Lúc Lý Trình Trình và Bạch lão đại xây biệt thự, đương nhiên có xây nhà Bạch lão tam thành biệt thự luôn, nếu đã là người một nhà thì phải cùng tiến cùng lùi chứ.
Vì thế đi tới trước cổng, nhìn thấy căn biệt thự to lớn, đẹp đẽ trước mặt, Bạch lão tam thầm cảm động, anh ấy biết chắc chắn là chị dâu xây căn nhà này cho anh ấy.
Bởi vì nhà họ do chị dâu làm chủ, nếu như chị dâu không có ý đó, anh trai sẽ không làm vậy, vì thế cưới một người vợ tốt là chuyện quan trọng đến nhường nào.
Bây giờ anh ấy đã về rồi, có thời gian kiếm vợ rồi, anh ấy không trốn tránh nữa, dù cho là ly dị hay quả phụ, chỉ cần nhân phẩm tốt, có thể yên ổn sống qua ngày, tôn trọng chị dâu, nghe lời dặn dò của chị dâu là được rồi.
Anh ấy không còn trẻ nữa, bởi vì tuổi tác quá lớn, tìm người trẻ thì thiệt người ta quá, tìm một người lớn ngang tầm mình hoặc chênh nhau mười tuổi đổ xuống là được rồi.
Còn về con cái có hay không cũng không sao cả, dù sao thì anh ấy cũng không có tư tưởng cổ hủ nối dõi tông đường, hơn nữa sau này già rồi còn có anh trai, chị dâu nên anh ấy sẽ không cô đơn.
"Gia đình chúng ta có ngày hôm nay đều là nhờ chị dâu của em đấy!" Bạch lão đại kiêu ngạo nói.
Nhớ tới lúc đầu, Lý Trình Trình định tìm đến Bạch lão tam để thoát khỏi gia đình kia không biết tại sao lại không tìm được, đúng là một sai lầm, suýt nữa thì Lý Trình Trình thành vợ của Bạch lão tam rồi.
Bạch lão đại lấy chìa khóa mở cổng ra, gọi Bạch lão tam vào, sau đó lại mở cửa biệt thự, bật đèn bên trong lên, nhìn căn biệt thự được trang trí tinh tế, Bạch lão tam lại thầm cảm ơn Lý Trình Trình.
Nếu như không có Lý Trình Trình, có lẽ ba anh em nhà họ Bạch phải giống như những người vùng khác, đến cả ăn cơm cũng thành vấn đề nan giải.
Nhưng bây giờ không chỉ bọn họ, đến cả thôn An Cư và người dân ở vùng xung quanh cũng vì có Lý Trình Trình mà kiếm được nhiều tiền, cải thiện được cuộc sống.
Bạch lão đại dẫn Bạch lão tam vào, nói cho anh ấy biết một vài chức năng của căn phòng, lại còn dạy anh ấy cách dùng phòng tắm, sau đó lúc quét dọn vệ sinh, Bạch lão tam dùng thử một lượt thì đều ổn cả.
"Lão tam, buổi tối một mình em ở lại đây được không?" Đã gần mười năm Bạch lão tam không về rồi, Bạch lão đại cũng sợ anh ấy không thích ứng được.
Bạch lão tam mỉm cười: "Anh cả, anh xem em là ai hả? Sao em không ở một mình được chứ?"
Bạch lão đại gật đầu: "Vậy được, anh đi đây, em nghỉ ngơi đi, có chuyện gì thì nói với bọn anh."
"Vâng." Bạch lão tam gật đầu đồng ý.
Mấy năm qua anh ấy không ở nhà, có rất nhiều chuyện không biết, đúng là có rất nhiều thứ phải hỏi anh cả.
Bạch lão tam tắm rửa xong xuôi, lấy quần áo sạch sẽ trong tủ ra mặc, anh ấy cúi đầu ngửi quần áo, bên trên có mùi nắng nhẹ, xem ra tủ quần áo này mới được giặt rồi phơi cách đây không lâu.
Nghĩ đến đây, trong lòng Bạch lão tam thấy ấm áp, cảm giác có người nhà tốt thật đấy, chỗ thiếu sót ở trái tim được lấp đầy rồi.
Sau đó Bạch lão tam nằm xuống nghỉ ngơi, chiếc giường mới tinh, chăn màn mới tinh, vừa mềm mại vừa thoải mái, cuối cùng anh ấy cũng có thể ngủ một giấc yên lành.
Sáng sớm hôm sau là mồng một tết, Lý Trình Trình đã chuẩn bị đầy đủ hạt dưa, lạc, kẹo dồi, cô đặt chúng lên bàn để đãi khách, mà đám trẻ ăn sáng ở nhà rồi hẹn nhau đi xông nhà người trong thôn.
