Đông qua xuân đến, một năm mới lại bắt đầu, không khí cũng dăn trở nên ấm áp, Dương Hoài Ngọc rong trường quân sự sau khi qua một thời gian chuẩn bị, cuối cùng mang theo những học viên còn lại rời khỏi trường quân sự, bước trên con đường tới Khánh Châu, hôm bọn họ đi Triệu Nhan đến đó đưa tiễn, nhưng hắn không cùng xuất phát với hội Dương Hoài Ngọc.
Năm ngoái Dương Hoài Ngọc khi ở trường quân sự từng hỏi Triệu Nhan sẽ đích thân tham gia cuộc chiến diệt Hạ chứ, thực ra là ngăm hỏi Triệu Nhan có thể cùng bọn họ đi Tây quân được không, dù sao trường quân sự trong quân đội không có bất kì chỗ dựa nào, Dương Hoài Ngọc đưa nhiều học sinh đi như vậy, cũng không biết sẽ gặp phải chuyện gì, thậm chí có thể sẽ bị người khác cố tình gây khó dễ, nếu Triệu Nhan có thể đi cùng họ, có hoàng tử là hắn ở đó, người ta dù có muốn làm khó cũng không dám.
Tuy nhiên Triệu Nhan cuối cùng lại lắc lắc đầu, hẳn không hề có ý định tham dự vào chiến tranh đánh quân Hạ, thứ nhất là vì chuyến đi Liêu quốc trước đó đã dạy cho hẳn bài học sâu sắc, khiến người trong nhà cũng cứ lo lắng cho hắn, lại thêm sau này gặp phải chuyện của Từ Đắc Tổ, càng giúp hẳn hiểu ra giá trị của người thân, cho nên hẳn sớm đã tự nhủ lời thề, tuyệt đối sẽ không tùy tiện mạo hiểm. Thứ hai Triệu Nhan cũng muốn để trường quân sự độc lập đối diện với những chuyện kế tiếp, dù sao trường quân sự không thể cứ luôn trưởng thành dưới bóng của hẳn, trước đây hẳn có thể che chở cho trường, nhưng cùng với trường quân sự ngày càng thu hút chú ý của nhiều người, một số việc sớm muộn cũng phải do Dương Hoài Ngọc bọn họ tự mình đứng ra giải quyết.
Đối với quyết định không nguyện đi tây bắc của Triệu Nhan, Dương Hoài Ngọc lúc mới đầu còn hơi thất vọng, nhưng Trương Tái lại có thể đọc được tâm tư của Triệu Nhan, sau khi nhỏ nhẹ nói với Dương Hoài Ngọc vài câu, đối phương cũng không bảo thủ nữa, thế là trong khoảng thời gian tiếp theo, y bắt đầu chuẩn bị việc đưa các học viên trường quân sự xuất phát, vì điều này Triệu Nhan cũng trợ giúp y không ít.
Sau khi tiễn Dương Hoài Ngọc và các học viên còn lại của trường quân sự, cả trường quân sự phút chốc trở nên vắng vẻ, nhân viên canh giữ chỉ còn lại Trương Tái và một số nhân viên quản lí. Tuy nhiên bọn họ cũng không hề vô công rồi nghề, thực ra còn hoàn toàn ngược lại, sở dĩ giữ lại Trương Tái có năng lực tốt hơn ở lại, chủ yếu là vì tiếp sau đây trường quân sự sẽ đón chào một chuyện quan trọng hơn, đó chính là tuyển sinh.
Khóa học viên đầu tiên của trường sẽ chính thức. bắt đầu giảng dạy vào khoảng tết âm lịch, kì thứ hai lại khá đặc biệt, chỉ chậm hơn so với kì học viên thứ nhất nửa năm, đợt thứ ba cũng chiêu sinh vào sau tết âm lịch, hơn nữa từ kì này, Trương Tái đã đặt ra quy định rõ ràng đối với việc chiêu sinh, sau này chiêu sinh mỗi năm một lần, hơn nữa thời gian tuyển sinh là sau tết âm lịch, làm như vậy không những là truyền thống của trường quân sự, quan trọng nhất vẫn là để không trùng với đợt tuyển sinh của học viện Truy Nguyên, dù sao hai học viện này cũng đều là do Triệu Nhan đứng đầu. Cho dù bình thường không căn đến hắn quản lí, nhưng khi chiêu sinh vẫn căn phải ra mặt.
Đối với đợt chiêu sinh của trường quân sự lần này, Triệu Nhan cũng hết sức coi trọng, vì thông qua ba lăn chiêu sinh trước, những thiếu niên đúng độ tuổi trong nhà tướng đều đã được tuyển hết, số lượng chiêu sinh lần thứ tư này lại rất lớn, cho nên chắc chắn không thể chỉ thu nhận con nhà tướng như ba lần trước, cũng chính là nói phải mở rộng phạm vi đối tượng tuyển sinh.
Trường quân sự không giống như học viên Truy Nguyên. Cũng không giống các học viện thông thường, học sinh ở đây sau khi tốt nghiệp đều phải gia nhập. quân đội. Mà quân đội lại là nền tảng của quốc gia, cho nên những học viên để có thể vào được trường quân sự bắt buộc cần có một lí lịch trong sạch, ngoài ra năng lực cũng tuyệt đối không được thấp kém, dù sao điều binh đánh giặc không phải là việc mà ai cũng có thể làm được.
Cũng chính vì tính đặc thù của việc chiêu sinh cho trường quân sự, cuối cùng Triệu Nhan còn đặc biệt đi tìm Triệu Thự thảo luận một chút, kết quả ông đồng ý chọn ra một số tướng sĩ trẻ tuổi trong quân đội vào trường quân sự. Tuy nhiên chuyện này nói ra thì dễ, nhưng thực hiện thì lại không hề dễ dàng.
Đầu tiên quân đội của Đại Tống lực lượng hùng hậu, muốn chọn ra một số tướng sĩ trẻ tuổi xuất chúng trong đó, chỉ có thể dựa vào sự đề cử của các tướng lĩnh trong quân đội, nhưng những tướng lĩnh này chắc chắn cũng muốn tư lợi cho riêng mình. Sau khi biết được vai trò của trường quân sự, rất có thể sẽ tiến cử thân tín của mình, thậm chí là con cháu nhà mình, tố chất những người này không đồng đều, nhất định không được để tất cả vào được trường quân sự, vì vậy cuối cùng Triệu Nhan nghĩ ra một cách, đó chính là để tướng lĩnh trong quân đội có quyền tiến cử, nhưng sau