Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Giàu Nuôi Nhãi Con

Chương 157

"Còn sớm mà, cha nương cứ ngồi nghỉ ngơi trước đi."

Tần nương xách một giỏ cà chua từ bên ngoài vào, cười nói: "Bà thông gia, ông thông gia, hai người cứ ngồi nghỉ ngơi đi. Bây giờ mới gần trưa thôi."

Lý Tam Nương mỉm cười nói: "Ta không mệt, ta giúp các người rửa rau."

Giang Oản Oản bất đắc dĩ cười nói: "Được rồi, vậy nương giúp con."

Giang Hiền Vũ ở bên cạnh nói: "Đúng rồi, chúng ta mang theo hai con gà, hay là ta g.i.ế.c trước được không?"

Giang Oản Oản nhìn hai con gà trống đang nhảy nhót bên ngoài, bất lực nói: "Cha nương đến thì đến, sao lại mang theo hai con gà nữa, lần trước con thấy đã chẳng còn mấy con rồi."

Giang Hiền Vũ cười ha hả nói: "Đến sang xuân ta và nương con lại mua thêm vài con về nuôi, cứ ăn thoải mái!"

Nói xong thì khoác tay Tần phụ, nói: "Ông thông gia, ông mau lấy cho ta con dao, ta ra ngoài g.i.ế.c gà."

Tần phụ cười ha hả đáp một tiếng, đến bếp lấy d.a.o rồi dẫn ra ngoài sân.

 

Giang Oản Oản ngơ ngác nhìn hai người trong sân, lại nhìn Tần mẫu và Lý Tam Nương bên cạnh, cười nói: "Vậy chúng ta đi rửa rau nào."

Để hai người họ rửa rau, rửa thịt, Giang Oản Oản thì tiếp tục làm bánh kem.

Cho một ít dầu và một lượng sữa vừa đủ vào bát lớn, đánh tan rồi cho thêm một lượng bột mì vừa đủ và vài lòng đỏ trứng gà, khuấy đều, tiếp đó cho thêm một lượng kem tươi vừa đủ và tiếp tục khuấy, sau đó đổ hỗn hợp bột vào một bát kem tươi, tiếp tục khuấy.

Sau khi khuấy đều, đổ hỗn hợp bột vào khuôn đất nung hình trụ có miệng hở, đặt vào bếp lò để nướng.

Bánh kem nướng xong, Giang Oản Oản nhìn phần kem tươi còn lại, ước tính một lát nữa làm xong bánh kem cũng không dùng hết, nghĩ ngợi một lúc liền lấy ra vài củ khoai lang tím, rửa sạch rồi cho vào nồi hấp.

Loại khoai lang tím này là nàng và Tần Tĩnh Trì lấy từ không gian ra, ở đây không có khoai lang tím nên nàng nói với nhóm người Tần mẫu là mua từ tay người đi buôn.

May mắn là cả đời họ chưa từng ra khỏi huyện Khúc Phong, nên nói là đồ của nơi khác thì cũng không nghi ngờ, hơn nữa, khoai lang tím này cũng giống khoai lang đỏ, chỉ có màu sắc lạ hơn một chút nên họ cũng không để ý lắm.

 

Rất nhanh sau đó, bánh kem đã nướng xong.

Đợi bánh kem nguội, Giang Oản Oản lấy ra một giỏ quýt nhỏ mang ra đưa cho Tần Tĩnh Trì: "Chàng và đệ giúp thiếp bóc từng múi quýt ra, phải bóc thật sạch, không được để màng trắng."

"Được được được, đã biết."

Vào bếp, nàng mở nắp nồi lên rồi dùng đũa xiên thử khoai lang tím, đã rất mềm, Giang Oản Oản lập tức lấy khoai lang tím ra.

Sau đó đổ hết phần kem tươi còn lại vào một chiếc nồi đất sạch, đặt lên bếp, liên tục khuấy cho đến khi chín.

