Xuyên Nhanh Chi Tra Thụ Không Tra

Chương 2.7

Đế quốc Casas cùng đế quốc Caesar kết thành đồng minh tạm thời, điểm này trong lòng Quinta cùng Mosben đều rất rõ ràng, chiến tranh giữa hai đế quốc không thể tránh né, chỉ là hiện tại chưa phải lúc.

Một mảnh nữ hoàng trùng tộc đen đặc nhanh chóng di động, ý đồ đột phá phòng tuyến đầu tiên của nhân loại. Mosben tổ chức binh lực ngăn chặn các hướng, năng lực của Quinta cũng là có thể thấy rõ, nếu không cũng sẽ không ngồi lên vị trí hiện tại nhanh như vậy.

Hai bên phối hợp, thế công của nữ hoàng bị áp chế xuống, nhưng nhân loại dù sao không phải trùng tộc không nghỉ không ngủ không biết mệt mỏi, mở ra chiến tranh kéo dài đối với nhân loại mà nói tuyệt đối không có lợi, tốt nhất có thể đánh nhanh thắng nhanh!

Mosben quan sát video chiến đấu, muốn tìm ra điểm mấu chốt trong đó, nữ hoàng trùng tộc là người lãnh đạo chiến đấu, vậy đám quân đoàn nữ hoàng này có thể cũng có một người lãnh đạo, có một sâu mẹ càng mạnh mẽ hơn so với nữ hoàng không?

Bắt giặc bắt vua trước, chỉ cần gϊếŧ người lãnh đạo, quân đoàn nữ hoàng liền sẽ quân tan lính rã.

"Thống soái, phu nhân..." Leo thở hổn hển xông tới, "Vừa rồi phu nhân điều khiển phi thuyền loại nhỏ bay về phía tinh cầu Hana!"

"Cái gì?" Tinh cầu Hana chính là nơi nữ hoàng sinh ra, toàn quân trên dưới đều kinh ngạc, phu thân thống soái đây là đơn thương độc mã đi tìm boss lớn đánh nhau sao!

Là thống soái một quân, hắn không thể bốc đồng nói đi là đi, "Quân đoàn một đuổi theo, làm tốt yểm hộ, tình huống không đúng lập tức lui lại."

Đối với phu nhân này của mình, hắn đã sớm không còn tính tình, về sau ai lại nói hắn tàn bạo hắn liền thả phu nhân ra cho kiến thức một lượt cái gì mới gọi là tàn bạo.

Thương Vân điều khiển phi thuyền loại nhỏ một đường tránh đi nữ hoàng truy kích, xuyên qua giữa khe hở giữa các loại chân đao, phi thuyền theo phía sau hắn toát một thân mồ hôi lạnh, giúp phu nhân thống soái tiêu diệt nữ hoàng theo đuôi. Đến khi bọn họ lại tìm kiếm phi thuyền của phu nhân, cũng đã không thấy bóng dáng.

Không có cách nào, kiên trì báo cáo tình huống này với thống soái.

Mosben đen mặt, đã lộ ra tức giận, vậy mà lại mất dấu, Mosben biết chuyện này không thể trách bọn họ, trên người Aura có rất nhiều bí mật hắn không biết, hắn sợ hãi biết, hắn sợ hãi mở miệng hỏi Aura liền sẽ cách hắn mà đi, hắn chính là có loại dự cảm này.

"Các cậu trở về đi, chú ý an toàn." Mosben hạ lệnh, hiện tại cũng không có biện pháp nào tốt hơn.

Thương Vân là loại người chí công vô tư, hoặc là nói thích quản chuyện không đâu như vậy sao? Hiển nhiên không phải, nơi đó có cái gì đó đang hấp dẫn hắn, rốt cuộc là cái gì? Năng lượng toàn thân đều sục sôi lên, như là rót nước lạnh vào trong dầu nóng.

Thương Vân nắm chặt cần điều khiển, kiềm chế lại năng lượng sắp phun ra, đây là làm sao? Tại sao lại như vậy!

Thương Vân cắn chặt răng, khóe mắt muốn nứt, hắn cảm thấy có thứ gì nóng bỏng chảy ra từ lỗ mũi, là máu sao? Tầm mắt của Thương Vân càng ngày càng mơ hồ, phải chết sao? Thật sự rất đau a!

"Thống soái, mau nhìn!" Rennes kinh ngạc phát hiện động tác của nữ hoàng trùng tộc đang tấn công trở nên chậm chạp, sau đó dần dần tan rã, biến mất.

"Đây là có chuyện gì?" Các binh lính ngày đêm kháng chiến không thể tin được hai mắt mình, nữ hoàng tự tan rã? Cái gì cũng không để lại. Nếu như không phải cơ giáp còn duy trì tư thế chiến đấu, dấu vết bị phá hỏng, trận chiến này giống như chưa từng xảy ra.

Mosben ra lệnh dọn dẹp chiến trường, cứu chữa người bị thương, hiện tại hắn quan tâm nhất vẫn là Thương Vân đi nơi nào?

"Thống soái, phi thuyền của phu nhân mất liên lạc." Sắc mặt Rennes rất khó coi.

Mosben bình tĩnh nhìn Rennes một lúc, "Em ấy không có việc gì, chuẩn bị phi thuyền, tự tôi đi một chuyến."

Dùng năng lực của Thương Vân, em ấy không có việc gì, em ấy làm sao có thể có chuyện!

Mosben chỉ thấy phi thuyền đã hoàn toàn thay đổi, không thấy được bản thân Thương Vân, hắn mang người tìm khắp tinh cầu Hana, đều không phát hiện hơi thở của sinh vật sống. Này không có khả năng, boss nữ hoàng không thể tự mình biến mất, nhất định là Thương Vân làm, vậy Thương Vân đâu?

Mosben bị chuyện Thương Vân mất tích làm cho loạn trận tuyến, tin tức cũng không bị phong tỏa, tin này bị Quinta biết.

Quinta do dự, chuyện nhân lúc ngươi bệnh muốn mạng ngươi hắn làm không ít, chỉ là, hắn nghĩ đến đôi con ngươi màu tím kia, dường như có thể nhìn thấu lòng người vậy, hắn bị mê hoặc.

Do dự nhiều lần, dã tâm của hắn vẫn chiếm thượng phong, hạ lệnh toàn diện tấn công đế quốc Caesar, xé rách cái gọi là hiệp ước hòa bình giả dối vẫn luôn che đậy bên ngoài, tuy rằng khuynh hướng thấp kém, nhưng thế giới này chính là ai nắm tay người đó định đoạt.

Không có tin tức của Thương Vân Mosben nào có tâm tư đánh nhau, đế quốc Casas đáng chết!

Đế quốc Caesar vừa bắt đầu bị đánh lén thành công liền bắt đầu thất bại, thống soái chậm chạp không chịu trở về, quân tâm không ổn, tuy rằng chiến trường là trạng thái giằng co, nhưng Rennes biết rõ, nếu thống soái còn không trở lại, trận chiến này nhất định thất bại, nhưng mà...

Lời thống soái nói khi đuổi hắn trở về ngày hôm đó còn vang vọng bên tai -

"Nửa đời trước này của tôi đều xoay quanh đế quốc, hiện tại tôi chỉ muốn sống vì chính mình một lần; đế quốc có thể không có Mosben, nhưng Mosben không thể không có Aura."

Rennes nhắm hai mắt lại, cuộc đời của thống soái chính là vì làm cống hiến cho đế quốc, hiện giờ hắn muốn sống vì bản thân một lần, chính mình làm sao nhