Xuyên Nhanh: Bổn Tiên Tới Rồi! (Dịch Full)

Chương 126 - C 126: Hoàn

€ 126

€ 126

Chương 126: Sóng gió qua đi, hạnh phúc viên mãn!

“Sau đó như em đã chứng kiến. Anh chìm vào giấc ngủ sâu. Cuối cùng, vì đã dùng đủ mọi cách cũng không thể cứu được anh nên em đã nguyện hy sinh tính mạng để anh có thể sống. Điều đó đã kích phát ấn ký ba Hỗn Thế Loạn vương để lại trên người anh.”

“Ma lực để tụ họp đầy đủ tất thảy các hồn niệm của em lại đều là ma lực của ba Hỗn Thế Loạn vương truyền cho anh. Chứ không phải vì muốn giúp em mà không đủ ma lực sau đó phải thi triển cấm chú rôi chìm vào giấc ngủ sâu.” Nói đến đây, Xích Miên cũng đã hiểu rõ mọi chuyện. Vì ba Hỗn Thế Loạn vương thấy Ma thượng của Ma giới bọn họ hy sinh vì cô quá nhiêu nên mới không cam lòng. Cho nên bọn họ mới có đề nghị ấy, muốn xem xem cô có thể vì Qui Túc mà bất chấp tất cả hay không.

Nếu có thể thì cuộc cá cược kết thúc và Qui Túc thắng. Nếu nói vậy thì ba Hỗn Thế Loạn vương đã tiêu tốn không ít Ma lực. Ban đầu, trận tàn sát trên Tiên giới đã khiến Xích Miên tiêu hao không ít Tiên pháp. Khi xuống Ma giới đòi người, vì đôi bên đều bị hao tổn nên trận đánh mới có thể kết thúc như vậy. Vì rõ ràng là ba Hỗn Thế Loạn vương không hề nhường Xích Miên. Cũng là vì bản thân cô nhanh nhạy, nếu không đều suýt chết trong tay bọn họ mấy lần. Qui Túc nhìn Xích Miên, đưa tay nhẹ xoa đầu cô: “Ba Hỗn Thế Loạn vương đã chìm vào giấc ngủ say từ khi anh thức tỉnh rồi. Em không cần phải cảm thấy khó chịu.”

Vài ngày sau, đại hôn của Ma thượng Ma giới Qui Túc diễn ra. Lần lượt các tộc đêu đến chúc mừng, hâu như không một ai là vắng mặt. Bởi khắp lục giới này ai cũng biết rõ thực lực cao thâm của Qui Túc. Bình thường anh không thích giao du với ai, chỉ đóng cửa chơi một mình thì cũng đành chịu. Bây giờ có dịp để tạo mối quan hệ, chẳng có mấy ai muốn từ bỏ.

Thế nhưng khi tất thảy người của Lục giới thấy rõ dung mạo Ma hậu thì một trận xôn xao liền nổi lên khó dừng lại được. Đặc biệt là người được Tiên giới phái xuống tặng lễ vật, vẻ mặt giống như người bị táo bón lâu năm, ngay cả nhìn cũng không dám nhìn thẳng. Dù mấy trăm năm đã trôi qua, nhưng cảnh tượng ngày ấy Xích Miên tàn sát Tiên giới lại hẳn sâu trong trí não của tất cả mọi người. Hiện tại người của Tiên giới thấy Xích Miên, quả thật là sợ đến mức muốn són ra quần. Trăm vạn lần chẳng ai ngờ tới được, Ma thượng của Ma giới Qui Túc cưới Chiến thần, Thượng tiên của Tiên giới làm Ma hậu. Tuy nhiên thì hiện tại một thân tiên khí của Xích Miên đã loại bỏ hoàn toàn sạch sẽ, cốt tiên cũng đã bị cô tàn nhẫn rút ra khỏi thân thể của bản thân. Xích Miên bây giờ đang theo Ma lực song tu, đối tượng song tu đương nhiên là Qui Túc.

Bỏ qua sự lúng túng đến ngượng nghịu này, đại hôn của Xích Miên và Qui Túc diễn ra vô cùng suôn sẻ. Rất nhiêu người đến chúc phúc cho cả hai, tuy không biết thật giả ra sao nhưng thân là chính chủ thì Xích Miên và Qui Túc rất vui vẻ vì những lời chúc phúc đó.

Bọn họ đã phải vượt qua không ít sóng gió để có thể đến được với nhau. Hiện tại cũng xem như là hạnh phúc viên mãn, trong lòng cả hai đều cảm thấy vô cùng trọn vẹn. Qui Túc bế Xích Miên vào cửa phòng, nến đỏ trong phòng sáng rực một mảng làm đôi gò má đang ửng đỏ của Xích Miên trở nên nổi bật hơn bao giờ hết. Xuân tiêu một khắc đáng giá ngàn vàng, thời điểm hai nhân vật chính đang rung giường và tận hưởng cuộc sống thế này, chúng ta nên rút lui thôi. Đây là khoảng thời gian dành cho những người có trí tưởng tượng phong phú, tới đi! Hết truyện!

