"Triệu Nhan và đám người Hô Diên Khánh ở nhà ăn nói chuyện tất nhanh đã truyền khắp toàn bộ trường quân đội, đây cũng là qua sự đồng ý của Triệu Nhan, dù sao cũng là thời điểm khiến các học viên trường quân đội biết con đường bọn họ sau này phải đi như thế nào, và trường quân đội có tầm quan trọng đối với toàn thể Đại Tống ra sao. Đối với lần này Dương Hoài Ngọc và Trương Tái cũng không phản đối, kỳ thật trước khi Triệu Nhan trở về bọn họ đã cân nhắc đem những chuyện này công khai cho học viên, chỉ là không có Triệu Nhan gật đầu, bọn họ cũng không dám làm như thế.
Trong mấy ngày kế tiếp, Triệu Nhan găn như mỗi ngày đều ở trong trường quân đội, dù sao trường quân đội thật sự phát sinh rất nhiều thay đổi, tuyệt đối không phải một ngày là hắn có thể hoàn toàn tìm hiểu hết, mặt khác có nhiều chỗ cũng cần hẳn tự mình đưa ra một số chỉ bảo, suy cho cùng dù nói thế nào hắn so với bọn Trương Tái cũng hơn hơn một ngàn năm kiến thức, cho dù đối với quân sự không hiểu nhiều, nhưng có nhiều chỗ giải thích so với bọn Trương Tái thì hắn có trình độ hơn.
Có điều hôm nay Triệu Nhan cũng không đến trường quân đội, bởi vì Âu Dương Uyển Linh đến đây, trước đó hẳn và đối phương cũng đã hẹn rồi, để cho nàng đến biệt viện tĩnh dưỡng một thời gian ngắn, đặc biệt hai vị thần y Tào Dật và Trực Lỗ Cổ sẽ ngụ ở đạo quán gần biệt viện, có bọn họ hỗ trợ điều trị, cũng có thể khiến cơ thể Âu Dương Uyển Linh khôi phục nhanh hơn.
Cũng chính vì nghênh đón Âu Dương Uyển Linh, Triệu Nhan và Tào Dĩnh các nàng đều chuẩn bị kỹ càng, thậm chí Tào Dĩnh còn vì đối phương dọn dẹp một viện tử, công chúa Bảo An và công chúa Thọ Khang cũng hết sức phấn khởi, lúc trước bởi vì các nàng liều lĩnh, khiến cho Âu Dương Uyển Linh thiếu chút nữa ngọc nát hương tan, tuy rằng cuối cùng Triệu Nhan gánh vác chuyện này, nhưng các nàng vẫn còn cảm thấy vô cùng áy náy, điều này cũng làm cho các nàng cũng muốn tự mình bù đắp sai lầm, hiện tại Âu Dương Uyển Linh đến biệt viện, cuối cùng đã cho các nàng một cơ hội
Đợi đến buổi trưa, xe ngựa Âu Dương Uyển Linh cuối cũng cũng tới biệt viện, Tào Dĩnh và công chúa Bảo An, Công chúa Thọ Khang bọn họ đứng ở ngoài cửa nghênh đón, Triệu Nhan tuy rằng cũng muốn đi nghênh đón, nhưng Âu Dương Uyển Linh là một thiếu nữ chưa lấy chồng, hơn nữa lại là đến viếng thăm Tào Dĩnh, cho nên hắn nam chủ nhân cũng chỉ có thể tạm thời tránh đi một chút, để tránh người ta mượn cớ.
Thật không dễ dàng gì đợi Tào Dĩnh đưa Âu Dương Uyển Linh nghênh đón vào bên trong, Triệu Nhan tưởng rằng mình cuối cùng có thể cùng Âu Dương Uyến Linh nói mấy câu, đáng tiếc Tào Dĩnh các nàng và Âu Dương Uyển Linh nói không ngừng, đồng 'thời Âu Dương Uyến Linh giống như cũng rất thẹn thùng. Lúc nói chuyện căn bản không dám nhìn Triệu Nhan bên này, điều này làm cho Triệu Nhan cũng không biết làm sao, cuối cùng phải tự mình rời đi.
