Thời gian thấm thoát trôi qua vội vã, trong nháy mắt hơn ba năm đã trôi qua, Đại Tống từ khi Cao Thái hậu hạ chính sách hồi phục nguyên khí, thực lực của quốc gia dần dần khôi phục, thậm chí so với lúc Triệu Thự qua đời còn có chỗ tăng cao hơn, học viện Truy Nguyên học sinh tốt nghiệp cũng càng ngày càng nhiều, tiến vào các ngành nghề khác nhau, điều này cũng khiến cho các loại phát minh mới không ngừng xuất hiện mạnh mẽ, khiến cho Đại Tống ở phương diện vật chất và tinh thần đều không ngừng phát sinh biến hóa mới, thậm chí ngay cả Triệu Nhan đôi khi cũng cảm giác mình có chút theo không kịp những thay đổi này.
Hôm nay lại là ngày Triệu Hú đến chỗ Triệu Nhan học, tuy Triệu Nhan từ trước đến nay không giảng bài một cách khô khan cho Triệu Hú, mà thích mang theo y mỗi nơi đi một chút, nhìn thấy cái gì liền nói cái ấy, như vậy cũng có thể khiến Triệu Hú có thêm một chút kiến thức về giang sơn Đại Tống, cùng với phong thổ của dân gian, làm phong phú thêm cuộc đời của y, không đến mức giống như vị tiểu Hoàng đế dường như từ nhỏ ở chốn thâm cung, đối với thế giới bên ngoài cung gần như là hoàn toàn không biết gì cả.
- Tam thúc, hôm nay chúng ta đi đâu ạ?
Trên xe ngựa Triệu Hú có vẻ không hào hứng hỏi, bình thường mỗi lần y đến chỗ Triệu Nhan, đều hết sức hưng phấn, nhưng hôm nay lại có vẻ có chút vô tình, hơn nữa còn một bộ dạng tâm sự nặng nề.
- Sao vậy, nhìn con bộ dạng phờ phạc, có phải chưa ăn sáng hay không?
Triệu Nhan lập tức nói đùa, Triệu Hú đang tuổi phát triển, có chút tâm sự của mình cũng rất bình thường.
- Tam thúc, có mấy lời con cũng chỉ có thể nói cùng người, người nói Thái Hoàng Thái Hậu lão nhân gia có phải có chút hơi quá đáng hay không?
Không ngờ Triệu Hú mới mở miệng liền biểu đạt về việc bất mãn đối với Cao Thái hậu, trên khuôn mặt nhỏ nhắn cũng là một bộ dạng tức giận, xem ra thật sự hết sức tức giận.
- Ồ? Thái hậu quá đáng như thế nào?
Triệu Nhan nghe được Triệu Hú nói đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó cũng lộ ra một vẻ mặt bất đắc dĩ nói, từ ba năm trước hắn đã biết giữa Cao Thái hậu và Triệu Hú nhất định sẽ nảy sinh mâu thuẫn, chẳng qua khi đó tuổi của Triệu Hú quá nhỏ, tuy rằng rất thông minh, nhưng rất nhiều phương diện đều vẫn còn ngây ngô, nhưng hiện tại Triệu Hú dần dần trưởng thành, đối với rất nhiều sự tình đều có cách nhìn riêng, kể từ đó, y với Cao Thái hậu xung đột cũng không thể tránh được.
Triệu Nhan là thúc phụ của Triệu Hú, hơn nữa lại là thầy của y, từ sau khi Triệu Húc qua đời, Triệu Nhan lại thay thế vị trí phụ thân trong lòng Triệu Hú. Cho nên có mấy lời Triệu Hú cũng chỉ có thể nói với Triệu Nhan, bởi vậy y lúc này vô cùng tức giận nói:
- Tam thúc, người cũng biết thân sinh của con là Chu thái phi, vốn dựa theo quy củ, mẹ đẻ của con cũng phải được tôn là Thái hậu. Nhưng Thái Hoàng Thái Hậu lại cho là mẹ đẻ con xuất thân thấp hèn, chỉ cấp một danh hiệu thái phi, có điều mẫu thân tính tình ôn hòa, cũng không có so đo, nhưng tháng trước lại phát sinh một việc, thật sự khiến người không thể nhịn được nữa...