Sau khi kem tươi chín, Tần Tĩnh Trì liền mang quýt đã bóc vào.

Giang Oản Oản lấy quýt để sang một bên, lấy bánh kem trong nồi đất ra, cắt thành hai miếng dày đều.

Lấy một miếng bánh kem đặt lên thớt, xếp đều quýt lên trên, sau đó phết một lớp kem tươi dày, rồi đậy miếng bánh kem còn lại lên trên, sau đó phết đều một lớp kem tươi lên các mặt của bánh kem.

Phết xong, xếp quýt theo hình chú thỏ mà Đoàn Đoàn thích lên trên mặt bánh kem, cuối cùng dùng kem tươi vẽ thêm vài bông hoa nhỏ ở bên ngoài bánh kem, vậy là bánh kem đã hoàn thành.

Tần mẫu và Lý Tam Nương đứng cạnh nàng, đều mở to mắt nhìn chiếc bánh kem trước mặt.

Lý Tam Nương lắp bắp nói: "Bánh này đẹp thế này, chắc là rất ngon đây!"

Tần mẫu chỉ vào phần kem tươi trắng muốt, xốp mịn, nói: "Chỉ riêng thứ giống như mây này thôi chắc chắn cũng rất ngon rồi."

Giang Oản Oản cười nói: "Đây gọi là kem tươi, làm rất là mệt, Tĩnh Trì và A Nghiễn giúp con làm, hai người họ đều không ngừng xoa cổ tay. Nếu không phải vì sinh thần của Đoàn Đoàn nhà ta hiếm có một lần, thì dù thế nào cũng lười làm."

Tần mẫu nói: "Thứ tốt thế này, đều để dành cho tiểu tôn tử ngoan của nương!"

Lý Tam Nương gật đầu : "Đúng, đều để dành cho Đoàn Đoàn!"

Giang Oản Oản nói: "Bánh kem này ăn cũng khá ngấy nên đến sinh thần thì mọi người cùng ăn."

Nói xong thì cẩn thận đặt bánh kem vào tủ.

Làm xong bánh kem, Giang Oản Oản nhanh chóng lấy khoai lang tím cho vào bát nghiền thành bột nhão, sau đó cho thêm một ít sữa tươi, đường trắng và phần kem tươi còn lại, liên tục khuấy, không lâu sau, cũng đã thành một món tráng miệng có hương vị tuyệt vời.

Đậy phiên bản đơn giản của sữa lắc khoai lang tím lại đặt lên bệ cửa sổ để làm lạnh, Giang Oản Oản bắt đầu nấu ăn.

Vừa mới xào xong một món, một nhà Lý Viễn đã đến cửa sân.

Giang Oản Oản nghe thấy tiếng động, nói với Tần Tĩnh Trì đang giúp đỡ bên cạnh: "Chàng mau ra tiếp cả nhà thúc thúc đi, ở đây có thiếp và nương được rồi."

"Được, vậy nếu cần ta giúp gì thì gọi ta."

Khi Tần Tĩnh Trì ra khỏi bếp, một nhà Lý Viễn đang ngồi trên ghế sô pha, tò mò và ngạc nhiên ngắm nghía chiếc ghế sô pha và lò sưởi.

Thấy Tần Tĩnh Trì tới, Lý Viễn nói: "Tĩnh Trì à, chiếc ghế… Đẩu này của các cháu ngồi thật thoải mái và cái lò sưởi lớn này của các cháu cũng rất đặc biệt, còn rất ấm nữa!"

Tô Hà cười nói: "Thật sự rất ấm, ở trong căn nhà này thật thoải mái!"

Tần Tĩnh Trì cười nói: "Đây đều là ý của Oản Oản."

Tần Tĩnh Nghiễn bưng trà bưởi và kẹo bưởi tới, bày lên bàn trà: "Tô thẩm, Viễn thúc, mời uống trà.”

