Anh Từ sau khi đại khái đã hiểu được yêu cầu của cây Rụng Tiền nhà mình, liền lên mạng tra cứu những thứ mà cây Rụng Tiền đó nhắc đến.
Cũng may trí nhớ của anh ta khá tốt, dù trong bóng tối cũng mò ra được không ít từ khóa quan trọng.
Sau khi anh Từ đọc xong những giải thích về các danh từ đó, cùng với một danh sách dài dằng dặc các tên sách phía dưới, anh ta cảm thấy như thể mình vừa mở ra cánh cửa đến một thế giới mới.
Không, nghệ sĩ nhà anh ta trông đâu có vẻ là người có thể sinh con được cơ chứ!
Anh Từ thấy vô cùng suy sụp, nhưng không còn cách nào khác, nghệ sĩ đã muốn làm theo ý mình rồi, thì anh ta cũng phải đồng cam cộng khổ cùng nghệ sĩ.
Nghĩ đi nghĩ lại các phương án xử lý khủng hoảng truyền thông, nhưng không nghĩ ra được cái nào tốt hơn, anh Từ chỉ còn biết thở dài, tìm vài đội thủy quân có khả năng để đi tạo sự hỗn loạn cho nghệ sĩ của mình.
Cùng lúc đó, anh ta gọi điện cho chị Hồng với vẻ mặt nghiêm nghị.
Bạch Hằng lười biếng dựa vào ghế sô pha ở nhà, hai cái chân dài không biết đặt đâu thì tùy ý gác trước sô pha.
Chị Hồng ngồi trước mặt anh, xác nhận đi xác nhận lại: “Cậu chắc chắn mình không báo nhầm chứ? Bạch Hằng, nếu cậu thực sự đã phụ lòng cô fan nữ nào đó, tôi sẽ đi tìm người đàm phán ngay. Tuyệt đối đừng nghĩ đến việc giấu giếm, cậu biết chuyện này gây ảnh hưởng lớn thế nào đến sự nghiệp không.”
Kể cả Bạch Hằng là người sống bằng tác phẩm, fan hâm mộ không quá quan tâm đến đời tư của anh, nhưng điều đó không có nghĩa là sau khi những lời đồn về việc anh lừa dối fan bị tung ra, tài nguyên của anh vẫn có thể duy trì như trước.
Làng giải trí vốn là một nơi có sự cạnh tranh vô cùng khốc liệt.
Chị Hồng nhìn tờ giấy xét nghiệm ADN trong tay mình, trong đầu không khỏi nghĩ đến những điều tồi tệ hơn.
Ví dụ, bản xét nghiệm này thực chất là một lời cảnh cáo từ phía người phụ nữ, đối phương muốn tống tiền.
Chị Hồng vừa nghĩ vừa tự phủ nhận ý kiến của mình, bà đã theo Bạch Hằng vào làng giải trí được năm năm, cũng chưa từng thấy anh ta nhìn ai bằng con mắt khác…
“Khoan đã,” lúc này chị Hồng mới phản ứng lại, “Không phải do fan sinh, mà là bạn gái nhỏ của cậu thật à?”
Bạch Hằng nghĩ một lát, điềm tĩnh gật đầu: “Cũng coi là vậy.”
“Cái gì gọi là coi là vậy?” Chị Hồng suýt chút nữa phát điên, “Đã đủ tuổi chưa? Năm năm trước cậu mới hai mươi tuổi, còn đang học đại học, vậy lúc đó phải là mười tám tuổi rồi chứ?”
Thật không ngờ, bảo bối trong tay bà mà bà luôn cảm thấy rất yên tâm, vừa gặp chuyện đã gây ra chuyện lớn như vậy!
Bạch Hằng bất đắc dĩ: “Đủ tuổi rồi, bằng tuổi tôi, còn là một đại minh tinh nữa, tôi thích cậu ấy lắm.”
Chị Hồng lập tức nghẹn lời.
Đầu óc bà quay cuồng, hóa ra nghệ sĩ nhà bà lại vì mục đích theo đuổi thần tượng mà vào nghề.
Tuy nhiên, như vậy thì áp lực của chị Hồng đã giảm đi rất nhiều, dù sao cũng là người nổi tiếng, cả hai bên đều có thể ngồi lại nói chuyện… Khoan đã.