Triệu Hú đem phẫn nộ trong lòng nói ra, điều này cũng làm cho Triệu Nhan rốt cuộc hiểu được sự tình từ đầu đến cuối, hoá ra nguyên nhân sự việc vẫn là từ Chu thái phi, nói tới vị Chu thái phi này Triệu Nhan cũng đã gặp, là một người phụ nữ vô cùng ôn nhu. Mặc dù là mẹ đẻ Triệu Hú, nhưng lại chưa từng vì vậy mà kiêu ngạo, thậm chí Cao Thái hậu vi phạm quy củ không cho nàng danh hiệu Thái hậu, Chu thái phi cũng không nói gì thêm.
Tuy nhiên tháng trước, Chu thái phi vài ngày liên tiếp mơ thấy Triệu Húc, trong lòng vô cùng bất an, vì thế muốn đi hoàng lăng huyện Củng tế bái Triệu Húc, vốn đây là chuyện hết sức bình thường, hôm đó sau khi tế bái xong, Chu thái phi liền ở lại hành cung Vĩnh Yên phụ cận hoàng lăng nghỉ ngơi một đêm, chuẩn bị ngày hôm sau trở về.
Huyện Củng thuộc quản lý của phủ Hà Nam Đại Tống, tri phủ Hà Nam đương nhiệm chính là lão thần đời trước Hàn Giáng, từng đảm nhiệm qua chức Tể tướng, sau bởi vì phái biến pháp thất thế, y cũng không thể tránh được bị giáng chức, tuy nhiên Hàn Giáng quan hệ ở trong triều không tệ, hơn nữa khi cầm quyền cũng không có làm quá nhiều chuyện ác, cho nên bị giáng chức thành tri phủ Hà Nam.
Hàn Giáng nghe nói Chu thái phi ở Vĩnh Yên hành cung nghỉ ngơi, hơn nữa y cũng biết Chu thái phi chính là mẹ đẻ của đương kim Bệ hạ, có lẽ vì tạo mối quan hệ với Triệu Hú cho nên Hàn Giáng từ Lạc Dương tới Vĩnh Yên tự mình nghênh đón Chu thái phi, và lễ nghi phụng dưỡng cực kỳ chu đáo, điều này làm cho Chu thái phi cũng cảm động hết sức, dù sao nàng ở trong cung đã bị Cao Thái hậu xa lánh, tuy rằng nàng không so đo, nhưng trong lòng cũng không phải là không có oán hận chút nào, hiện tại Hàn Giáng vị lão thần này không ngờ đối với nàng cung kính như thế, điều này làm cho nàng lần đầu tiên cảm nhận được sự tiếp đãi long trọng đích thực với mẫu thân hoàng đế.
Nữ nhân đều khá hư vinh, đặc biệt Chu thái phi ở trong cung nơi chốn bị người người xa lánh, cho nên sau khi hồi cung, Chu thái phi liền không nhịn được nhắc tới việc Hàn Giáng nghênh đón mình, kết quả chuyện này cũng không biết làm sao lại tới tai Cao Thái hậu, Cao Thái hậu vốn xem Chu thái phi không vừa mắt, bây giờ nghe chuyện này lập tức giận tím mặt, gọi Chu thái phi vào Khôn Ninh cung, ngay trước mặt vô số phi tần trong cung lớn tiếng khiển trách: “Hàn Giáng là lão thần tiền triều, ngươi sao xứng nhận lễ ngộ của ông ấy!”
Chu thái phi ngay tại trận bị chửi khóc lóc, không ngừng hướng Cao Thái hậu tạ tội, may mắn lúc này Hướng Thái hậu tính tình dịu dàng thấy nàng như vậy không đành lòng, Vu thị vì thế ra mặt thay Chu thái phi cầu tình, mới thật không dễ dàng bình ổn lửa giận của Cao Thái hậu. Vốn chuyện này đến đây cũng liền kết thúc, nhưng ai ngờ truyền ra ngoài cung, kết quả có mấy đại thần không có mắt không ngờ vì a dua theo Cao Thái hậu, bày ra cho Chu thái phi mấy tội danh, yêu cầu nghiêm trị Chu thái phi, đương nhiên Cao Thái hậu không có già mà hồ đồ, cũng không có đồng ý đề nghị của những đại thần này, tuy nhiên sau đó bà vẫn tuyên bố ý chỉ, cấm Chu thái phi đi hoàng lăng tế bái Triệu Húc.