có một ca sĩ như thế, đã tạo nên thời đại của riêng mình.

Nếu được tận tai nghe anh ấy hát thì may mắn biết bao?

Ca sĩ huyền thoại đã biến mất năm năm tái xuất, vén lên sự thật về sự việc năm năm trước.

Tất cả mọi người đều vô cùng tức giận.

Rất nhanh, các phương tiện truyền thông đã lần theo dấu vết tìm ra tung tích của Tiết Như Tâm.

Sáng ngày hôm sau, Tiết Như Tâm vừa mở cửa, bên ngoài đã chật kín những phóng viên và phương tiện truyền thông đến để phỏng vấn.

Trên tay họ đều cầm bức ảnh chụp di ảnh người hâm mộ năm năm trước, vừa nhìn thấy Tiết Như Tâm xuất hiện, lập tức nhận ra cô ta, xông tới hỏi ngay.

"Xin hỏi, cô có phải Tiết Như Tâm đã giả vờ cắt tay tự tử năm năm trước không? Tài khoản "Như Trong Tim Tôi’ kia có phải chính là cô không?"

"Tại sao cô lại làm như vậy?"

"Cô có biết Giang Tại Châu đã rút khỏi giới giải trí vì chuyện này không?"

"Chuyện đã qua năm năm, cô có hối hận không? Có từng xin lỗi Giang Tại Châu không?"

......

Hàng loạt câu hỏi nã thẳng vào mặt.

Cảnh tượng này vào thời điểm Tiết Như Tâm giả c.h.ế.t năm năm trước, Giang Diệp cũng đã từng trải qua.

Lúc này, đổi thành cô ta.

Tiết Như Tâm hoảng loạn, hoàn toàn không ngờ các phóng viên lại đến nhanh như vậy.

"Tôi không biết! Không liên quan đến tôi!"

Vừa nói vừa ra sức dùng lực mới đóng được cửa, ngăn tất cả phóng viên ở bên ngoài.

Cô ta thở phào nhẹ nhõm, điện thoại đột nhiên reo lên.

Mới bắt máy, đầu dây bên kia đã truyền đến giọng nói chất vấn của họ hàng:

"Như Tâm, những gì trên mạng nói có phải là sự thật không? Trước đây con thật sự đăng những bức ảnh kia? Sao con có thể làm ra loại chuyện này? Con hồ đồ quá!"

Tiết Như Tâm nghe thế, sợ hãi cúp điện thoại.

Nhưng dù đã cúp máy, điện thoại vẫn không ngừng đổ chuông, toàn là bạn bè thân thích nghe tin, cố ý gọi điện đến để hỏi thăm.

Thấy điện thoại không liên lạc được, dứt khoát gửi tin nhắn.

Điện thoại của cô ta trong chốc lát đã có hơn mười mấy tin nhắn.

Tiết Như Tâm hoảng loạn.

Vừa tắt máy, ông xã từ trong phòng đi ra, trên mặt mang vẻ nghiêm trọng.

"Trước đây em chưa từng nói với anh, em đã làm những chuyện ngu xuẩn thế này... Lúc đó em nghĩ gì thế? Giờ mọi người đều hỏi anh xem có phải sự thật không. Anh phải đi làm thế nào đây?"

Lúc mới quen, Tiết Như Tâm tỏ ra dịu dàng và chu đáo, đúng chuẩn hình mẫu người vợ lý tưởng.

Nhưng không ngờ chỉ vài ngày trước khi bọn họ gặp nhau, đối phương vẫn đang vào vai một kẻ điên, tự biên tự diễn một vở kịch tự sát.

Sắc mặt Tiết Như Tâm trắng bệch.

Cô ta cười gượng hai tiếng, muốn biện minh: "Em không ngờ sẽ như vậy, lúc đó chỉ muốn đùa một chút thôi."

Người chồng nổi trận lôi đình.

"Đùa một chút ư? Lúc đó em đã 22 tuổi rồi, không còn là trẻ con nữa, làm ra loại chuyện như thế lại gọi là đùa sao?"

Bây giờ, không chỉ bạn bè thân thích hỏi, mà ngay cả đồng nghiệp ở công ty cũng bàn tán xôn xao, gia đình ba người đáng ngưỡng mộ trước đây bỗng chốc trở thành trò cười cho mọi người chế giễu.

Tiết Như Tâm hoảng loạn đến mức không dám trả lời, trong lòng vô cùng hối hận.

Giá như hôm qua cô ta không đến Giải trí Lam Tinh thì bí mật này sẽ mãi mãi bị chôn vùi, cuộc sống hạnh phúc của cô ta cũng có thể tiếp tục duy trì.

Nhưng bây giờ tất cả đã tan vỡ.

Lúc này, Đóa Đóa đang xem tivi.

Sự việc đã gây chấn động, giờ trên tivi cũng đang phát tin tức liên quan.

Hình ảnh Giang Diệp đứng trên sân khấu xuất hiện trên tivi, Đóa Đóa lập tức nhận ra, vui vẻ chỉ vào màn hình.

"Mẹ ơi, anh này hát hay lắm."

Bài hát ru tối hôm qua là bài hát hay nhất mà cô bé từng nghe!

Nhưng Tiết Như Tâm chỉ cau mày, chẳng có tâm trạng ngắm nghía.

Hôm nay Tiêu Hòa không đến công ty.

Sáng sớm, anh Kiếm đã nhắn tin nói rằng tòa nhà công ty đã bị rất nhiều phóng viên và phương tiện truyền thông bao vây, mọi người đều muốn phỏng vấn Giang Diệp, muốn cô tạm thời đừng đến công ty, ở lại chăm sóc Giang Diệp, cũng đừng để Giang Diệp ra ngoài.

Trong tình hình này, nếu Giang Diệp ra ngoài, chắc chắn sẽ gây ra náo loạn.

Tiêu Hòa đồng ý, sau khi tiễn Hạ Tri Nam và Hạ Tri Bắc lên xe buýt đến trường, cô cầm tài liệu lấy được hôm qua, trực tiếp đến nhà Giang Diệp.

Vừa đẩy cửa vào, trên tivi đang phát bản tin về sự việc lần này.

Giang Diệp vừa xem vừa ngồi bên cạnh bóc hạt dẻ.

Anh lơ đễnh lắng nghe nhưng lại bóc hạt rất cẩn thận.

Bóc xong một bát, sau đó đổ vào nồi đất, mùi thơm của hạt dẻ hầm vịt lan tỏa khắp căn bếp.

Cảm giác như sự lo lắng của anh Kiếm hoàn toàn là thừa thãi, phóng viên đang lùng sục khắp nơi để tìm Giang Diệp, còn Giang Diệp thì lại đang ở nhà hầm vịt.

Tiêu Hòa thấy đói bụng.

Cô đi đến nói: "Anh Kiếm nói bên ngoài công ty hiện giờ toàn là phóng viên, anh ấy bảo tôi thông báo với anh, tạm thời không nên ra ngoài."

Giang Diệp gật đầu, không có phản ứng gì đặc biệt.

Anh nhìn Tiêu Hòa, rồi lại căng thẳng dời tầm mắt đi.

Mọi chuyện xảy ra trong phòng dựng phim hôm qua cho đến giờ vẫn còn rất rõ ràng trong tâm trí.
Bình Luận (0)
Comment