Xuyên Nhanh: Bổn Tiên Tới Rồi! (Dịch Full)

Chương 57 - C57

C57 C57C57

Chương 57: Nữ pháp sư xinh đẹp (21)

Vốn dĩ không cần phải khổ sở thế này vì có thể mời thây về trừ ta. Nhưng vấn đề ở đây là nhà của Thúy Bích quá nghèo, tiền ăn còn không có thì có thể mời thây nào tới nhà được chứ? Hơn nữa, hàng xóm xung quanh thấy dáng vẻ của hai mẹ con như thế cũng không đành lòng.

Mọi người thương xót, mỗi người bỏ ra ít tiền để gom góp lại giúp Thúy Bích mời thầy cúng về để trừ tà. Nhưng khi cúng được nửa đường thì thầy cúng vô cùng hoảng sợ, ngã ngồi dưới đất nửa ngày không nói được lời nào rồi sau đó nhanh chóng bỏ chạy. Đương nhiên là ông ta cũng ôm tiền đi theo, kết quả không gì ngoài tiên mất tật mang. Nhưng trên hết đó là những người đã góp tiền lại để giúp Thúy Bích mời thây cúng cũng gặp tai bay vạ gió. Người thì gấy chân, kẻ thì gãy tay, thậm chí có nhà còn bị chết cả đàn heo. Vì lẽ ấy, Thúy Bích cảm thấy vô cùng đau khổ. Đây có khác gì là làm phước còn gặp điêu không may chứ?

Khi ấy, dẫu cho là Thúy Bích muốn đi từng nhà để xin lỗi thì mọi người đều sợ hãi đóng cửa lại không tiếp đón. Bởi trong lòng của bọn họ thì hiện tại, Thúy Bích đã trở thành sao chổi. Có muốn giúp người thì cũng phải bảo toàn được bản thân trước đã. Giúp người mà còn mang họa vào thân thì ở trần đời này, quả thật là chẳng mấy ai nguyện đứng ra lăn xả không màng thân mình cả.

Xích Miên khẽ thở dài, cô đưa mắt nhìn Thúy Bích: “Vậy dì nghĩ những chuyện tâm linh đang xảy ra với hai mẹ con của dì là do ai gây ra?” Thúy Bích không nghĩ Xích Miên sẽ hỏi vậy, bà ngây người một lát: “Văn... Trình sao?”

Xích Miên gật đầu: “Đúng vậy, chính là Văn Trình. Còn về lý do thì đừng hỏi tôi, bởi tôi cũng không thể đón ra được. Đó là lý do cá nhân của Văn Trình.” Nghe vậy, Thúy Bích thất thần: “Vậy... khi chết đi thì con người ta có thay đổi gì không hả thầy?”

“Căn bản là không có gì thay đổi cả. Trừ khi cái chết của người đó có điều khuất tất thì linh hồn mới biến thành oán hôn và trở nên dữ tợn, tà ác mà thôi. Nhưng nếu nói Văn Trình biến thành oán hồn hay quỷ dữ thì tôi không cảm thấy vậy, nên mọi việc tốt nhất là chúng ta nên hỏi thẳng Văn Trình thì hơn.” Bấy giờ, Xích Miên đã biết rõ tường tận mọi chuyện nên cô cũng không tiếp tục chân chừ đi vào trong nhà lá. Xích Miên cẩn thận ngửi một lượt mùi hương đang bốc lên: “Đây là mùi hương đặc trưng của tà ma. Những người bị ám bởi ma quỷ đều sẽ nghe đuọc mùi hương này. Đương nhiên là bởi nó đang tôn tại trong nhà của người đó.”

Xích Miên quan sát xung quanh, cô không hề thấy bất kỳ hôn ma nào ở đây cả: “Tôi cân ba nén nhang, máu gà trống. Một bát hương, hai ly rượu trắng.” Thúy Bích nhanh chóng chạy đi chuẩn bị cho những thứ Xích Miên yêu cầu. Còn về phần Thị Châu cũng đã biết nhận thức được vấn đề, cô bé có chút e dè đến gần Xích Miên. Cô bé nhớ rằng mẹ của mình đã gọi Xích Miên bằng thây, cô bé là bé ngoan nên cũng bắt chước gọi theo mẹ: “Thây ơi, cha của con sẽ trở về với con ạ?” Xích Miên lấy ra một túi kẹo nhỏ rôi đưa qua cho Thị Châu. Thân thể của Thị Châu gầy gò đến mức, gần như chỉ còn là da bọc xương. Hiện tại, Xích Miên nhìn kỹ dáng vẻ của Thị Châu thì rõ ràng là cô bé đang bị ám. Xích Miên gấp một lá bùa, để vào túi bóng nhỏ sau đó móc vào một sợi đỏ thành một sợi dây đeo đơn giản.

“Đây là kẹo cô cho con, ăn vào sẽ có thể đỡ đói. Còn sợi dây này sẽ là thân bảo hộ cho con cả đời, con nhớ đừng tháo ra nhé. Chỉ cần đeo sợi dây này thì con có thể ăn uống bình thường và khỏe mạnh nữa.”

