Xuyên Không Về Thập Niên 80, Gả Cho Người Chồng Thô Lỗ

Chương 483

Nghe đến đó, Lý An An lập tức cảm thấy hứng thú.

Nhà Lý Trình Trình có một đứa con trai, nhà Bạch lão nhị cũng có một đứa con trai.

Vân Mộng Hạ Vũ

Nếu cô ta nhận nuôi hai bé gái rồi bồi dưỡng thật tốt, sau này một đứa gả cho con trai của Lý Trình Trình, một đứa gả cho con trai của Bạch lão nhị, như vậy cô ta sẽ thành thông gia với Lý Trình Trình.

Sau khi con trai của Lý Trình Trình trở thành con rể của cô ta, cô ta muốn cái gì thì con rể sẽ phải đưa qua, nếu không cô ta sẽ không cho con gái mình ở cùng bọn họ nữa.

Nghĩ đến đây tâm trạng của Lý An An vô cùng tốt, cái cảm giác này giống như toàn bộ tiền tài của Lý Trình Trình đều là của cô ta cả, Lý An An nắm tay Mạnh Thanh Thanh kích động nói: "Mẹ, giờ mẹ giúp con nhận con nuôi đi, giờ con phải nhận con nuôi."

"Chuyện này không gấp được, mẹ phải nhờ người ta đi hỏi thăm đã." Mạnh Thanh Thanh nói, thấy Lý An An đồng ý nhận con nuôi Mạnh Thanh Thanh thật sự rất vui, dù sao thì bà ta đã một bó tuổi rồi, còn có thể ở cạnh Lý An An được mấy năm nữa chứ? Nếu bên cạnh Lý An An có con cái bầu bạn thì bà ta mới có thể an tâm.

"Nhận con nuôi phải nhận từ chỗ xa về, nhận ở gần nhỡ đến khi nuôi nó lớn, có thể kiếm tiền hoặc hiếu thuận cha mẹ thì người ta lại chạy đến đòi đón về, vậy mất nhiều hơn được, hơn nữa nhận con nuôi ở xa về, chỉ cần đưa họ một ít tiền là được, cha mẹ nó muốn đón con lại thì cho bọn họ một ít tiền, họ sẽ không đòi đón con về nữa, đương nhiên là cũng không để ý đến tiền mà nó kiếm được nữa." Suy cho cùng, Mạnh Thanh Thanh cũng là người đã có tuổi, nghĩ xa hơn Lý An An nhiều.

Nếu cực khổ vất vả nuôi nó lớn lên xong, cha mẹ ruột nó lại cảm thấy nó có ích, rồi lại đến đòi nó về thì phải làm sao? Cho nên bọn họ phải chuẩn bị đầy đủ cho mọi tình huống mới được.

Lý An An gật đầu: "Được, đều nghe mẹ sắp xếp."

Lý Trình Trình và Bạch lão nhị đều ở thôn An Cư, nếu con gái của cô ta gả đến nhà bọn họ thì sẽ không cần phải rời khỏi thôn An Cư, đến lúc đó cô ta có thể đến ở trong biệt thự của nhà con rể, chỉ nghĩ thôi cũng khiến Lý An An kích động không thôi rồi.

Chờ đến lúc đó tất cả mọi thứ của Lý Trình Trình chính là của cô ta, không biết Lý Trình Trình có thất vọng không nhỉ.

"Mẹ, mẹ đừng nhận cho con đứa nào nhỏ quá, ít nhất cũng phải hai ba tuổi, có thể đưa đến nhà trẻ luôn ý, như vậy con có thể đỡ mệt hơn." Lý An An chưa từng nuôi trẻ con, cũng không dám nuôi, cho nên cô ta sẽ không nhận nuôi đứa nào quá nhỏ. Ít nhất cũng phải hơn một tuổi, có thể ăn cơm và đã biết đi rồi, như vậy cô ta sẽ đỡ mệt hơn.

Vì muốn con trai của Lý Trình Trình trở thành con rể của mình nên đương nhiên cô ta không muốn con gái nuôi của mình sẽ xảy ra chuyện, bằng không chuyện này truyền ra ngoài sẽ rất khó nghe! Hơn nữa cô ta nhận nuôi hai bé gái, chắc chắn mọi người sẽ khen cô ta tâm địa lương thiện , cô ta cũng là phụ nữ nên đương nhiên biết ở cái thời này, phận con gái phải chịu tình cảnh thế nào.

Có thể nói rất ít bé gái được đối xử tốt như Bạch San San, ngay cả cô ta ở nhà họ Lý cũng phải chịu khổ, cho dù bà nội rồi mẹ cô ta không hành hạ cô ta nhưng mấy người họ không làm chủ được, trong nhà còn có ông nội, còn có một đống đồng chí nam được hưởng thụ sự ưu ái.

Hiện tại mọi người đã chia ra ở riêng, nhà nào biết nhà ấy nên cô ta cũng được đối xử tốt hơn trước kia nhiều.

Mạnh Thanh Thanh gật đầu: "Được, mẹ chắc chắn sẽ giúp con nhận nuôi hai bé gái ngoan ngoãn về, con chỉ cần nuôi mấy đứa nó lớn, sau này mấy đứa nó chắc chắn sẽ hiếu kính với con."

Còn vì sao không cho Lý An An nhận nuôi con của Lý Bình Bình bởi vì Mạnh Thanh Thanh cảm thấy đến lúc đó con của Lý Bình Bình hiếu kính với hai vợ chồng nhà nó là đã hết sức rồi, nào còn sức để hiếu kính với Lý An An chứ?