Chị Hồng hít vào một hơi lạnh: “Cậu không phải thích Ngu Nhiên sao?”
Bạch Hằng không đợi chị Hồng truy hỏi thêm, liền đặt một bản báo cáo khác đang bị đè bên dưới lên, giọng nói ôn hòa, lần đầu tiên sau một thời gian dài anh không hề lạnh mặt: “Xem xong đã, rồi hãy thảo luận?”
Chị Hồng cố gắng ổn định lại tinh thần, cầm lấy tài liệu trong tay, vừa xem vừa nói: “Tôi biết cậu tìm thấy con mình, rất muốn cho đứa bé một danh phận, không thể để con chịu thiệt, nhưng Bạch Hằng, như vậy cậu phải biết… Ngu Nhiên là bố đứa bé?!”
Bà vừa nói, tông giọng đột nhiên cao vút, kinh ngạc đến nỗi suýt làm rơi kính!
Bạch Hằng mím môi cười khẽ: “Ừm, văn án tôi đã soạn sẵn rồi, mọi người tìm cách khuấy động dư luận là được, dù sao thì, chúng ta cũng không thể giải thích rõ ràng, đứa bé đến từ đâu.”
Bạch Hằng nói đến đây, cũng không muốn nói thêm nữa. Anh cúi đầu, cảm thấy văn án của mình vẫn còn hơi sơ sài, đang cân nhắc xem nên sửa đổi thế nào.
Trong khi đó, chị Hồng ở bên cạnh mơ mơ hồ hồ cúi đầu, không thể tin được nhìn hai tập tài liệu trong tay, nuốt nước bọt.
Đây… thực sự không phải là một thế giới huyền huyễn sao?
Chưa kịp sắp xếp lại suy nghĩ, anh Từ đã gọi điện đến. Giọng điệu bàng hoàng quá mức của bà khiến anh Từ lập tức nhận ra hương vị đồng bệnh tương lân (cùng chung cảnh ngộ).
Anh Từ khẽ ho một tiếng: “Chị Hồng, hai chúng ta bàn bạc đối sách đi, dù sao thì đứa bé cũng phải công khai rồi.”
Chị Hồng lơ mơ đồng ý.
Thái độ nghiêm túc, chính chắn và công tư phân minh của hai người họ, khiến người không biết còn tưởng là họ sắp công khai ấy chứ!
Mười hai giờ đêm, chính là lúc lưu lượng truy cập lớn nhất, đối với đa số cú đêm, cuộc sống mới chỉ bắt đầu.
Và Weibo là một trong những nơi tụ tập của họ.
Vương Miêu Miêu chính là một cư dân mạng thường xuyên túc trực trên Weibo như vậy.
Vì là người quét Weibo lâu năm, lúc này cô nàng nhất thời không tìm được video nào khiến mình hài lòng, đành thở dài một tiếng, bắt đầu nhàm chán làm mới liên tục.
Vương Miêu Miêu có một thói quen, cô chỉ xem tin tức giải trí đầu tiên sau khi làm mới, nếu tin đó không đủ gây sốc, cô sẽ tiếp tục làm mới.
Và ngày hôm đó, Vương Miêu Miêu không đợi được tin tức giải trí, mà lại đợi được phúc lợi đêm khuya của chính idol nhà mình!
Tuyệt vời!
Miêu Miêu vội vàng mở mục quan tâm đặc biệt để xem Weibo, cô nhất định phải là người đầu tiên chuyển tiếp, thích và bình luận cho thần tượng!
Vương Miêu Miêu xoa tay, không thèm xem nội dung, liền nhấn một nút thích, chuyển tiếp và bình luận: “Ủng hộ——”
Sau khi bình luận xong, cô nàng thong thả thưởng thức bài đăng và bình luận, xem mình có phải là người đầu tiên không.
Rồi cô nàng bị những chữ Hán trên Weibo làm cho mê muội.
Những dòng chữ Trung Quốc to đùng in ngang nhiên trên Weibo của thần tượng, nhưng ai có thể nói cho cô biết, những từ này rốt cuộc có nghĩa là gì?
