Cấp dưới nói: "Tôi không biết, tài xế phía sau nói với tôi là ông Trình kêu mọi người đến đây trước."
Trình Tuyết Dương gật đầu, không nói thêm gì nữa, thay vào đó dẫn Lý Hiểu Đồng và Quý Bằng xuống xe. Lý Trình Trình nhìn qua cửa kính xe thấy tòa nhà quen thuộc, trong lòng rất loạn.
Sắp được gặp ông cậu và bà dì của cô rồi!
Không nhìn thấy Trình Thần vì cậu trong quân đội, cô không biết liệu mình có thể nhìn thấy Trình Nhã hay không, cô khá thích người chị họ chỉ lớn hơn cô một tháng này.
Quý Bằng thường xuyên đến nhà ông, nắm tay Lý Hiểu Đồng chạy vào trong, vừa chạy vừa hét: "Ông cậu, ông ơi, cháu đưa em gái về..."
Trình Tuyết Chí kích động cúi người ôm Quý Bằng vào lòng, nước mắt người già chảy ra: "Bằng Bằng, cuối cùng cháu cũng đã trở lại, trong khoảng thời gian này cháu đã phải chịu đựng rất nhiều."
Vân Mộng Hạ Vũ
Con cái của anh chị em nhà họ Trình đều rất được mọi người quý trọng và yêu quý như con ruột.
Một dòng họ trải qua thời kỳ đặc biệt mà vẫn đứng vững chứng tỏ gia đình đó không chỉ đoàn kết, thân mật mà còn có nội hàm và bối cảnh to lớn, có bao nhiêu người có thể coi con của anh em mình như con ruột?
Hầu hết họ đều đấu tranh đầu rơi m.á.u chảy vì lợi ích riêng của mình thì làm sao họ có thể hòa hợp với nhau được như vậy?
"Ông ơi, cháu rất nhớ ông." Quý Bằng vùi mình vào trong n.g.ự.c Trình Tuyết Chí, rưng rưng nước mắt nói: "Thật xin lỗi, đều là lỗi của cháu đã chạy lung tung khiến ông cậu phải lo lắng. Cháu đã gặp được một người chị tốt bụng, chị đã cứu cháu, đưa cháu đến bệnh viện, còn giúp cháu báo cảnh sát rồi sau đó chăm sóc cháu cho đến tận bây giờ..."
Trình Tuyết Dương đi đến bên cạnh Lý Trình Trình, nắm lấy cánh tay của Lý Trình Trình, nói với cô: "Trình Trình, chúng ta vào đi! Đừng căng thẳng, mọi người đều rất dịu dàng."
Lý Trình Trình gật đầu: "Con biết."
Khi cô đến nhà nhà họ Trình, 80% người nhà Trình đều rất tốt với cô, cho dù 20% còn lại không tốt với cô cũng sẽ không để lộ ra ngoài vì sợ bị mọi người chỉ trích.
Cấp dưới của Trình Tuyết Dương và một tài xế khác nhận lấy hành lý từ tay Bạch Đại Sơn rồi đi theo sau mọi người vào trong.
Lý Trình Trình vừa bước vào liền nhìn thấy Lý An An đi xuống cầu thang, hai chị em nhìn nhau đều sửng sốt, một lúc sau, Lý Trình Trình khó hiểu hỏi: "Lý An An, sao cô lại ở đây?"
Trình Tuyết Dương nghi hoặc hỏi: "Trình Trình, hai người quen nhau sao?"
Lý Trình Trình gật đầu: "Cô ta là chị hai của con, Lý An An. Cô ta từng coi trọng rồi cướp đi vị hôn phu của con. Nhưng con phải cảm ơn cô ta vì đã hãm hại con, nếu không con sẽ không thể thoát khỏi nhà họ Lý!"
Lý An An cảm thấy không vui khi nghe Lý Trình Trình vạch trần chuyện cũ của mình, cô ta nhìn sang Trình Tuyết Chí, thấy trên mặt ông ấy không có chút bất mãn nào, cô ta mới thở phào nhẹ nhõm nói: "Lý Trình Trình, người hỏi mới là tao. Tại sao mày lại xuất hiện ở đây? Đây là nhà của anh trai của bà tao, cũng là nhà của ông cậu tao. Việc tao xuất hiện ở đây không phải là một chuyện rất bình thường sao? Tao chính là tam tiểu thư đại phòng nhà họ Quý, còn mày? Mày là cái thá gì?"
Lý Trình Trình và Trình Tuyết Dương nhìn nhau, có chút khó hiểu, Lý An An làm sao trở thành tam tiểu thư của nhà họ Quý? Tam tiểu thư của nhà họ Quý rõ ràng là cô, Lý An An lớn hơn Lý Trình Trình hai tuổi, tuổi tác không phù hợp!