* Mẫu ngoại truyện 1.

Bên hồ, từng đàn cá một nối đuôi nhau tung tăng bơi lượn. Có một cậu bé trông vô cùng bụ bẫm bó gối ngồi trên bờ hồ, gương mặt non nớt ấy vậy mà trông phiên muộn không thôi. Khi Qui Túc tuân theo lời của vợ đi tìm con trai nhỏ thì liên bắt gặp phải cảnh tượng như vậy.

"Qui Xích à, con đang làm gì mà có vẻ trâm ngâm vậy? Qui Xích nghe cha gọi thì đưa bàn tay tròn trịa của mình lên vẫy vẫy: “Cha tuấn tú ơi, con có chuyện muốn thỉnh giáo cha một chút. Cha có thể giải đáp giúp con không?”

Qui Túc nghe vậy liên không do dự gật đầu. Chỉ nghe Qui Xích suy tư, chậm rì rì kể ra tâm tư của bản thân: “Con thích một người. Cô ấy rất dễ thương, vừa thông minh lại còn xinh đẹp. Nhưng con không biết nên làm quen với bạn ấy như thế nào cả, cha nói xem ngày xưa cha với mẹ quen biết nhau bằng cách nào vậy ạ?”

Qui Túc cũng ngẫm nghĩ một chút, anh quyết định không thể nói dối con mình. Chỉ cần anh nói mé mé không phải là được rồi ư: “Ừ thì... ngày xưa cha với mẹ quen nhau là do số mệnh sắp đặt cả đấy. Khi ấy cha gặp nạn, là do mẹ đã cứu cha. Sau đó còn giúp cha chữa thương và đưa cha về Ma giới. Ai da... giờ nghĩ lại cũng thật là lãng mạng.”

Qui Xích vừa định đáp lời cha mình thì liên nghe tiếng của mẹ vang lên: "E hèm, Qui Xích à, mẹ đang chờ con về dùng bữa đấy, con có biết không?" Qui Xích nhanh choang ngôi dậy, bộ dạng mười phần chấp hành: “Dạ, con xin lỗi vì đã để mẹ đợi lâu. Bây giờ con sẽ về rửa tay sạch sẽ để chuẩn bị dùng bữa đây ạ” Vừa dứt lời, thân thể bụ bẫm của Qui Xích liên biến mất như một cơn gió. Bấy giờ, Qui Túc liền cảm thấy sống lưng dường như đang lạnh toát. Anh cười khan vài tiếng: “Ồ vợ à, nếu đã tìm được con thì bây giờ vợ chông mình cũng nên trở về để dùng bữa đi chứ. Anh đói lắm rồi đây.”

Xích Miên cười gần một tiếng: "Tình cờ gặp? Cứu mạng? Trị thương? Đưa vê Ma giới? Còn cả chỉ tiết mà anh quên kể là khóc nhè đến lem luốc đúng chứ? Giỏi lắm Qui Túc, thế mà tôi hỏi anh hơn ngàn năm nay anh cũng không chịu kể cho tôi nghe. Hôm nay anh.." Thấy Qui Túc bùng một cái chạy mất, Xích Miên nở nụ cười gian manh. Anh không thoát được đâu Qui Túc, cứ chờ mà xem.

*

Mẫu ngoại truyện 2. 'Vợ ơi, đừng mà, đừng mà vợ ơi. Anh với cô ta thật sự không hề có chuyện gì mờ ám cả. Em hiểu lâm rôi, oan cho anh lắm vợ ơi." Xích Miên cười gần một tiếng: “Hiểu lầm á? Chính mắt tôi thấy anh ôm cô ta vào lòng, bây giờ còn chối phải không?”

Đám người Ma giới lắc đầu, Ma hậu thật sự là leo lên đầu Ma thượng ngồi từ lâu lắm rồi. Hiện tại ở Ma giới chuyện lớn nhỏ to tát gì đều là do Ma hậu quyết định. Ma thượng của bọn họ chỉ giỏi nhất một chuyện là nịnh vợ siêu giỏi mà thôi.

Bấy giờ, một bóng dáng nho nhỏ lướt qua. Đám người ở Ma giới lập tức bừng lên hy vọng. Bọn họ nghĩ Qui Xích sẽ không như vậy, nhìn cận bé rất lạnh nhạt. Sau này lớn lên, nhất định sẽ không nối nghiệp sợ vợ của cha mình.

* Mẫu ngoại truyện 3. “Qui Xích, anh đứng lại cho tôi. Đừng tưởng tôi không thấy anh ngắm gái đến hai mắt sắp lòi ra. Không được chạy, Qui Xích...' Đám người Ma giới nhìn nhau, bọn họ đã sai, hoàn toàn sai lâm. Xem ra đối với Ma giới của bọn họ, đây chính là một truyền thống vô cùng cao đẹp. Vốn dĩ không nên hy vọng có thể thay đổi được truyền thống này. Con hơn cha là nhà có phúc, Ma thượng Qui Xích còn sợ vợ hơn cả cha của cậu nữa. Ai da...

 

Bình Luận (0)
Comment