Chẳng lẽ, cô còn trẻ tuổi mà đã bắt đầu quên mặt chữ rồi sao?
Vương Miêu Miêu nuốt nước bọt, tĩnh tâm lại, đọc từng chữ trên Weibo này.
“Nói một chuyện, nhóc mũm mĩm hợp tác với tôi trong show tạp kỹ hôm qua, là con trai tôi, Ngu Cảnh Y, con ruột.”
Vương Miêu Miêu mặt đầy hoang mang: “Trời đất ơi, Cẩu Ngu *(tên fan dùng để gọi Ngu Nhiên với ý thân mật) kết hôn từ bao giờ? Anh ta không phải gay…”
Chưa kịp nói hết câu lẩm bẩm, cô nàng phát hiện cô bạn cùng phòng bên cạnh đột nhiên hét lên một tiếng.
Vương Miêu Miêu quay đầu: “Có chuyện gì thế Uyển Ngọc?”
Đường Uyển Ngọc lướt điện thoại như một hồn ma, cổ họng nghẹn lại: “Thần, thần tượng của tao có con trai rồi!”
Lòng Vương Miêu Miêu chùng xuống.
Thần tượng của Đường Uyển Ngọc là Bạch Hằng, cũng là cặp đôi Bạch Ngọc mà cô nàng mới đẩy thuyền được vài ngày, chẳng lẽ cặp đôi mà cô mới nhập môn được mấy ngày đã phải tan vỡ rồi sao?
Vẫn còn đang tiếc nuối cho tuổi xuân đã qua của mình, Đường Uyển Ngọc uất ức nói: “Lại còn cho con ruột gọi là Ngu Cảnh Y nữa! Rốt cuộc thần tượng thích người họ Ngu đến mức nào hả!”
Hả? Hả hả?
Khoan đã.
Hình như bệnh của cô ấy nặng hơn rồi.
Sao cô lại không hiểu tiếng Trung nữa rồi?
Những cư dân mạng có cùng tâm trạng với họ đêm nay đều phát điên.
Tất cả mọi người đều liên tục làm mới Weibo, nhất định là tôi bị mù rồi, không đúng sao tôi lại không hiểu chữ Trung Quốc nữa, cho đến những bình luận đầy sốc hoặc chưa kịp bình luận đã bị kẹt ra khỏi Weibo, không thể truy cập trong thời gian dài.
Im lặng, sự im lặng bao trùm đất nước Hoa quốc đêm nay.
Không ít người rảnh rỗi sinh nông nổi bắt đầu sắp xếp lại những thông tin họ biết.
Đã biết Ảnh đế Bạch và Ngu Nhiên sắp ở bên nhau, họ tham gia một chương trình tạp kỹ cha con, trong chương trình gặp một bé nhỏ xinh xắn, rồi ngẫu nhiên phát hiện đứa bé xinh xắn này hóa ra là con ruột của họ, thế là vội vàng công bố ngay trong đêm.
Con ruột của hai người họ.
Công bố khi còn chưa công khai chuyện hẹn hò.
Kèm theo cả giấy xét nghiệm ADN.
Không biết có phải sự thật quá kinh hoàng hay không, dù Weibo hiện tại có bị lag đến mức nào, họ cũng tự phát gửi tin nhắn điên cuồng trong các nhóm chat, để bày tỏ sự kinh ngạc của mình.
【Help! Có phải tao bị ảo giác vì ba ngày không thức khuya không? Cái quái gì thế này, là tao điên hay Ngu Nhiên điên?】
【Xin lỗi, tao thấy mày hơi điên rồi đấy, không ngủ nữa là đột tử đấy. ps. Đoán xem đây có phải là một hình thức tuyên truyền mới không?】
【*Trời má, đầu tao ong ong luôn, nhất thời chỉ còn một thắc mắc: Đây là ai sinh ra? *】
【Trừ việc Ảnh đế Bạch và Ngu thối nhà ta là anh em sinh đôi cùng trứng ra, tao không nghĩ ra câu trả lời thứ hai nào.】
【Có đấy, anh em có thể thử tìm kiếm thị trường hoa, ABO, đôi khi, chúng ta cần phải thoát khỏi ánh nhìn thế tục một chút (tang thương)】
【A a a tao, tao, mẹ nó Weibo có thể hoạt động ổn định hơn được không!!】
【Xem lại rồi, nghẹt thở, nghĩ đến cái thằng khốn đó lại ẻo lả sinh con cho Ảnh đế Bạch, tao không thể kiềm chế được bàn tay muốn làm private của mình.】
【Ẻo lả thì sao? Biến đi, không thể là Ảnh đế Bạch sinh à?】
【Khoan đã, vấn đề sao lại chuyển sang góc độ này rồi?】
Anh Từ theo dõi mười nhóm fan chính thức của Ngu Nhiên, cố gắng xem tương tác và bình luận của mọi người bên trong, thỉnh thoảng dùng tài khoản phụ để dẫn dắt dư luận.
