Đoàn Đoàn bĩu môi, nhưng vẫn ngoan ngoãn nghe lời: “Đoàn Đoàn biết rồi ạ. Nhưng cha đừng đánh m.ô.n.g con nữa.”
Tần Tĩnh Trì cười hôn khuôn mặt nhỏ của cậu bé, rồi mới thả cậu bé xuống: “Biết rồi, Đoàn Đoàn của chúng ta là đứa trẻ ngoan biết sai thì sửa luôn. Chỉ cần con không mắc lỗi, cha sẽ không đánh m.ô.n.g nhỏ của con.”
Giang Oản Oản nghe thấy giọng nói của cậu bé, ra ngoài cửa đã nhìn thấy cậu bé nhăn mặt đứng trong sân, tiểu tử kia có hơi tủi thân.
Nàng nghi ngờ nhìn Tần Tĩnh Trì: “Xảy ra chuyện gì vậy?”
Đoàn Đoàn thấy nàng đến, ngay lập tức chạy đến ôm c.h.ặ.t c.h.â.n của Giang Oản Oản: “Nương ơi, cha đánh m.ô.n.g Đoàn Đoàn! Cha xấu lắm.”
Tần Tĩnh Trì nghe thấy lời của cậu bé, đi đến bên cạnh Giang Oản Oản ôm cậu bé vào lòng, buồn cười xoa khuôn mặt mềm mại của cậu bé: “Con là cái đồ hay mách lẻo.”
Giang Oản Oản bất đắc dĩ cười: “Được rồi, Tĩnh Trì, Đoàn Đoàn làm chuyện xấu gì vậy?”
“Con ấy à…”
Tần Tĩnh Trì mới nói được hai chữ đã bị bàn tay của tiểu tử kia bịt miệng, đôi mắt to tròn ngấn nước nhìn hắn, dáng vẻ đáng thương.
Tần Tĩnh Trì ngay lập tức bị cậu bé làm cho mềm lòng, bất đắc dĩ mở miệng nói: “Ta đùa với con thôi, tiểu gia hỏa này tức giận lên mách với nàng.”
Đoàn Đoàn thấy cha cậu bé không bảo cậu bé không ngoan trước mặt nương thì vui vẻ hôn cha.
Giang Oản Oản thấy hai cha con khá vui vẻ, cũng không hỏi thêm nữa, đi đến thùng gỗ trước mặt, ngồi xổm xuống: “Được rồi, để ta xem hôm nay các ngươi bắt được nhiều tôm cá không.”
Trong thùng cậu bé chỉ có nửa số tôm, còn hầu hết tôm cá thì ở trong thùng Tần Tĩnh Trì.
Đang nói chuyện, Tần Tĩnh Nghiễn cũng xách thùng gỗ đi vào.
Giang Oản Oản nhìn xem, hôm nay bọn họ mò được ba con cá. Trong đó có hai con cá là cá chép, đều rất lớn. Đầu cá rất thích hợp để làm món đầu cá hấp ớt. Còn lại là cá diếc, tuy hơi nhỏ dùng nấu canh cũng rất hợp.
Giang Oản Oản nghĩ ngợi, thì quyết định làm món đầu cá hấp ớt bơm, cá xào khô, tôm viên sốt tỏi và canh đậu phụ cá diếc.
Tần phụ và Tần mẫu trong bếp dọn dẹp bã đậu, họ dự định mang bã đậu về nhà cũ để cho lợn ăn. Dù sao để ở đây cũng chẳng dùng tới.
Tần Tĩnh Trì và Tần Tĩnh Nghiễm và Tiểu Đoàn Đoàn đang giúp nàng rửa tôm to.
Giang Oản Oản hấp cơm. Sau đó bắt đầu xử lý cá, nàng cắt đầu của hai con cá lớn nhất rồi cắt làm đôi, phần thân cá nàng cắt thành từng khúc vừa ăn. Nàng rạch một đường trên lưng con cá diếc. Sau đó ướp với hành gừng, để khử mùi tanh.
Nàng lấy ra hai củ khoai tây cắt thành từng khúc dày vừa phải. Sau đó cắt một ít ớt khô và hành gừng tỏi đặt sang một bên.
Thấy tạm thời không có gì phải làm, nàng và bọn Tần Tĩnh Trì cùng nhau bóc vỏ và lấy ruột tôm.
