Buổi trưa, Lý Trình Trình, Bạch Đại Sơn và Tiền Lỗi ba người đi ăn trưa ở khách sạn quốc doanh. Sau đó, Lý Trình Trình đến chỗ Tiền Lỗi, dùng bút lông viết thông báo tuyển dụng trên giấy trắng, rồi đến cổng trường Trung học Thần Quang.
Đến cổng trường Trung học Thần Quang, Lý Trình Trình đưa một túi xoài cho ông lão gác cổng: "Ông ơi, cháu đứng đây một lúc được không ạ?"
"Đây là quả gì vậy? Màu vàng này đẹp quá, mùi cũng thật thơm." Ông lão tò mò hỏi.
"Đây là xoài miền Nam, lột vỏ là ăn được ạ." Lý Trình Trình giải thích.
"Thì ra đây là quả xoài, bây giờ hình như ở trên trấn và huyện bán rất chạy, nhưng ông chưa mua bao giờ! Hôm nay nhờ châu ông mới được ăn, cảm ơn cháu nhé!" Ông lão cười ha ha cất xoài đi, sau đó dời băng ghế ra ngoài, bảo: "Các cháu ngồi đây đi!"
"Cảm ơn ông." Lý Trình Trình ngồi xuống, hai tay giơ cao tờ thông báo tuyển dụng. Đương nhiên, cô không tuyển học sinh đang đi học, mà muốn các em về nhà giúp cô truyền đạt tin tức. Cô muốn tuyển những học sinh đã tốt nghiệp nhưng chưa tìm được việc làm.
Bạch Đại Sơn lấy tờ thông báo tuyển dụng từ tay Lý Trình Trình và bảo cô nghỉ ngơi.
Giờ này là sau giờ ăn trưa, nhiều học sinh đã ăn trưa xong và từ nhà trở về trường. Vừa đến cổng trường, họ đã nhìn thấy Bạch Đại Sơn ôm tờ thông báo tuyển dụng trong lòng. Vài cô gái khoác tay nhau đi tới hỏi: "Đồng chí, chỗ của các anh chỉ tuyển người đã tốt nghiệp ạ?"
"Đúng vậy, chúng tôi chỉ tuyển người đã tốt nghiệp. Những người chưa tốt nghiệp còn phải đi học và tham gia kỳ thi đại học mà đúng không? Nếu chúng tôi tuyển họ, sau này họ lại hối hận vì không tham gia kỳ thi đại học, đến lúc đó lại oán trách chúng tôi thì phải làm sao? Hơn nữa, tôi nghĩ học sinh trung học nên tập trung học tập, cơ hội việc làm này nên dành cho những người đã tốt nghiệp và cần có việc làm." Lý Trình Trình giải thích.
Ai nói con gái thời đại này e thẹn và hướng nội chứ?
Rõ ràng là cô đang ngồi ngay bên cạnh nhưng những cô gái này lại chạy đến hỏi Bạch Đại Sơn mà không hỏi cô, quả nhiên là dễ làm việc hơn khi đối mặt với người khác giới!
Quả nhiên, khi Lý Trình Trình vừa mở lời, mấy người này liền nhăn mặt khó chịu, sau đó liền khoác tay nhau đi vào trong. Lý Trình Trình có chút không còn gì để nói. Cô là chủ, cô giải thích về thông báo tuyển dụng của mình mà cũng không được sao?
Với những người như vậy, cho dù không trả một xu tiền lương, cho bọn họ làm công miễn phí, cô cũng không muốn.
Lý Trình Trình lấy lại tờ thông báo tuyển dụng từ tay Bạch Đại Sơn, ôm vào lòng nói: "Các bạn học sinh đi ngang qua dừng lại một chút, nghe tôi nói hai câu, bên tôi cần tuyển một số trợ lý. Nếu các bạn có người thân tốt nghiệp trường Trung học Thần Quang hoặc quen biết người tốt nghiệp trường Trung học Thần Quang, phiền các bạn về giúp tôi nói lại với họ. Chín giờ sáng mai, mang theo một bản giới thiệu bản thân và bằng tốt nghiệp trung học phổ thông đến cổng trường Trung học Thần Quang để tham gia phỏng vấn tuyển dụng của chúng tôi. Trong phần giới thiệu bản thân, ghi rõ họ tên, địa chỉ nhà, hoặc nếu có số điện thoại thì ghi cả số điện thoại."
"Những người phỏng vấn thành công, chúng tôi sẽ xác nhận với trường Trung học Thần Quang trước. Nếu không phải là người đã tốt nghiệp trung học thì vui lòng quay về, không nên lãng phí thời gian của mọi người." Bởi vì lần tuyển dụng này là những người trực tiếp tiếp xúc với tiền nên phải cẩn thận một chút. Nếu tuyển dụng bừa bãi, đến lúc đó tay chân không sạch sẽ, lấy hết tiền hỗ trợ học sinh của cô thì phải làm sao?