Dù sao, họ cũng không biết đứa bé đến từ đâu, cứ mặc kệ như vậy đi!
Vừa dùng các tóm tắt tiểu thuyết sinh con để gây rối, vừa bắt đầu gửi thư luật sư cho những người tung tin đồn nhảm, sau khi anh Từ hoàn thành tất cả những việc này, anh ta phát hiện trời đã sáng.
Sờ lên cái trán sắp bị hói của mình, anh Từ thở dài.
Làm người quản lý, quả nhiên không dễ dàng gì!
Trái ngược với anh Từ và đông đảo cư dân mạng, Ngu Nhiên đêm đó ngủ vô cùng yên lành.
Mãi đến bảy giờ sáng hôm sau, khi anh Từ bấm chuông cửa nhà anh đi vào, Ngu Nhiên mới lờ mờ thức dậy, ngáp một cái.
Anh cúi đầu, nhóc mũm mĩm ngủ vô cùng tự do, đầu gối lên ngực anh, nhưng bàn chân lại vươn lên gối, cái bụng mềm mại hướng lên trời, khò khè khò khè, ngủ rất ngon lành.
Ngu Nhiên véo má nhóc mũm mĩm một cái, nhận lại được tiếng lầm bầm không rõ ràng của nhóc.
“Cục cưng… ừm ngon…”
Ngu Nhiên dở khóc dở cười, vén chăn xuống giường, ra ngoài tìm anh Từ để nói chuyện.
Không thể để cái giọng lớn của anh ta làm ồn đến đứa bé được.
Sau khi nhẹ nhàng đóng cửa lại, Ngu Nhiên quay đầu lại nhìn thấy Từ Tiểu Minh và hai quầng thâm mắt to đùng của anh ta.
Ngu Nhiên nhíu mày khó hiểu: “Anh làm trộm à?”
Từ Tiểu Minh nuốt xuống nỗi chua xót trong lòng: “Tổ tông à, tôi đã theo dõi sự phát triển của dư luận cả đêm vì cậu, cậu không thể nói điều gì tốt đẹp hơn được sao?”
Ngu Nhiên nghĩ một lát, vỗ vai Từ Tiểu Minh: “Vất vả rồi.”
Từ Tiểu Minh nghẹn một ngụm máu cũ trong cổ họng.
Anh ta đứng tại chỗ nghiến răng nghiến lợi, còn cái người nghệ sĩ vô tâm vô phế kia đã đi vào bếp tìm đồ ăn rồi!
Vì nhóc mũm mĩm chưa dậy, Ngu Nhiên cũng không nấu nướng gì nhiều, tìm một ít dưa chuột bắt đầu gặm.
“Bây giờ cư dân mạng thái độ thế nào? Có mắng con trai tôi không?” Ngu Nhiên ung dung cắn một miếng dưa chuột, lười biếng dựa vào sô pha, vắt chân chữ ngũ, có vẻ không hề lo lắng chút nào.
Từ Tiểu Minh nói sự thật: “Cái đó thì không, nhưng mắng hai người thì nhiều lắm, nói hai người làm giả giấy xét nghiệm ADN, còn nói hai người chắc chắn lừa gạt cô gái vô tội nào đó làm vợ đồng tính (người kết hôn với người đồng tính mà không hề hay biết), lời lẽ vô cùng độc địa.”
Ngu Nhiên vội vàng nuốt miếng dưa chuột, trong mắt ánh lên một tia giận dữ.