Đoàn Đoàn ngồi trên ghế nhỏ bên cạnh thùng gỗ. Ban đầu cũng ồn ào muốn giúp, kết quả sau khi thử bóc vài con đều không được. Cậu bé từ bỏ, tự cầm một con tôm lên chơi đùa.
Sau khi mọi người lấy hết ruột tôm, cơm trên bếp cũng đã chín.
Trước tiên Giang Oản Oản lấy hết hành, gừng ra khỏi từng khúc cá. Sau đó lăn từng khúc cá qua bột mì, nàng bê cơm ra, đổ dầu vào chảo nóng, chờ dầu nóng thì thả từng khúc cá vào chảo để chiên. Sau khi chiên cá xong, nàng thả khoai tây đã chuẩn bị vào chảo, chiên chín rồi vớt ra.”
Nàng giữ lại một ít dầu trong chảo, thêm hành, gừng, tỏi, hạt tiêu, ớt khô và bột ớt vào. Nàng lấy một cái bát nhỏ, cho nước sốt, giấm, đường trắng và bột ngũ vị hương vào bát, thêm chút nước. Sau đó khuấy đều đổ vào chảo, rồi thêm khoai tây và đầu cá tiếp tục đảo đều, lại thêm ít tỏi tây và ớt chuông tiếp tục đảo. Cuối cùng thêm ít muối để điều chỉnh hương vị, món cá xào khô cay nồng thơm ngon đã hoàn thành.
Bên kia bọn Tần Tĩnh Trì cũng lột xong tôm, rửa sạch lại rồi đưa cho nàng.
Ánh mắt Tần Tĩnh Trì nhìn chằm vào vào nồi cá vừa mới nấu xong, hoàn toàn không nỡ rời mắt. Đoàn Đoàn và Tần Tĩnh Nghiễn ngửi thấy mùi, nuốt nước miếng, cũng đi theo bọn họ và bếp.
Giang Oản Oản thấy dáng vẻ tham ăn của ba người bọn họ, thì múc một bát cá kho cho bọn họ nếm để đỡ thèm: “Ăn ít thôi nhé, tí nữa còn nhiều món ngon, nên phải giữ bụng đấy.”
Giang Oản Oản vừa mới đưa bát cho bọn họ, Tần Tĩnh Nghiễn đã gắp một miếng to cho Đoàn Đoàn, tiểu tử kia cắn một miếng thì cực kỳ thích, nhai thịt cá một cách hưởng thụ, đôi mắt to tròn như những ngôi sao trên trời, lấp la lấp lánh.
Ba người bọn họ lần lượt ăn cá xào khô, Giang Oản Oản tiếp tục nấu. Nàng nhìn tôm đã bóc vỏ, tính cho một bát nước sốt vào trước, sau đó cho bột ớt và hạt tiêu vào bát, đun sôi lên. Sau khi bột ớt và bột tiêu dậy mùi thơm, rồi thêm tiếp hai thìa mật ong, lượng nước tương vừa phải tiếp đó khuấy đều đặt sang một bên.
Nàng đổ một lượng dầu vừa phải vào nồi, cho ba thìa tỏi băm xào thơm, rồi đổ tôm tươi vào, thịt tôm vừa đổi màu thì cho tiếp hai thìa rượu nho. Sau đó đổ nước sốt vào, rồi đảo qua lại vài lần, cuối cùng thêm chút hành và rau mùi vào, đảo thêm hai lần nữa, món ngon tôm viên sốt tỏi băm đã hoàn thành.
Đoàn Đoàn đứng cạnh bếp lò, đôi mắt sáng ngời nhìn những con tôm phủ đầy nước sốt, chiếc mũi nhỏ còn hít hà, ngửi mùi thơm toả ra từ trong chảo, giống như một chú chó sữa nhỏ.
Giang Oản Oản thấy dáng vẻ đáng yêu của cậu bé, tim mềm nhũn, chưa kịp gắp thức ăn trong chảo ra, đã cầm đũa gắp một con tôm trong chảo, đút vào miệng Đoàn Đoàn: “Đoàn Đoàn ngoan nhé, nương cho thử trước một miếng.”
Đôi mắt tròn xoe của Đoàn Đoàn ngập tràn ý cười, cậu bé hơi nghiêng đầu về phía trước, ngậm con tôm trên đôi đũa cho vào miệng.
