Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Giàu Nuôi Nhãi Con

Chương 87

Bỗng nhiên nhớ ra điều gì đó, Giang Oản Oản vội vàng lấy kẹo bưởi từ trong tủ ra, bày ra đĩa đưa cho Tần mẫu: "Nương, đây là kẹo bưởi con làm trong ngày hôm nay, nương mang ra cùng cha nếm thử đi, Đoàn Đoàn đã ăn rất nhiều rồi, nương đừng cho nó ăn nữa."

Tần mẫu nhận lấy đĩa của nàng, lo lắng hỏi: "Vậy hay là để Tĩnh Trì vào giúp con nhé?"

Giang Oản Oản suy nghĩ một chút: "Vậy nương bảo Tĩnh Trì và Tĩnh Nghiễn đi vớt ít cá và tôm lớn về đi."

"Được."

Nói chuyện một lúc, Tần mẫu liền dẫn Đoàn Đoàn đi ra ngoài, vừa đi vừa ăn kẹo, thấy Đoàn Đoàn nhìn mình chằm chằm Tần mẫu còn lén nhét vào miệng cậu bé một viên.

Giang Oản Oản đứng trong bếp, nhìn hai người họ liên tục có những hành động nhỏ, cảm thấy có chút đáng yêu, nàng mỉm cười lắc đầu bất lực.

Hồi thần lại, ngửi thấy mùi thơm cay nồng thoang thoảng, Giang Oản Oản bắt đầu chuẩn bị thức ăn.

Rửa sạch thịt gân bò mua về, thái thành từng lát mỏng, được khoảng một bát nhỏ, sau đó cho ba lòng trắng trứng vào thịt bò, thêm một lượng rựu nho, muối, bột tiêu và bột năng vừa đủ, trộn đều rồi để sang một bên ướp.

 

Khoai tây gọt vỏ, thái lát, ngâm trong nước sạch, đậu phụ cũng thái lát dày bày ra đĩa, sau đó nàng ra ngoài vườn hái một chậu rau diếp nhỏ rửa sạch.

Có lẽ cảm thấy rau hơi ít, Giang Oản Oản lại lấy hai củ khoai lang rửa sạch, thái lát, cho vào chậu ngâm cùng khoai tây.

Thấy tạm thời đã chuẩn bị xong các món ăn cần thiết trong bữa cơm, Giang Oản Oản bắt đầu chuẩn bị nước chấm.

Bốn tép tỏi được bóc vỏ, thái nhỏ cho vào bát, rau mùi và hành lá cũng được thái ra một bát lớn, ớt nàng trồng bên ngoài có vị cay khá nồng, cũng hái một ít thái nhỏ.

Chỉ tiếc là không chuẩn bị sốt mè, sốt đậu phộng hay dầu mè.

Nàng yêu thích cả dầu mè và sốt mè, cảm thấy cả hai đều ngon, khi nào có thời gian có thể làm một chút.

 

Nước chấm cũng đã chuẩn bị gần xong, Tần Tĩnh Trì liền xách theo thùng gỗ trở về.

Trong thùng gỗ có hai con cá đen to, còn lại đều là tôm to béo.

"Tĩnh Trì, chàng và A Nghiễn giúp ta bóc vỏ tôm, bỏ đầu đi nhé."

"Ừ, được."

Giao tôm cho họ, Giang Oản Oản liền chuẩn bị làm cá, nghĩ đến thịt bò đã có một bát nhỏ rồi, nàng chỉ làm một con cá.

Làm sạch cá đen, thái lát, cho vào cá một ít muối, một thìa rượu vàng, một lòng trắng trứng, một lượng bột năng vừa đủ, cuối cùng cho thêm một chút dầu rồi trộn đều ướp để riêng.

"Oản Oản, tôm đã làm xong rồi."

Nàng nhận lấy tôm, đặt lên thớt bắt đầu băm, Tần Tĩnh Trì thấy nàng chỉ băm tôm, liền nhận lấy con dao: "Để ta làm cho."

