Chương 597
- Xử lý bọn họ theo quy định đi!
Sau khi Ngư Nương xinh đẹp ra lệnh một tiếng, thủ hạ xung quanh lập tức ùa lên, đồn đám người Cửu Hoàn Đao đầu hàng đến một góc thuyền, rút đao chuẩn bị ra tay.
- Chờ một chút, các ngươi muốn làm gì vậy? Chúng ta đã đầu hàng rồi, chẳng lẽ các ngươi không biết đạo nghĩa trên giang hồ sao?
Cửu Hoàn Đao nhìn đến đây thì hoảng sợ, tuy rằng bọn họ là hải tặc, nhưng ở Trung Nguyên coi như là người trong giang hồ, có vài quy củ cũng cần phải tuân theo, ví dụ như nếu một bên đầu hàng thì tuy rằng chịu một chút khổ sở, nhưng người đầu hàng ít nhất cũng cũng có thể giữ được tính mạng. Nếu may mắn nói không chừng còn có thể được chiêu nạp làm thủ hạ.
- Hừ, đạo nghĩa? Lúc trước ngươi giết dân chúng ở các thôn trang do La Sát quân chúng ta thống trị thì sao không thấy ngươi nói đạo nghĩa?
Ngư Nương khinh thường hừ lạnh một tiếng nói, sau đó vô cùng độc ác vung tay lên. Kết quả những La Sát quân giơ tay chém xuống, Cửu Hoàn Đao và đám thủ hạ kêu thảm thiết, hai cánh tay bị chặt đứt. Tiếp đó bị La Sát quân đá xuống thuyền, để mặc bọn chúng giãy dụa trong biển, nhưng sau khi bị chặt đứt hai cánh tay, cho dù là bơi giỏi đến đâu thì cũng kiên trì không được lâu lắm, huống chỉ máu tươi còn có thể hấp dẫn đám cá mập, vì thế đám người Cửu Hoàn Đao căn bản không có khả năng sống sót.
Sau khi xử lý xong đám người Cửu Hoàn Đao, Ngư Nương có chút chán ghét nhìn vết máu trên boong thuyền, nàng lập tức lớn tiếng khiển trách đám thủ hạ:
- Thực là vô dụng, ta đã nói với các ngươi phải xuất đao nhanh, chuẩn, độc, hơn nữa tính toán hướng máu phun ra và hướng gió thổi, như vậy mới không để máu ô uế boong tàu. Hiện tại trên boong tàu có nhiều máu như vậy, sau khi thấy thủ lĩnh chắc chắn sẽ có tâm tình không tốt. Hiện tại ta phạt tất cả các ngươi rửa boong tàu ba lần, nếu không thì đừng hòng ăn cơm!
-Hả?
Bọn thủ hạ nghe thấy lời nói của Ngư Nương thì vẻ mặt đau khổ. Thậm chí có không ít người đang oán thầm trong lòng, toàn bộ La Sát quân chỉ sợ cũng chỉ có Ngư Nương mới có thể ghi nhớ thói quen nhỏ của thủ lĩnh. Hơn nữa còn yêu cầu bọn họ nhất định phải chú ý, ví dụ như thủ lĩnh không thích máu, vì thế Ngư Nương yêu cầu bọn họ lúc giết người thì cố gắng ra tay ít đổ máu hoặc là không chảy máu. Loại mệnh lệnh này nếu đặt trên người khác thì chỉ sợ thủ hạ đã sớm phản rồi, nhưng lời nói của Ngư Nương lại không có ai phản đối. Bởi vì từ sau đó nàng giết người liền không thấy máu, hoặc là khiến cho máu phun vào biển, không bắn một xíu nào ở trên boong thuyền. Thử nghĩ xem, ngay cả một nữ nhân cũng có thể làm được thì đám nam nhân bọn họ sao có thể không làm được chứ?
