Triệu Nhan vội vàng mời mẫu tử hai người Đức Ninh công chúa vào bên trong, vừa vặn lúc này cũng tới giờ cơm chiều, vì thế sau khi Tào Dĩnh các nàng hướng Đức Ninh công chúa chào hỏi, lập tức cho hạ nhân dọn cơm chiều, Đức Ninh công chúa cũng không khách khí với Triệu Nhan, nàng tới vào lúc này, vốn chính là nghĩ ở nơi này ăn cơm chiều, lại nói tiếp đồ ăn ở quý phủ Triệu Nhan đối với nàng thật đặc biệt, đây cũng là lí do vì sao nàng thường hay đến đây nha.
Đợi cho sau khi ăn cơm xong, Triệu Nhan mụ hướng Đức Ninh công chúa hỏi:
- Đại tỷ, kinh doanh phía nam rốt cuộc xảy ra vấn đề gì, vì sao tỷ phu phải vội vã như vậy?
- Đúng vậy, có chuyện gì bảo các quản sự đi xử lý việc được rồi, vì sao tỷ phu phải tự mình đi một chuyến?
Lúc này Thọ Khang Công chúa cũng lên tiếng, bên cạnh cả đám người Bảo An công chúa cũng đều nhìn về Đức Ninh công chúa.
Nghe được Triệu Nhan hỏi chuyện này, Đức Ninh công chúa vẫn không khỏi thở dài nói
- Chuyện này nói đến hết sức phức tạp, muốn giải thích rõ chuyện này, trước tiên phải nói với mọi người tình hình trên biển một chút.
Dù sao cũng là trong lúc rảnh rỗi, cho nên Đức Ninh công chúa ngõi với Triệu Nhan bọn họ tỉ mỉ giảng một chút tình thế trên biển, cùng với việc buôn bán của nàng ở phía nam gặp phải phiền toái
Lại nói tiếp từ khi nghề hải mậu xuất hiện, đồng thời cũng mang lại hứng khỏi cho bọn hải tặc, cho dù là ở hậu thế, hải tặc nghề này cũng hết sức thịnh hành, tàu biển vạn tấn chở khách chạy định kỳ đều có thể bị tấn công, vì thế các quốc gia không thể không tăng số quân hạm bảo vệ tàu thuyền bổn quốc, chớ nói chỉ là như Đại Tống thời điểm hải mậu đang ở thời kỳ nguyên thủy, thì hải tặc lại hung hăng vô cùng.
Theo lời Đức Ninh công chúa, hiện tại hải mậu Đại Tống tuy rằng vô cùng hưng thịnh, nhưng đồng thời cũng bị hải tặc uy hiếp vô cùng to lớn, chỉ riêng vùng duyên hải Đại Tống, đã có tất cả lớn nhỏ hơn một ngàn tên hải tặc, hơn nữa so sánh thì những hải tặc này dù thế lực tương đối nhỏ, dù sao Thủy sư Đại Tống cũng không phải ngồi không, thường xuyên càn quét hải tặc ở vùng duyên hải Đại Tống, điều này cũng làm cho xung quanh vùng duyên hải Đại Tống không tồn tại lượng lớn hải tặc, chỉ những tên hải tặc tương đối linh hoạt mới còn sống sót từ trong những đợt quan quân càn quét.
Đội tàu của Đức Ninh công chúa quy mô rất lớn, có hơn ba mươi tàu thuyền lớn. Vùng duyên hải này đám hải tặc nhỏ gặp được đội tàu lớn như vậy, căn bản không dám có ý kiến gì, bọn họ nhiều lắm là ức hiếp những thuyền hàng nhỏ một chút. Tuy nhiên ở ngoài hải ngoại xa xôi, nơi đó hải tặc dường như mạnh hơn nhiều rồi, dù sao Thủy sư Đại Tống không có khả năng đi xa như vậy đánh dẹp, tiểu quốc Nam Dương lại càng vô lực đánh dẹp bọn hải tặc, thậm chí còn có một số nước trực tiếp cấu kết cùng hải tặc, cung cấp an toàn cho cảng biển và đồ ăn nước uống tiếp tế cho hải tặc, mà bọn hải tặc còn đem đồ cướp được cho những nước nhỏ này xử lý. Có thể nói là cấu kết với nhau làm việc xấu.