Tiểu tử kia nhai hai cái thì nuốt tôm vào bụng, vội vàng ngẩng đầu lên, kéo vạt áo của Giang Oản Oản: “Ôi! Nương ơi nương, Đoàn Đoàn còn muốn ăn nữa, tôm tôm ngon quá!” Nói xong cậu bé còn l.i.ế.m môi.
Giang Oản Oản cúi đầu buồn cười nhìn cậu bé, lau nước sốt trên khóe miệng cậu bé: “Con mau đi lấy bát cho cho cha đi, để nương cho mọi người nếm thử trước một chút.”
Đoàn Đoàn còn chưa kịp làm gì, Tần Tĩnh Trì đã vô cùng tự giác cầm bát đi tới.
Hắn đưa bát cho Giang Oản Oản, tự gắp một con tôm viên trong chảo. Bởi vì tôm được chiên trong thời gian ngắn nên ăn rất mềm. Đồng thời có mùi thơm của tỏi, đặc biệt là vị ngọt của mật ong. Ánh mắt Tần Tĩnh Trì sáng lên, ăn liên tiếp vài con mới bị Đoàn Đoàn cắt ngang.
“Cha ơi, Đoàn Đoàn cũng muốn ăn!” Đoàn Đoàn thấy hắn ăn ngon quá, cái miệng nhỏ mím lại, ôm c.h.ặ.t c.h.â.n của hắn tỏ vẻ đáng yêu.
Giang Oản Oả nhanh chóng đưa bát tôm cho Tần Tĩnh Trì: “Chàng mau đút cho nhi tử của chúng ta đi.”
Tần Tĩnh Trì dùng một tay ôm bánh bao nhỏ lên, cầm bát rồi quay lại chiếc bàn họ vừa ngồi.
Hắn trực tiếp ôm lấy Đoàn Đoàn, đút cho Đoàn Đoàn từng con một. Tần Tĩnh Nghiễn ăn rất nhanh, chỉ một lát sau đã tiêu diệt hơn nửa bát tôm viên.
Đoàn Đoàn nhanh chóng bảo vệ những con tôm viên còn lại trong bát: “Tiểu thúc thúc ơi, cha con còn chưa được ăn đâu!”
Lúc này Tần Tĩnh Nghiễn mới phản ứng lại, ngại ngùng đặt đũa xuống. Nhưng cũng không thể trách cậu, thực sự tôm hôm nay ăn quá ngon. Cậu không cưỡng lại được mà, cho nên không để ý đã ăn hơn một nửa.
Tần Tĩnh Trì bất lực cười, tiếp tục bón tôm viên cho Đoàn Đoàn. Chỉ là Đoàn Đoàn không muốn ăn nữa, đôi lông mày nhỏ của cậu bé nhăn lại, mềm mại nói: “Cha cũng ăn đi! Đoàn Đoàn đã ăn rất nhiều rất nhiều rồi!”
Tần Tĩnh Trì hôn bảo bối nhỏ trong ngực, nhét con tôm viên đã chín vào miệng cậu bé, rồi mới bỏ một con vào miệng mình: “Nhìn xem, cha cũng ăn rồi.”
Đoàn Đoàn vui vẻ gật đầu và nheo mắt cười.
Tần Tĩnh Nghiễn buông đũa đi xuống bếp xem tẩu tử nấu cơm. Hai cha con Tần Tĩnh Trì và Đoàn Đoàn ấm áp cha một miếng con một miếng ăn tôm viên.
Trong bếp, nàng bắt đầu làm món đầu cá hấp ớt, cách đây nửa tháng nàng đã làm một lọ ớt băm.
Nàng đổ một lượng dầu vừa phải vào chảo, cho hai thìa bột ớt, rồi thêm ớt tươi cắt nhỏ và tỏi băm từ từ vào xào. Trong ớt băm nàng đã cho đủ muối và gia vị khác rồi, cũng không cần cho thêm.
Nàng khuấy nước sốt cho đến khi có màu đỏ rực, cũng tỏa ra mùi thơm cay nồng là có thể ăn được rồi.
Sau đó Giang Oản Oản cho đầu cá đã ướp vào đĩa lớn, rưới đều nước sốt ớt băm lên đầu cá, hấp đầu cá khoảng mười lăm phút thì nhấc đầu cá ra. Nàng rắc một ít hành lá cắt nhỏ và cuối cùng đổ một ít dầu nóng lên. Vậy là món đầu cá thơm ngon hấp ớt băm đã hoàn thành.