Hiện tại đã là giữa trưa, Triệu Nhan cũng không muốn lại đến trường quân đội, hơn nữa mấy ngày nay hắn đã hiểu rõ trường quân đội một cách toàn diện, đồng thời cũng cùng người trong trường quân đội lăn lộn quen mặt, bình thường trường quân đội quản lý có Trương Tái và Dương Hoài Ngọc như vậy đã đủ rồi, hắn đối với trường học này thật sự không có việc gì, cho nên kế tiếp hẳn chỉ cần thỉnh thoảng đi một vòng là được rồi, không cần phải tự mình để thời gian đều tiêu phí ở trường quân đội
Nghĩ đến trường quân đội, Triệu Nhan lại nghĩ tới Quân Khí Giám, lại nói tiếp hắn còn đảm nhiệm chức cố vấn Quân Khí Giám, gần một năm nay chưa từng đi Quân Khí Giám rồi, cũng không biết Thẩm Quát có phát minh vũ khí mới hay không, nỏ pháo mình phát minh có phải đã trang bị đến trong quân hay không? Xem ra mình phải tìm thời điểm nào đó bớt thời giờ đi xem một chuyến.
Triệu Nhan trong đầu nghĩ lung tung, dưới chân cũng bắt đầu chuyển động loạn ở trong biệt viện, tuy răng một năm không tới nhưng toàn bộ biệt viện giống như cũng không có thay đổi lớn, tôi tớ lui tới nhìn thấy Triệu Nhan cũng đều khom mình thi lễ.
Phía sau nha đầu Tiểu Đậu Nha cũng vẫn như cũ chăm chú đi theo hắn, thỉnh thoảng từ trong lòng ngực lấy ra một miếng điểm tâm nhét vào trong cái miệng nhỏ nhần, âm thanh bập môi trong miệng Triệu Nhan đều có thể nghe được rõ ràng, có khi Triệu Nhan ngửi được hương vị điểm tâm rất thơm, cũng quay đầu hướng về Tiểu Đậu Nha tỏ ý muốn ăn một miếng, tuy nhiên tiểu nha đầu rất kí bo, bình thường đều chỉ cho nửa miếng, như vậy so sánh với trước kia tốt hơn nhiều rồi đó, trước kia đều là Triệu Nhan phải hai ba lần mới có thể miễn cưỡng cho một chút, hơn nữa nàng còn tự mình ghi vào cuốn sổ nhỏ, buổi tối khi chơi bài dùng để trừ nợ.
Ở biệt viện dạo qua một vòng, cuối cùng Triệu Nhan cũng không biết làm sao lại đến trước cửa viện tử lúc trước lão Tô Mã nuôi dưỡng gia súc, sau lại rồng trong sân loại cây ngô và khoai lang, vì thế đã bị Dương Hoài Ngọc bọn họ trưng dụng, hiện tại Dương Hoài Ngọc đến trường quân đội, lão Tô Mã cũng có viện tử mới, cho nên cái nhà này hắn là đã không có người ở.
Tuy nhiên khi Triệu Nhan đi vào trước cửa nhà này, lại phát hiện cửa sân không ngờ đã được mở ra, bên trong cũng truyền ra một vài tiếng vang, điều này làm cho Triệu Nhan thấy có chút kỳ quái, lập tức cất bước đi vào trong viện tử, kết quả lại nhìn thấy lão Tô Mã mang theo một thanh niên vừa đen lại vừa cường tráng, khỏe như trâu đang khai hoang đất trong sân, xem bộ dạng là muốn trồng thứ gì đó.
- Lão Tô Mã, các ngươi làm cái gì vậy?
Triệu Nhan cười đi lên trước hỏi, một năm không gặp, lão Tô Mã không có gì thay đối lớn, thân hình cũng hết sức cường tráng, làm việc linh hoạt không ngờ không thua người thanh niên bên cạnh lão kia.
-Ôi, Quận vương ngài làm sao tới rồi hả?
Lão Tô Mã lúc này cuối cùng cũng thấy Triệu Nhan, lập tức vội vàng ném cuốc xuống, nhanh tiến lên. vài bước hành lễ nói.
- Ha ha, hôm nay không có việc gì liền đi dạo, không ngờ nhìn thấy ngươi ở nơi này làm việc.
Triệu Nhan lại cười nói, ngay sau đó hắn lại có chút nghi ngờ nói
~ Nhìn đáng vẻ của ngươi, hình như là muốn đem cái sân này đều cày thành ruộng, ngươi tính ở trong này trồng loại gì à?