Giang Oản Oản liếc nhìn hắn một cái, sau đó đi làm nước dùng, lấy ra một cái nồi sắt nhỏ hơn, cho lượng nước dùng lẩu vừa đủ, thêm nước sạch, trước tiên đặt lên bếp đun.

"Tĩnh Trì, nhà mình có lò sưởi nhỏ không? Loại có thể đặt trong phòng ấy."

Tần Tĩnh Nghiễn nghe vậy, vội vàng lên tiếng: "Tẩu tử, mấy ngày trước cha đã làm một cái, vừa hay có thể dùng."

Giang Oản Oản vui vẻ gật đầu: "Vậy A Nghiễn giúp tẩu nhóm lửa lò nhỏ đi."

Tần Tĩnh Nghiễn ở bên cạnh loay hoay với lò lửa, bên này tôm của ca ca cậu cũng đã băm xong.

Giang Oản Oản bèn cho thịt tôm vào bát, làm một phần chả tôm đơn giản.

Cứ như vậy, thức ăn đã được chuẩn bị xong.

Một lúc sau, Giang Oản Oản bưng thức ăn và nước chấm lên bàn ăn, Tần phụ Tần mẫu nhìn cả bàn đều là thức ăn sống, không khỏi nghi hoặc.

"Oản Oản, cái này... Cái này ăn như thế nào?"

Giang Oản Oản mỉm cười trấn an: "Đừng vội, sắp xong rồi."

Lúc này lò sưởi của Tần Tĩnh Nghiễn cũng đã làm xong, Tần Tĩnh Trì theo sau cậu bưng nước dùng lẩu.

Đặt nước dùng lên lò sưởi đun, Giang Oản Oản lại quay về bếp, pha cho mỗi người một cốc trà bưởi mật ong.

Lẩu trên lò sưởi còn chưa sôi, mọi người liền bưng phần trà bưởi của mình lên nhâm nhi.

Trà bưởi mật ong ngọt thanh sảng khoái, còn có thể uống được cả thịt quả bưởi, mọi người đều rất thích, không bao lâu đã uống hết hơn nửa cốc.

Lúc này, hương thơm của nước dùng lẩu cũng bay tỏa khắp nơi, mùi thơm ngào ngạt.

"Mọi người thích nước chấm nào thì tự pha nhé, ta đã thái hành, tỏi, rau mùi và ớt băm nhỏ, có thể thêm chút giấm gì đó, thêm một thìa nhỏ nước dùng lẩu chắc cũng ngon lắm."

Mọi người cầm bát nhỏ thêm gia vị mình thích, Giang Oản Oản thì lấy bát nhỏ của Đoàn Đoàn pha giúp cậu bé, cậu bé thích rau mùi nên nàng múc cho cậu bé một thìa lớn rau mùi, một chút hành lá, một thìa tỏi băm và một thìa nhỏ giấm thơm.

Vì Đoàn Đoàn còn nhỏ nên nàng không cho thêm ớt, để chăm sóc cậu bé, nàng thậm chí còn cho ít nước dùng lẩu hơn nhưng dù vậy, đối với mọi người lần đầu tiên ăn thì sức hấp dẫn của lẩu cũng không hề giảm bớt.

Nước dùng trong nồi sôi sùng sục: "Được rồi, nước dùng bắt đầu sôi rồi, chúng ta cho thịt bò vào trước đi."

Giang Oản Oản gắp ba đũa thịt bò cho vào nồi lẩu, thịt bò vừa chín tới, nàng liền vớt ra cho vào đĩa lớn bên cạnh: "Mau nếm thử đi, thịt bò này mới chín tới, chắc chắn sẽ rất mềm."

Chỉ thấy nàng không kịp chờ đợi gắp một miếng thịt cho vào bát chấm một chút, rồi cho vào miệng, bề mặt thịt bò dính đầy tỏi băm, hành lá và rau mùi, còn có một chút vị chua của giấm thơm.