Thị Châu nghe vậy thì vui mừng cười lên một tiếng: “Thật ạ? Con cảm ơn cô nhiều lắm. Để con bóc kẹo cho cô ăn nha.” Thị Châu bóc một viên kẹo cho Xích Miên, cô muốn từ chối nhưng cô bé lại tỏ ý nếu Xích Miên không ăn thì cô bé cũng không ăn nên Xích Miên đành ngậm vào miệng. Có lẽ Thị Châu đã phải nhịn đói một thời gian không ngắn nên khi ăn được kẹo của Xích Miên cho thì vành mắt liền không kìm được đỏ ửng lên.

“Hay quá đi. Con thật sự có thể ăn được rồi. Con... cô ơi! Con vui quá, cô ơi...

Xích Miên mỉm cười, đưa tay xoa xoa đầu Thị Minh. Cô bé cứ mân mê sợi dây trên cổ, trong lòng cảm thấy vô cùng thần kỳ. Đồng thời cũng ngưỡng mộ Xích Miên khôn kể, cô bé cứ quấn lấy Xích Miên gọi một tiếng cô, hai tiếng cô nghe vừa ngọt ngào lại vừa đơn thuần. Tuy tỏ ra bình thản là thế nhưng trong lòng Xích Miên cũng không thể nào không dấy lên nghi hoặc được. Bởi lẽ nếu Văn Trình là một người chồng, một người cha cân mãn lại thật thà, vô cùng thương vợ yêu con như thế thì cớ sao khi qua đời rồi lại không giác ngộ, phù hộ cho gia đình và siêu thoát mà còn trở về ám họ. Khiến cho vợ con mình khổ sở đến nhường này?

Việc này chỉ có hai nguyên do. Một là cái chết của Văn Trình không phải là mệnh trời sắp đặt mà do có người hãm hại. Hai là do sau khi qua đời, Văn Trình đã gặp điều gì đó ở thế giới bên kia nên mới hành động như vậy.

Lại nói là điều thứ nhất là không hề khả thi. Bởi lẽ ban nãy khi nói chuyện, trao đổi với Thúy Bích thì Xích Miên đã hỏi kỹ càng về bát tự và ngày, giờ qua đời của Văn Trình. Xích Miên gieo xong một quẻ thì liền thấy được cái chết của Văn Trình là do tuổi thọ đã hết, không hề bị ai hãm hại hay có khuất mắc gì khác cả.

Mà nếu Văn Trình bị người khác hãm hại để chết oan chết ức thì cũng không thể nào quay vê ám vợ con mình như vậy được. Xem ra là có điều gì đó khuất tất ở đây rôi. Bấy giờ, Thúy Bích cũng đã đi tìm xong những thứ Xích Miên cần.

Vừa bước vào nhà, Thúy Bích liền giật mình vì thấy Thị Châu đang ôm chặt lấy Xích Miên. Bà sợ Xích Miên sẽ khó chịu, đang định lên tiếng thì lại thấy Xích Miên đưa tay vỗ về Thị Châu. Thúy Bích cười tươi, dường như trong chớp mắt đã quên đi nghịch cảnh của bản thân.

Thúy Bích chưa bao giờ nghĩ tới việc người tài giỏi vô cùng trên truyên hình là Xích Miên sẽ đến đây. Càng không dám nghĩ Xích Miên là người tốt bụng nhường này, cô ấy không hê phân biệt. Giống như bộ váy đẹp đẽ trên người của cô ấy và bộ đồ vải thô sơ của hai mẹ con bà là cùng một thứ vậy.

Sự ấm áp đó khiến cho Thúy Bích vốn đã quá mệt mỏi và sợ hãi cảm thấy hạnh phúc vô cùng. Từ khi Văn Trình mất, một thân một mình Thúy Bích phải đứng ra lo liệu mọi thứ. Dù muốn dù không thì sự tình cũng đã như thế, nếu bà không quật cường đứng sững để làm chỗ tựa cho Thị Châu thì con bé sẽ thế nào đây?

Nhưng dường như kiếp trước Thúy Bích ăn ở rất ác liệt chăng? Bao nhiêu đó vẫn là chưa đủ, hiện tượng tâm linh ghê rợn liên bắt đầu xảy ra. Sau đó là hàng xóm xa lánh, tránh bà như tránh tà. Hầu như là tất cả những điều tôi tệ nhất trong cuộc đời của bà đều đã kéo đến. Sức khỏe giảm sút, nhưng đó chưa phải là điều mệt mỏi và đau khổ nhất. Thần kinh của Thúy Bích bị tra tấn từng ngày, sau đó là bị hắt hủi. Trên hết, Thị Châu không thể ăn không thể uống khiến cho bà vô cùng râu rĩ. Tinh thần của Thúy Bích mới là thứ bị tra tấn và khủng bố nhiều nhất, điều đó làm bà sắp phát điên lên. *xx** 57 *xx**
Bình Luận (0)
Comment