Xuyên Không Về Thập Niên 80, Gả Cho Người Chồng Thô Lỗ

Chương 468

Hạ Vân Lai cùng với Bạch Thư Lễ, Bạch Thư Yên đang ngồi trong phòng riêng của quán rượu lớn nhất thị trấn, nhìn vào vẻ ngoài thành đạt của Hạ Vân Lai, cả Bạch Thư Lễ và Bạch Thư Yên đều cảm thấy trong lòng hơi căng thẳng.

Hiện tại, họ đang làm việc với Lý Trình Trình, trong phương diện ăn mặc, cứ mặc thế nào thoải mái thì họ mặc như thế, không chú ý cầu kỳ nhiều vì vậy so với Hạ Vân Lai, họ giống như người ở hai thế giới khác nhau.

"Bạch Thư Lễ, Bạch Thư Yên, cảm ơn hai người vì trước đây đã giúp đỡ tớ, nhờ vậy tớ mới có ngày hôm nay, nếu không tớ đã c.h.ế.t ở trong làng từ lâu rồi." Lúc trước, khi sống cùng mẹ kế, em trai kế, anh ấy không có ngày tháng tốt lành gì, thậm chí cả con trai của mẹ kế cũng dám bắt nạt người làm anh trai như anh ấy, nếu không có sự giúp đỡ của họ, không biết cuộc sống của anh ấy thảm đến mức nào nữa.

Bạch Thư Yên cười ngượng ngùng: "Bọn em không giúp gì cho anh cả, thực ra người giúp anh nhiều nhất là Lý Trình Trình, nếu không có cô ấy, chúng ta sẽ không có cuộc sống như ngày hôm nay."

Họ đã ở lại làng quá lâu, đương nhiên cũng có tình cảm sâu sắc, bây giờ thôn An Cư phát triển vượt xa các làng khác, có lẽ sau mười năm nữa, các làng khác cũng không thể bắt kịp thôn An Cư.

Bây giờ thôn An Cư không kém cạnh gì thị trấn.

"Phải cảm ơn chị Trình Trình, cũng phải cảm ơn hai người." Hạ Vân Lai nâng cốc rượu lên, gật đầu với họ, cười rồi nói: "Nào, cạn ly."

Sau đó, ba ly rượu chạm vào nhau, phát ra âm thanh vang lanh lảnh.

Hạ Vân Lai: "Bạch Thư Lễ, cậu cũng bằng tuổi với tớ, gia đình đã tìm đối tượng cho cậu chưa?"

"Anh ấy không cần người khác giới thiệu đối tượng." Thấy Bạch Thư Lễ ngần ngại, Bạch Thư Yên nói tiếp: "Vậy nên anh Vân Lai hãy dẹp suy nghĩ đó đi, nếu có cô gái phù hợp, anh cứ tự giữ lại cho mình, không cần giới thiệu cho anh ấy đâu."

Hạ Vân Lai nhíu mày: "Ý em là gì? Lẽ nào Bạch Thư Lễ đã tự tìm một cô bạn gái cho mình rồi sao?"

"Anh ấy đã có người mình thích rồi." Bạch Thư Yên cười.

Hạ Vân Lai ghé sát Bạch Thư Yên, hiếu kỳ hỏi: "Ai thế?"

"Hoàng Dĩ Hân." Mắt của Bạch Thư Yên sáng rực lên.

"Nghe tên thì hình như cũng ở làng chúng ta thì phải, nhưng tớ không nhớ ra là ai, vậy cậu đã tỏ tình chưa?" Hạ Vân Lai hỏi thăm.

Bạch Thư Lễ ở bên cạnh ngại ngùng, hoàn toàn không nhận ra vì tính hóng chuyện mà Hạ Vân Lai và Bạch Thư Yên đã dính lại ngày càng gần nhau, đầu cũng dán sát nhau rồi.

Bạch Thư Yên lắc đầu: "Vẫn chưa."

Hạ Vân Lai nói: "Vậy em nên khuyên anh ấy nhanh chóng tỏ tình đi, nhà có con gái trăm người cầu, nếu tiếp tục trì hoãn như vậy, có thể sẽ bỏ lỡ người ta đấy."

"Em hiểu rồi, về sau em sẽ khuyên anh ấy tỏ tình, dù sao thì cũng phải hiểu rõ trong lòng người ta nghĩ gì, nếu không cứ tiếp tục ôm mối tình đơn phương như vậy, cũng không tốt tí nào!" Bạch Thư Yên nghiêm túc gật đầu, cô ấy thấy làm vậy cũng đúng, thích thì phải nói cho người ta biết, kẻo lại bỏ lỡ nhau.

"Tớ đi vào nhà vệ sinh một lát." Bạch Thư Lễ xấu hổ, nói một tiếng rồi đứng dậy rời khỏi phòng riêng.

 

 

Vân Mộng Hạ Vũ

Hạ Vân Lai nhanh chóng mở túi bên cạnh, lấy ra một chiếc hộp lớn, đặt trước mặt Bạch Thư Yên, Bạch Thư Yên không hiểu, nhìn Hạ Vân Lai: "Anh Vân Lai, đây là cái gì?"

"Em mở ra xem thì sẽ biết thôi." Hạ Vân Lai cười nhìn Bạch Thư Yên.