Tiếng chuông báo vào lớp vang lên, phần lớn học sinh bán trú trong trường đều đã nhìn thấy tờ thông báo tuyển dụng trong tay Lý Trình Trình. Lý Trình Trình cất thông báo tuyển dụng, cùng Bạch Đại Sơn quay về phòng làm việc. Lý Trình Trình nhìn quanh rồi nói với Bạch Đại Sơn: "Đại Sơn, ngày mai anh đi mua ít sơn về, sơn trắng lại căn nhà, đến lúc đó kéo tủ hồ sơ và bàn ghế học sinh đến. Tủ hồ sơ thì đặt dựa vào tường, bàn ghế học sinh thì xếp như trong phòng học, trước một cái sau một cái, trước sau đều phải đối xứng với nhau..."
Vân Mộng Hạ Vũ
"Đúng rồi, mái nhà có kẽ hở rồi, phải trải mấy lớp bạt chống thấm để tránh trời mưa dột nước vào làm ướt tủ tài liệu rồi làm hỏng tài liệu..."
Bạch Đại Sơn dùng áo khoác của mình lau sạch ghế, bảo Lý Trình Trình ngồi xuống: "Vợ ơi, em đang mang thai, đừng lo lắng về những chuyện này. Không phải ngày mai tuyển dụng sao? Khi đó tuyển thêm hai thanh niên, những việc lặt vặt này cứ để các thanh niên đó làm."
Mắt Lý Trình Trình sáng lên, cô nói: "Đúng vậy, vốn dĩ việc của chúng ta cũng không nhiều, đúng là phải bảo họ làm việc. Nếu để họ rảnh rỗi, sau này trở nên lười biếng và ham ăn thì em cũng sẽ không sai khiến được họ, như vậy thì không tốt."
Hai người ở trong phòng làm việc một lúc rồi về nhà.
Sáng hôm sau, hai người dậy sớm đến cổng trường Trung học Thần Quang. Lý Trình Trình còn bao hết bánh bao của chủ hàng bán bánh bao, còn bảo chủ hàng cứ đợi bên cạnh mình, như vậy mới có thể giữ cho bánh bao luôn nóng.
Học sinh đến trường sẽ trực tiếp vào khuôn viên trường, còn những người lảng vảng bên ngoài không vào trường thì là đến để phỏng vấn. Lý Trình Trình thực sự không ngờ, người đến phỏng vấn lại khá đông, có thể thấy được bây giờ thực sự thiếu việc làm!
Đúng chín giờ, Lý Trình Trình mới vỗ vỗ cái bàn mượn của ông bảo vệ từ bên ngoài cửa, lên tiếng nói: "Tôi là người phụ trách tuyển dụng. Những người phỏng vấn đều đến đây phỏng vấn, mọi người xếp hàng trật tự. Đừng ồn ào, không nói chuyện to tiếng. Không xếp hàng đàng hoàng sẽ hủy bỏ cơ hội phỏng vấn."
Lý Trình Trình vừa dứt lời, cảnh tượng náo nhiệt lập tức yên tĩnh lại. Không ai dám vì thứ tự xếp hàng mà làm loạn, mọi người đều ngoan ngoãn đứng thẳng người chờ đợi phỏng vấn.
"Đến phỏng vấn đi!" Lý Trình Trình vẫy tay với cô gái đứng đầu tiên.
Cô gái bước lên, đưa sơ yếu lý lịch đã chuẩn bị cho Lý Trình Trình. Lý Trình Trình xem qua rồi đưa cho cô gái một quyển truyện: "Bây giờ cô hãy coi tôi như một đứa trẻ ba tuổi, rồi đọc cho tôi nghe câu chuyện đầu tiên..."
Mỗi khi phỏng vấn xong một người, Lý Trình Trình lại lấy hai cái bánh bao từ chủ hàng bánh bao đưa cho người đó. Như vậy cho dù người ta phỏng vấn không thành công, nhưng vì được cho hai cái bánh bao nên cũng không có oán khí gì lớn.
Từ chín giờ sáng cho đến hai giờ chiều mới hoàn thành buổi phỏng vấn. Lý Trình Trình xếp chồng các bản sơ yếu lý lịch lên nhau, nói to: "Chín giờ sáng mai mọi người đến xem kết quả nhé. Ai được tuyển dụng thì đến cổng trường đợi tôi, tôi dẫn mọi người đến nơi làm việc. Nơi làm việc ở gần đây, công việc của chúng tôi cũng đều là công việc đàng hoàng, mọi người không cần lo lắng."
Sau khi mọi người tản đi, Lý Trình Trình và Bạch Đại Sơn cũng về nhà. Bận rộn mấy tiếng đồng hồ, Lý Trình Trình cũng khá mệt mỏi. Cô về nhà ăn một bát mì thịt băm do Bạch Đại Sơn nấu, sau đó lập tức về phòng nghỉ ngơi.