 

 

So với việc chờ người ta đến hiếu kính còn không bằng mình tự nuôi hai đứa nhỏ đi, sinh con không được chẳng lẽ còn không nhận nuôi được à? Cái thời đại này muốn nhận con nuôi là chuyện dễ nhất.

Nhận nuôi hai đứa nhỏ, không lý nào cả hai đứa nó đều bất hiếu đâu nhỉ? Chỉ cần một đứa hiếu thuận là đủ rồi.

Sau đó Mạnh Thanh Thanh nhờ người đi hỏi thăm, nhìn xem nhà ai không nuôi nổi con muốn đưa con cho người khác nuôi, vậy bà ta có thể nhận hai đứa nhỏ về, tương đương với cứu hai mạng người, đây cũng là chuyện tốt.

Mà bên kia Hoàng Tú Lan quyết định chắc chắn phải tìm được một nàng dâu tốt cho Bạch lão tam, cô ấy cảm thấy không quá khả quan lắm nên sang bên họ hàng của cô ấy tìm, cô ấy không thể để người ta đến nhà Bạch lão tam được, lỡ đâu người ta vừa thấy cái biệt thự thì trực tiếp quấn lấy Bạch lão tam, như vậy chẳng phải là hại Bạch lão tam sao?

Bạch lão tam đi theo Hoàng Tú Lan gặp mấy người nhưng đều không có cảm giác gì cho nên cũng không giải quyết được gì cả, tuy rằng anh ấy không có yêu cầu gì nhưng dù sao cũng phải có duyên, nhìn qua cũng phải muốn tiếp xúc thêm mới được, trò chuyện được mấy câu nhưng một chút hứng thú cũng không có, có tiếp xúc thêm cũng chỉ làm lãng phí thời gian thôi, còn không bằng để người ta đi tìm nửa còn lại như ý cho sớm.

Tuy rằng mấy cuộc xem mắt đều không thành nhưng Hoàng Tú Lan cũng không nhụt chí, cô ấy quyết định tiếp tục tìm thêm, chắc chắn phải giúp Bạch lão tam cưới được vợ.

Bạch lão tam bị công việc làm chậm trễ chứ bản thân anh ấy không có bất kỳ vấn đề nào cả, không gả cho anh ấy là tổn thất của mấy cô ấy.

Lý Trình Trình thấy Hoàng Tú Lan tích cực như vậy cũng không đả kích cô ấy, cứ để cô ấy từ từ tìm đi, biết đâu có thể tìm được một đối tượng ưu tú cho Bạch lão tam thật!

Hôm nay mọi người đều nhàn rỗi đến nhàm chán, Bạch lão tam đưa ba đứa nhỏ lên núi bắt thỏ rồi, muốn bộc lộ tài năng với bọn nhỏ, anh ấy đã xa nhà nhiều năm, cũng không có lên núi nữa, không biết tay nghề của bản thân có tụt lùi không.

Đương nhiên bắt thỏ là chỉ là phụ, chuyện chính là đưa bọn nhỏ lên trên núi chơi, ở chỗ này của bọn họ, mùa đông không rét đậm, không giống như Đông Bắc bị tuyết trắng bao phủ cả mùa đông, nơi này của bọn họ dù lạnh nhưng chưa đến âm độ, cho nên trên bờ ruộng, trên núi, nơi nơi đều là rau dại, đào bừa cũng có thể đào được một sọt.

Lý Trình Trình và Hoàng Tú Lan đào cây tể thái, Hoàng Tú Lan vừa đào vừa kể cho Lý Trình Trình những lần xem mắt trước đó của Bạch lão tam, nếu Bạch lão tam đồng ý đi xem mắt vậy chứng minh anh ấy thật sự muốn cưới vợ chứ không phải là trêu Hoàng Tú Lan.

Lý Trình Trình cười nói: "Dù sao em cũng không có chuyện gì làm vậy nhọc lòng giúp chú ba chút đi!"

Bọn trẻ đã đi học, Hoàng Tú Lan cũng không có chuyện gì để làm, giờ có việc như vậy Hoàng Tú Lan cũng không cần phải nghĩ nhiều, cô là chị dâu trưởng dẫn theo nhà họ Bạch phát triển thành như bây giờ, Hoàng Tú Lan là chị dâu thứ cũng nên vì nhà họ Bạch làm cái gì đó.

Lý Trình Trình vừa ngẩng đầu lên thì thấy Hoàng Tú Tuệ đưa theo hai đứa nhỏ lại đây, đứa lớn là Điền Khả Khả, đứa nhỏ là bé trai lớn hơn con trai của Hoàng Tú Lan một chút.

Hoàng Tú Tuệ thấy Lý Trình Trình và Hoàng Tú Lan thì nhiệt tình chào hỏi, Điền Khả Khả chỉ liếc mắt nhìn mấy người họ một cái rồi đưa theo em trai lên núi chơi.

Nghĩ đến chuyện lúc trước của Điền Khả Khả, Lý Trình Trình không khỏi thở dài, có lẽ cô thật sự không có mắt nhìn đi, Điền Khả Khả, Lý Hiểu Đồng, hai đứa nhỏ là cô nhìn chúng lớn lên nhưng đột nhiên, đến một ngày, chúng lại biến thành dáng vẻ kia, rốt cuộc phân đoạn trung gian xảy ra vấn đề gì thế?

Bọn họ làm cha mẹ, lời nói và việc làm đều mẫu mực mà không có tác dụng gì ư?

Gen thật sự mạnh như vậy sao?

 
Bình Luận (0)
Comment