Bạch Thư Yên nghi ngờ mở hộp, thấy bên trong là một bộ trang sức bằng vàng gồm năm món mà chỉ những người có tiền mới mua cho cô gái khi kết hôn, hơn nữa những người bình thường chỉ có thể mua tối đa một món, nhưng ở đây lại có năm món.

"Anh Vân Lai, đây là..." Bạch Thư Yên nhìn Hạ Vân Lai với ánh mắt bàng hoàng.

Hạ Vân Lai ghé lại gần Bạch Thư Yên, thơm cô ấy một cái: "Thư Yên, anh thích em, bây giờ anh đã có công việc, có thu nhập, anh sẽ tiếp tục cố gắng, chắc chắn sẽ khiến em hạnh phúc, em có muốn ở bên anh không?"

"Hả?" Bạch Thư Yên ngơ ngác nhìn Hạ Vân Lai, không ngờ Hạ Vân Lai lại tỏ tình với mình, khoảng cách về địa vị khiến Bạch Thư Yên phân vân: "Anh Vân Lai, trong công ty của anh thực sự không có cô gái nào phù hợp với anh à?"

Bây giờ anh ấy đã có sự nghiệp thành công, điều kiện bản thân tốt như vậy, anh ấy chưa có người yêu thật sao?

"Công ty anh đều làm những công việc nặng nhọc, vì thế toàn là nhân viên nam, đến cả đầu bếp với lao công cũng là các chú." Anh ấy mở công ty du lịch, phải dẫn khách chạy khắp nơi, tương đối vất vả, hơn nữa con gái bôn ba bên ngoài cũng có nhiều nguy hiểm, dù sao thì bây giờ cũng chỉ có toàn nhân viên nam, đợi sau này điều kiện tốt lên rồi sẽ cân nhắc thêm vài vị trí thích hợp với các nữ đồng chí.

"Anh chưa từng có bạn gái, bởi vì anh vẫn luôn đợi em, từ lúc anh học lớp ban đêm, thi đỗ cao đẳng, anh vẫn luôn đợi em tốt nghiệp, bây giờ em tốt nghiệp rồi, anh không muốn đợi nữa vì anh sợ sẽ lỡ mất em." Con gái không sợ không gả được vì một nhà có con gái trăm nhà cầu, quyền lựa chọn nằm trong tay các cô ấy.

Hạ Vân Lai biết, nếu tiếp tục do dự, có thể anh ấy sẽ bỏ lỡ Bạch Thư Yên.

Bạch Thư Yên suy nghĩ một lúc rồi gật đầu, ngượng ngùng nói: "Được rồi, anh Vân Lai, em đồng ý."

"Bạch Thư Yên, có thật không em?" Hạ Vân Lai vô cùng hồi hộp, sợ rằng anh ấy nghe nhầm.

Bạch Thư Yên chân thành gật đầu: "Đúng vậy, em đồng ý, từ nay về sau em sẽ là bạn gái của anh, nhưng nếu anh có bất kỳ dây dưa nào với những người phụ nữ khác, em sẽ không cần anh nữa."

Lý Bình Bình - anh trai Lý Trình Trình có tiền rồi là liên tục đổi thư ký, anh ta cũng chẳng phải ông chủ lớn, đổi thư ký làm gì? Sau này trưởng thành rồi mới hiểu.

Hạ Vân Lai vui sướng không thôi, anh ấy đỡ Bạch Thư Yên đứng lên, sau đó từ từ áp sát đến gần rồi nhẹ nhàng hôn lên môi cô ấy.

Bạch Thư Yên cảm thấy được cơ thể anh ấy run lên vì kích động, cô ấy không nén cười nổi nữa.

Nhìn thấy cô ấy mỉm cười xinh đẹp như vậy, Hạ Vân Lai lại tới gần lần nữa, lần này không phải hôn nhẹ, mà là hôn một cách nghiêm túc, về mặt này, đàn ông đều không thầy tự hiểu, nghe người khác nói vài lần là sẽ biết tất cả.

Bạch Thư Yên ôm chặt lưng Hạ Vân Lai, mặt đỏ bừng vì ngượng, cô ấy cũng không biết, chỉ là làm theo Hạ Vân Lai rồi dần dần nhận ra sự tuyệt vời trong đó, thế là cô ấy không còn chống cự nữa.

Khi Bạch Thư Lễ quay trở lại, chỉ thấy Hạ Vân Lai và em gái đang hôn nhau, Bạch Thư Lễ đứng ngơ ngẩn, anh ấy chỉ mới đi vệ sinh một tí thôi mà họ đã phát triển đến bước đó rồi sao?

Nhìn thấy Bạch Thư Lễ quay trở lại, Bạch Thư Yên cảm thấy rất xấu hổ, cô ấy nhanh chóng cúi đầu nhìn đi chỗ khác, còn Hạ Vân Lai thì nắm tay Bạch Thư Yên đứng dậy: "Thư Lễ, tớ vừa tỏ tình với Thư Yên, Thư Yên đã đồng ý trở thành bạn gái của tớ rồi."

Bạch Thư Lễ ngơ ngác nhìn Bạch Thư Yên: "Thư Yên, cậu ấy nói thật không?"

 
Bình Luận (0)
Comment