Ngư Nương mặc kệ đám thủ hạ đang suy nghĩ gì, dù sao toàn bộ La Sát quân đều đã biết chuyện nàng thích thủ lĩnh từ lâu. Lại nói tiếp tuy rằng nàng đã hơn hai mươi tuổi rồi, nhưng vẫn là một thiếu nữ trong trắng, đây là bởi vì nhiều thế hệ trong nhà nàng đều là hải tặc. Sau khi phụ thân nàng chết thì giao thủ hạ hải tặc cho nàng, nàng vì kiếm cơm cho các huynh đệ thủ hạ nên mỗi ngày đều đánh đánh giết giết. Hơn nữa tầm mắt của nàng lại cao, nam nhân bình thường thì nàng chướng mắt, vì thế kéo dài đến tận giờ vẫn chưa lập gia đình, cho đến khi gặp được thủ lĩnh của mình là Từ Nguyên.
Trước kia Ngư Nương cũng không biết nhà mình thuộc về tổ chức bí mật Âm Minh Ty này, cho đến khi phụ quân sắp qua đời mới nói cho nàng biết. Nàng vốn còn có chút bài xích với chuyện này, bởi vì nàng cảm thấy bản thân làm hải tặc tuy rằng nguy hiểm, nhưng tự do tự tại không bị trói buộc. Nhưng bây giờ bỗng nhiên có một tổ chức Âm Minh Ty âm thầm trói buộc nàng, điều này làm cho nàng cảm thấy hết sức không được tự nhiên.
Nhưng đợi đến khi gặp được Liễu Không thì nàng lập tức không còn bài xích Âm Minh Ty nữa. Ngược lại tận tâm tận lực làm việc cho Liễu Không, chỉ tiếc Liễu Không không có tình cảm trai gái gì với nàng. Y chỉ cho rằng Ngư Nương rất có tài, là một nhân tài hiếm có, vì thế nhiều lần đề bạt nàng thành trợ thủ đắc lực của mình. Đối với chuyện này tuy rằng Ngư Nương rất thất vọng, nhưng nàng là một người cứng đầu, chẳng những không từ bỏ mà ngược lại bắt đầu chủ động theo đuổi Liễu Không. Dù sao nàng là nữ tử ngư dân, tính cách vốn rất sảng khoái, thích người nào thì theo đuổi, cũng không cảm thấy có cái gì ngượng ngùng.
Liều Không vừa mới bắt đầu cũng không biết Ngư Nương có tình cảm với mình, sau này khi biết cũng chỉ có thể cười khổ một tiếng, mặc dù y là thủ lĩnh nhưng cũng không thể mệnh lệnh cho Ngư Nương không thích mình. Vì thế đối với việc Ngư Nương chủ động theo đuổi cũng chỉ có thể xem như không thấy, hy vọng đối phương có thể biết khó mà lui. Đáng tiếc dựa vào tính cách của Ngư Nương, muốn cho nàng biết khó mà lui cũng không phải là một chuyện dễ dàng, ít nhất bây giờ vẫn chưa thấy nàng từ bỏ.
Mang theo tình báo mà vừa rồi thẩm vấn Cửu Hoàn Đao, Ngư Nương kích động đi tới chỗ phủ thành của Liễu Không. Hơn nữa cũng không thông báo, trực tiếp đi tới thư phòng của Liễu Không. Người trong phủ cũng đều biết Ngư Nương thích thủ lĩnh, hơn nữa bọn họ đều cảm thấy Ngư Nương vô cùng xứng đôi với Liễu Không, bọn họ đều muốn tác hợp cho hai người, vì thế đừng nói là thư phòng, có khi Ngư Nương trực tiếp xông vào phòng ngủ của Liễu Không, điều này làm cho Liễu Không cũng có chút bưồn bực.
- Thủ lĩnh, chuyện ta đã hỏi rõ ràng rồi, đám người Cửu Hoàn Đao là bị thủy sư Đại Tống đuổi ra khỏi Nam Dương, cùng đường mới muốn tránh đến vùng duyên hải Đại Tống, muốn dùng chiêu “nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất” để trốn tránh một thời gian, lại không nghĩ tới xông vào địa bàn của chúng ta. Xem ra Đại 'Tống đang tăng cường khống chế với đường biển Nam Dương, sau này chúng ta muốn nhúng tay vào Nam Dương thì càng khó hơn.