Trình Tuyết Dương gật đầu với Lý Trình Trình, bảo cô tạm thời đừng lo lắng nhiều, bọn họ sẽ chờ xem chuyện gì đang xảy ra. Nếu Lý An An muốn giả vờ làm cháu gái nhỏ của bà, nên hãy để cô ta giả vờ một thời gian xem cô ta có mạng để hưởng thụ tất cả hay không đã.
"Anh, đây là Lý Trình Trình, đây là Bạch Đại Sơn. Hai người họ chính là người đã cứu Bằng Bằng của chúng ta, còn chăm sóc Bằng Bằng rất tốt. Em đưa bọn họ đến đây vì muốn cảm ơn bọn họ, muốn qua lại với bọn họ, về sau thân như người nhà." Trình Tuyết Dương kéo Lý Trình Trình đến gặp Trình Tuyết Chí, giới thiệu với cô: "Bằng Bằng gọi cô ấy là chị, vậy từ nay về sau cô ấy cũng sẽ là chị gái của Bằng Bằng, cho nên gọi ông cậu như Bằng Bằng đi."
"Xin chào ông cậu, con là Lý Trình Trình." Lý Trình Trình lấy túi quả mầm dại từ cấp dưới của Trình Tuyết Dương, đưa cho Trình Tuyết Chí và nói: "Ông cậu, đây là quả mầm con mang đến cho mọi người. Chỉ cần mọi người trồng trọt, chăm sóc tốt, tương lai sẽ có vô số trái cây để ăn."
Trình Tuyết Chí đích thân đưa tay cầm lấy quả mầm đi tới: "Đứa nhỏ, cảm ơn con, con thật chu đáo. Con là người có công lớn với cả nhà họ Trình chúng ta, từ nay về sau sống thật tốt ở nhà họ Trình chúng ta..."
Lý An An bên cạnh nghe thấy vậy, cảm thấy vị trí của mình rất nguy hiểm, không vui nói: "Ông cậu..."
Trình Tuyết Dương cố ý hỏi: "Đây là ai? Ngắt lời người lớn có phải là quá bất kính không?"
Lý An An nghĩ Trình Tuyết Dương là người hầu của nhà họ Trình nên không khách khí nói: "Tôi đang nói chuyện với ông tôi, ai mượn lão bà tử như bà xen miệng vào? Cần bà xen vào chuyện nhà họ Trình chúng tôi sao? Ở nhà họ Trình vài năm là nghĩ mình là người nhà họ Trình sao? Tự nhận thức trọng lượng bản thân mình đi!"
"Lý An An, cô câm miệng lại." Lông mày của ông cậu gần như bị lửa giận thiêu đốt, ông sẽ không bao giờ thừa nhận người như vậy là hậu duệ của nhà họ Trình.
"Anh trai, đây là ai vậy? Chẳng lẽ là cháu gái anh sinh bên ngoài sao?" Trình Tuyết Dương trợn mắt không nói nên lời, sau đó mời Lý Trình Trình cùng Bạch Đại Sơn ngồi xuống, sau đó phân phó bảo mẫu nhanh chóng pha trà chiêu đãi khách quý.
"Cô ta không phải cháu gái của anh, mà là cháu gái nhỏ của em bị Hà Uyển Xuân bắt đi xong yêu cầu Lý Minh Sơn đưa về quê đấy." Trình Tuyết Chí sai người đem đồ vật tới, sau đó bày ra trước mặt Trình Tuyết Dương và giải thích: "Tuyết Dương, đây là những thứ mà Lý An An mang theo khi đến nhà chúng ta, thực sự đều thuộc về nhà họ Trình của chúng ta."
Khi Phong Tranh sinh ra hai đứa cháu gái song sinh, Trình Tuyết Chí cũng đi tới xem, những thứ này quả thực có ở nơi đó, hai cô cháu gái đều có những thứ giống nhau, Quý Khiết vẫn còn giữ chúng ở nhà! Vì vậy có thể xác định Lý An An là hậu duệ của nhà họ Trình, nhưng Trình Tuyết Chí thực sự không thích Lý An An.
Ngược lại, Lý Trình Trình nhìn giống Trình Tuyết Dương hơn, lịch sự nhã nhặn, rất đáng yêu.
Lý An An nghe Trình Tuyết Chí nói, quay đầu nhìn Trình Tuyết Dương, sửng sốt, bà già mà cô vừa mắng chính là bà nội của cô, lần đầu gặp mặt không phải đã xúc phạm bà nội của mình sao?
Lý An An vô cùng sợ hãi, ánh mắt nhìn loạn xung quanh nhưng không dám nhìn Trình Tuyết Dương.
Trình Tuyết Dương không ngờ Lý Minh Sơn lại có tâm tư như vậy, cất giấu đồ đạc nhiều năm như vậy, xem ra ông ta đã sớm nghĩ tới chuyện này, nếu như nhà họ Trình tìm được ông ta, ông ta sẽ để Lý An An trở về nhà họ Trình với tư cách là cháu gái nhỏ của nhà họ Quý khiến cho nhà họ Quý bọn họ không bao giờ được đoàn tụ.