Vừa vào miệng, đầu tiên là cảm giác thịt bò mềm mại, cắn nhẹ một cái, nước thịt bò thấm đẫm môi lưỡi, hòa quyện với hương vị cay nồng, thơm ngon của nước dùng lẩu, thật là thơm ngon không tả xiết!

Tần Tĩnh Trì không chấm nước chấm, trực tiếp gắp một miếng thịt bò nóng hổi thổi qua loa hai cái rồi cho vào miệng, vị cay, tê, tươi, thơm của nước dùng lẩu lập tức lan tỏa trong khoang miệng, chỉ cần cắn nhẹ là có thể nếm được hương vị thịt bò đậm đà nguyên bản, lại còn rất mềm, hoàn toàn không bị khô.

"Ngon quá! Tuyệt vời!"

Tần Tĩnh Nghiễn vừa ăn một miếng thịt bò đã kêu lên đầy kinh ngạc: "Tẩu tử, hóa ra nước dùng này được làm từ ớt mà tẩu xào sao! Ngon đến vậy! Thịt bò cũng thế, mềm quá như tan chảy trong miệng!"

Tần phụ nheo mắt, từ từ nuốt miếng thịt trong miệng, nghe Tần Tĩnh Nghiễn nói, ông gật đầu, cũng khen theo: "Thịt bò này thật ngon, vừa thơm vừa mềm, răng ta không tốt mà cũng có thể dễ dàng cắn được."

Tần mẫu cũng cười nói: "Đúng vậy, sao thịt này lại mềm như vậy nhỉ? Cảm giác ngon hơn thịt lợn chúng ta thường ăn nhiều! Nước canh này cũng không biết được nấu bằng gì mà thơm quá!"

Giang Oản Oản mỉm cười: "Nước lẩu này con đã cho hơn mười loại gia vị vào, sao lại không thơm được!"

"Đúng vậy, hôm nay tẩu còn đến hiệu thuốc mua gia vị đấy, đệ và ca ca đều kinh ngạc, nào ngờ những vị thuốc đó lại có thể tạo ra món ngon như vậy!"

Mọi người đều đang ca ngợi sự thơm ngon của thịt bò, chỉ có Đoàn Đoàn là liên tục ăn thịt từng miếng nhỏ, ăn vài miếng thịt lại uống một ngụm trà bưởi nương pha cho, uống xong còn l.i.ế.m môi, mím môi tiếp tục gắp thịt ăn.

Đợi đến khi ăn hết thịt trong bát nhỏ, cậu bé liền kéo tay áo Giang Oản Oản: "Nương ơi nương ơi, thịt thịt!"

Ăn thịt bò xong một lượt, liền bắt đầu luộc cá, vì cá cũng ngon nhất khi vừa chín tới, Giang Oản Oản liền cho cá lát vào muôi lớn, từng muôi từng muôi trụng cá cho mọi người.

Tần mẫu học theo nàng, cũng cầm một cái muôi lớn làm theo cách đó để trụng cá.

Rất nhanh, một muôi lớn cá lát tươi ngon đã được cho vào bát nhỏ của Đoàn Đoàn.

Tiểu tử nhớ lời nương dạy ăn đồ nóng phải thổi trước rồi mới ăn, cho dù có nhịn không được cũng vẫn ngoan ngoãn chu môi thổi phù phù, vừa thổi nguội một chút liền vội vàng cho vào miệng nhấm nháp từ từ, vừa ăn vừa nhả xương nhỏ.

Khoảng thời gian này thường xuyên ăn cá, từ sau một lần Giang Oản Oản không chú ý, bị mắc xương cá, cậu bé đã học ngoan, mỗi lần ăn cá đều làm theo cách nương dạy, nhấm nháp từ từ, như vậy sẽ hoàn toàn không bị mắc xương.

Bình Luận (0)
Comment