Bạch lão tam cũng thu dọn xong xuôi, qua bên nhà Bạch lão đại ăn sáng, mọi người ngồi trò chuyện, bấy giờ Bạch lão tam mới biết thân phận của Bạch San San, và cả chuyện Bạch San San đã trải qua mấy cuộc hôn nhân, Bạch Lão Tam chỉ cảm thấy khó tin trước những việc Bạch San San đã làm.
Không ngờ tới có nhiều chuyện xảy ra với cô ta như thế, không biết rốt cuộc cô ta học ai, tại sao lại biến thành thế này, nhà bọn họ không có loại người nào như thế cả.
Anh cả, anh hai đều một lòng một dạ, không ai giống cô ta.
Bạch lão tam bất đắc dĩ lắc đầu rồi nói: "Nếu San San đã tìm được cha ruột rồi, sau này em cũng không cần lo chuyện của con bé nữa."
"Em ấy à, lo cho chính mình đi là được rồi." Bạch lão nhị nói: "Lão tam, em muốn tìm cô vợ thế nào? Em bảo với bọn anh, anh nhờ chị dâu em về nhà mẹ để tìm giúp em."
Hoàng Tú Lan gật đầu: "Đúng thế, người của thôn chị, chị hiểu khá rõ."
"Ly hôn hay chồng mất đều được cả, em không để ý, nhưng nhân phẩm phải tốt, đây là điều quan trọng nhất, em không muốn bởi vì em kết hôn mà khiến cho nhà ta đầy chướng khí." Bạch lão tam nói.
Đến tuổi này rồi, suy nghĩ gì đến tình yêu nữa, phù hợp là được, anh ấy có thể thỏa mãn mọi yêu cầu của người kia, người ấy cũng có thể thỏa mãn mọi yêu cầu của anh ấy, thế là thích hợp rồi.
Lý Trình Trình nhớ tới nguyên thân yêu thầm Bạch lão tam nhiều năm, đúng là có duyên mà không có phận, trước kia cô vẫn luôn đợi Bạch lão tam nhưng Bạch lão tam không tới.
Bây giờ Bạch lão tam quay về rồi, hơn nữa còn chẳng có yêu cầu nghiêm khắc với bạn đời, Quý Tình Tình cũng phù hợp, nhưng Quý Tình Tình đã kết hôn rồi, hơn nữa bây giờ sống cũng khá tốt, không thể để người ta ly hôn rồi lại kết hôn với mối tình đầu được.
Chẳng lẽ kết hôn với người trong lòng nhất định sẽ hạnh phúc hơn hiện tại sao?
Vân Mộng Hạ Vũ
Vì thế vẫn là có duyên mà không có phận.
Hoàng Tú Lan cười bảo: "Lão tam, em yên tâm đi, chị nhất định sẽ tuyển chọn kỹ càng, giúp em tìm được người vợ tốt."
Trước kia Hoàng Tú Lan rất mập, sau này gầy hơn một chút, bây giờ lại béo béo mập mập nhưng tốt hơn trước kia nhiều lắm, bây giờ cô ấy cười hớn hở bảo sẽ tìm đối tượng cho Bạch lão tam, nhìn rất giống bà mối, trông vô cùng đáng yêu.
Lý Trình Trình cũng không biết vợ tương lai của Bạch lão tam là ai, cô tương đối mong chờ.
Chưa qua bao lâu, đám trẻ trong thôn đã ồn ào kéo đến, trong tay cầm túi, Lý Trình Trình cười bốc kẹo cho mọi người, hơn nữa còn chu đáo đặt vào trong túi cho bọn nhỏ, sau đó bọn chúng lại chạy đi chỗ khác, hết một ngày, đám trẻ có thể mang kẹo trong túi về nhà, khoảng thời gian đón năm mới này, mọi người có thể ăn uống vui vẻ.
Hoàng Tú Lan và Bạch lão nhị dẫn con cái về nhà mẹ chúc tết, Hoàng Tú Lan bắt đầu nghe ngóng cho Bạch lão tam, Bạch lão tam nói người cách nhiều tuổi quá, anh ấy sẽ không cân nhắc đến, bởi vì anh ấy không thể hại cô gái trẻ nhà người ta.
Vì thế phạm vi cân nhắc của anh ấy là khoảng từ hai mươi sáu đến ba mươi lăm, cách biệt thế này không lớn lắm, anh trai, chị dâu của anh ấy cũng cách nhau mười tuổi thôi.
Vợ Bạch lão tam cũng là em dâu của cô ấy, vì thế phải tìm được một cô em dâu dễ sống chung để ba chị em dâu có thể cùng nhau ăn uống vui vẻ, cuộc sống sau này tuyệt vời biết mấy.
Thế nên Hoàng Tú Lan vô cùng nghiêm túc, đầu tiên là phải biết người này, sau đó mới đi tới nơi khác hỏi thăm và tính cách, thông qua cửa của cô ấy mới được đưa tới trước mặt Bạch lão tam.