Cũng chính vì tình huống phức tạp như thế, khiến cho càng xa Đại Tống, hải tặc thế lực càng mạnh, đặc biệt đường biển đi Nam Dương, lại có mấy thế lực hải tặc hùng mạnh chiếm cứ, chúng giống như vương trên biển, nhắm vào thu tiền phí các đội tàu, nếu đội nào dám không tuân, tuyệt đối sẽ bị hải tặc cướp bóc tàn nhẫn, thậm chí giết hết người trên tàu. Có thể nói thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn.
Đức Ninh công chúa ở phía nam làm kinh doanh vô cùng lớn, hơn nữa đội tàu lại thường xuyên đi lại giữa Nam Dương và Đại Tống, cho nên quản sự nàng phái đến phía nam cũng thường xuyên cùng giao tiếp với hải tặc này, lại nói tiếp quản sự kia cũng rất có năng lực, cùng hải tặc mọi nơi quan hệ đều không tệ, sau lưng lại có Đức Ninh công chúa làm chỗ dựa vững chắc khiến cho bọn hải tặc này e dè Thủy sư Đại Tống, bởi vậy cũng cấp thêm cho Đại Tống vài phần mặt mũi, mỗi lần đội tàu Đức Ninh công chúa đi qua, bọn họ chỉ lấy một nửa phí qua đường, song phương coi như là bình an vô sự.
Nhưng trước đó không lâu trong đám hải tặc lại đã xảy ra nội loạn, hoá ra đầu lĩnh hải tặc bị giết, bị một hải tặc khác đoạt được vị trí đầu lĩnh, hơn nữa đầu lĩnh hải tặc mới này hình như chưa từng quan hệ với quản sự mà Đức Ninh công chúa phái ra, kết quả chẳng cho Đức Ninh công chúa chút mặt mũi nào, chẳng những muốn thu toàn bộ ngạch phí, hơn nữa còn âm thầm phái người đánh lén đội tàu của Đức Ninh công chúa, không nói đạo lý gì cả, thậm chí còn khiến đội tàu Đức Ninh công chúa tổn thất mấy thuyền, hiện tại đội tàu đã trốn được tới cảng Quảng Châu không dám ra biển, nghiệp vụ hải mậu cũng ngừng lại.
- Chuyện đã trải qua chính là như vậy, Nam Dương hải mậu là việc buôn bán lớn của chúng ta, hiện tại dừng lại, trong nhà càng tổn thất thê thảm và nghiêm trọng, tỷ phu các người lần này ra đi, chính là muốn cùng đầu lĩnh hải tặc mới đàm phán một chút, nếu thật sự không được, chúng ta nguyện đóng thêm tiền phí qua đường, coi như là tiêu tiền mua cái bình an, tuy nhiên nếu để cho gã tăng phí qua đường chỉ sợ những đầu lĩnh hải tặc khác cũng sẽ tăng phí qua đường, cứ như vậy, hàng năm lại thêm một khoản chỉ tiêu không nhỏ,
Đức Ninh công chúa cuối cùng thở dài nói
- Thật là coi trời bằng vung rồi, đại tỷ công chúa của Đại Tống, sao có thể chịu thua một đám hải tặc nho nhở?
Thọ Khang Công chúa nghe đến đó vỗ bàn kêu lên, trên mặt cũng đầy căm tức, nàng không nghĩ tới trên đời này vẫn còn có người dám không coi công chúa của Đại Tổng ra gì.