Sau đó liếc nhìn Lý Tuyết Trân, giọng điệu nhẹ nhàng nói: “Nàng uống chút trà, ăn chút kẹo đi.”

Lý Tuyết Trân liếc nhìn hắn, đôi mắt cong cong cười nói: “Ừ ừ, được."

Lý Tuyết Trân chỉ mới ăn vài viên kẹo, uống vài ngụm trà đã ngửi thấy mùi thơm của thức ăn truyền đến.

Nàng ấy nhìn Tần Tĩnh Nghiễn bên cạnh nói: "Thiếp đến bếp giúp tẩu tử một tay."

Tần Tĩnh Nghiễn nhìn Lý Viễn và Tô Hà, trông thấy họ đang chăm chú trò chuyện với Tần Tĩnh Trì thì nói: "Vậy ta đi cùng nàng."

Đi vào bếp, Lý Tuyết Trân chào hỏi Tần mẫu và Lý Tam Nương, rồi mới bước tới cạnh Giang Oản Oản: "Tẩu tử, tẩu đang nấu gì vậy? Thật là thơm."

Giang Oản Oản nghiêng đầu nói: “Tuyết Trân! Sao muội lại vào đây? Phòng bếp nhiều dầu mỡ, muội mau ra ngoài ngồi đi."

Lý Tuyết Trân nói: "Dù sao muội cũng không có chuyện gì làm nên đến giúp đỡ, muội có thể rửa rau, thái rau các thứ."

Giang Oản Oản lắc đầu mỉm cười nói: "Không cần giúp gì cả, rau cũng đã rửa xong rồi."

Thấy ánh mắt thất vọng của Lý Tuyết Trân, nàng lại nói: "Thế thì muội và A Nghiễn ở đây thử đồ ăn đi."

Lý Tuyết Trân gật đầu: “Vâng vâng, được!”

Sau đó nói với Tần mẫu và Lý Tam Nương: "Nương, hai người đều ra ngoài nghỉ ngơi đi, ở đây của con cũng không còn gì để phụ nữa."

Hai người thấy đúng là không có việc gì nữa, đã theo lời của nàng đi ra ngoài.

Trong lúc nói chuyện, món sườn om thơm phức trong nồi cũng đã bốc mùi thơm.

Giang Oản Oản nêm nếm lại rồi lập tức lấy một cái bát nhỏ bên cạnh đựng vài miếng sườn, đưa cho Tần Tĩnh Nghiễn và Lý Tuyết Trân nói: "Mau nếm thử đi."

Tần Tĩnh Nghiễn bưng bát nhỏ, cầm một đôi đũa vội vàng gắp một miếng sườn, thổi thổi rồi đút cho Lý Tuyết Trân.

Lý Tuyết Trân nhìn miếng sườn màu sắc đẹp mắt, mắt sáng lấp lánh, há miệng cắn miếng sườn.

"Quào! Ăn ngon quá!"

Nàng ấy nghiêng đầu nhìn Giang Oản Oản: "Tẩu tử, miếng sườn này ngon quá!"

Giang Oản Oản gật đầu nhìn hai người đang vui vẻ tươi cười, khóe miệng không khỏi cong lên, cười nói: "Vậy thì tốt! Hai người ăn hết những miếng trong bát đi."

Lý Tuyết Trân vui vẻ gật đầu, thấy Tần Tĩnh Nghiễn lại gắp cho nàng ấy một miếng sườn đưa tới thì nàng ấy vội vàng kéo tay cậu đổi hướng: "Chàng cũng mau nếm thử đi, thật sự rất rất ngon!"

Tần Tĩnh Nghiễn nhìn dáng vẻ đôi mắt cong của nàng ấy, trong lòng ngứa ngáy, quay đầu liếc nhìn Giang Oản Oản thấy nàng đang tập trung xào rau, cậu đã nhanh chóng cúi đầu hôn lên má Lý Tuyết Trân một cái.

Bình Luận (0)
Comment