Từ Tiểu Minh thở dài: “Cũng đừng hoảng, thực ra đa số mọi người chỉ tò mò…”
“Họ sao dám nói giấy xét nghiệm ADN là giả?” Ngu Nhiên nhíu mày không vui, “Trông giống nhau như thế, giấy xét nghiệm ADN sao có thể là giả được?”
Từ Tiểu Minh: “…”
Thôi được rồi, biết anh là ông bố ngốc rồi đấy!
Anh ta cố gắng giữ cho mình bình tĩnh: “Vấn đề hiện tại là, chúng ta không thể giải thích rõ ràng đứa bé đến từ đâu, hơn nữa hôm nay cậu đã đồng ý với Hầu Văn Quân đến chương trình Idol Tiến Lên mùa này để hướng dẫn các học viên. Chương trình này cậu biết đấy, 12 giờ trưa sẽ livestream không thay đổi, tôi đang nghĩ có nên giải thích với Hầu Văn Quân một chút không?”
“Giải thích gì?” Ngu Nhiên lắc đầu, “Sớm muộn gì cũng phải livestream, không cần lo lắng.”
Từ Tiểu Minh muốn nói lại thôi.
Đúng rồi, Ngu Nhiên thì không cần lo lắng, áp lực đều đặt lên vai hai người quản lý họ.
Nhận thấy trong mắt Từ Tiểu Minh vẫn còn sự lo lắng, Ngu Nhiên tốt bụng an ủi một câu: “Giấy xét nghiệm ADN là thật, ai cảm thấy mình là mẹ của đứa bé, cứ việc đến xét nghiệm, ngoài tôi và Bạch Hằng, không có người giám hộ thứ ba nào đâu.”
Nói xong, anh động đậy tai, đột nhiên đứng dậy: “Con trai tôi tỉnh rồi, bảo Tiểu Lâm đợi tôi ở dưới, anh về nghỉ ngơi đi.”
Ngu Nhiên nhanh chóng đi xuyên qua các đồ đạc, trực tiếp mở cửa phòng lớn.
Chiếc giường trong phòng anh rất lớn, chứa năm người Ngu Nhiên cũng không thành vấn đề, vì vậy khi anh mở cửa phòng, nhìn thấy là một bé nhỏ nhắn như ngón tay cái ngồi trên ga trải giường hoạt hình, vẻ mặt ngây thơ nhìn anh.
Thấy anh bước vào, cậu bé dụi dụi mắt, rồi cười ngọt ngào, chìa tay về phía Ngu Nhiên: “Ba ơi, bế!”
Lòng Ngu Nhiên mềm nhũn, vội vàng bước ba bước lên phía trước, quỳ nửa người trên giường bế cậu bé lên.
“Đói rồi à?”
Hy Hy gật gật đầu, ngọt ngào dụi vào Ngu Nhiên: “Cục cưng, đói rồi ạ!”
Chính là vì đói, chứ không thì cục cưng còn có thể ngủ thêm một tiếng nữa cơ!
Ngu Nhiên nghĩ, nhướng mày véo cái má bầu bĩnh phúng phính của nhóc mũm mĩm: “Mềm thật, ăn gì mà lớn lên thế?”
Hy Hy không nghe ra đó là lời khen mình mập, nghiêm túc ngẩng đầu nói với ba: “Cục cưng, ăn cơm, ăn nhiều cơm!”
Câu trả lời này khiến ông bố nhỏ vốn đã có ý đồ xấu đột nhiên cười lên, khiến Hy Hy cũng nheo mắt cười theo, cảm thấy mình thật lợi hại, còn có thể chọc cười người ba không hay cười.
Ngu Nhiên bế nhóc mũm mĩm đi rửa mặt, quay lại thay cho bé một bộ đồ cực kỳ dễ thương, hôm nay cậu bé đã hẹn với anh trai sẽ cùng mặc đồng phục học viện.
Áo sơ mi trắng thêu gấu ở cổ áo, thêm một chiếc áo gile màu kem xinh xắn, bên dưới là quần dài ôm dáng, tổng thể trông như một hoàng tử nhỏ vậy.
Ngu Nhiên nhìn nhóc mũm mĩm từ ngoài vào, tìm một chiếc mũ đội lên đầu Hy Hy, đội nghiêng nghiêng, cộng thêm mái tóc xoăn đen, lại có cảm giác như một người lai vậy.
Nhóc mũm mĩm sờ sờ bụng mình, làm điệu trước gương mấy lần, xác nhận mình vẫn rất đẹp trai mới thở phào nhẹ nhõm.
Quay người lại, đòi hỏi với ông bố nhỏ: “Hôm nay cục cưng, có thể ăn, nhiều thêm một chút không ạ!”
Ngu Nhiên mặt không đổi sắc: “Ăn bao nhiêu?”
Hy Hy nghĩ một lát, giơ mười ngón tay ra, vô cùng tham lam: “Nhiều, nhiều như thế này!”
Tuy bé đã học đếm, nhưng nhóc ngốc này không biết là vì tuổi còn quá nhỏ hay thiên bẩm toán học không tốt, chỉ học đếm từ một đến mười đã mất cả một thế giới.
Đến thế giới này, biết đếm rồi, lại không nhận ra số, cũng không biết những con số đó đại diện cho bao nhiêu.
Tuy nhiên, hai người làm cha mẹ đều là những người có tiền, có đủ tự tin để bảo vệ con trai cả đời, cộng thêm có một người anh thông minh, nên ngốc một chút cũng không sao, họ cũng không phản ứng gì nhiều.
Ngu Nhiên bế cậu bé đặt lên bàn ăn, nhóm lửa nấu mì hình bươm bướm cho bé.
Để có thể thể hiện toán học trong mọi mặt cuộc sống, Ngu Nhiên đặc biệt tìm mười cái bát nhỏ xíu, mỗi bát đựng vài sợi mì bươm bướm, bày biện trông vô cùng đẹp mắt, rồi mới từng bát một đưa cho Hy Hy.
Hy Hy nhìn những cái bát nhỏ, còn không vui vẻ bĩu môi: “Sao, sao ít thế này ạ?”
Ngu Nhiên đẩy mười bát mì này: “Ăn xong, con có thể khoe với người khác là con ăn được mười bát mì trong một bữa.”
Chiếc thìa nhỏ của Hy Hy dừng lại, tò mò ngẩng đầu, đôi mắt long lanh đầy vẻ hiếu học: “Có, có lợi hại không ạ?”
“Siêu lợi hại,” Ngu Nhiên ung dung dựa vào lưng ghế, đẩy điện thoại qua, “Không tin con hỏi Ba lớn xem, Ba lớn có thể ăn được mười bát mì một bữa không.”
Hy Hy cười ngọt ngào: “Không cần đâu ạ, cục cưng, tin Ba nhỏ ạ!”
Nói rồi, bé cúi đầu bắt đầu ăn ngấu nghiến mì, trong một cái bát nhỏ nhiều nhất cũng chỉ có ba bốn sợi mì bươm bướm, Hy Hy ăn hết trong hai miếng.
Một bát, hai bát, ba bát… cho đến khi ăn hết mười bát mì, cậu bé mới đẩy bát ra, nằm ườn trên ghế.
“Cục cưng no quá đi!” Bé nói, lười biếng đung đưa chân, giọng nói mềm mại, “Nhưng cục cưng, thật lợi hại!”
Hôm nay, bé đã ăn được rất rất nhiều cơm!
Ngu Nhiên thuận miệng hưởng ứng một tiếng, xếp bát lại, mang vào bếp rửa.
Cậu bé vốn còn đang mệt mỏi như một con cá muối no tròn như quả dưa hấu kia, lập tức trở nên vô cùng tỉnh táo.
Bé rướn cổ, cố gắng phân biệt xem Ba nhỏ đang làm gì.
Rửa bát dọn dẹp bếp!
Hy Hy l**m môi, lén lút lấy điện thoại của ba.
Sau đó cúi đầu, mở khóa bằng hình ảnh, mở WeChat, tìm đến tin nhắn được ghim trên cùng, toàn bộ quá trình không quá ba giây!
Nếu Ngu Nhiên đứng đó, anh nhất định sẽ vô cùng kinh ngạc, đứa con trai được cho là ngốc nghếch của anh đâu rồi? Sao có thể nhớ những thứ này thành thạo đến vậy?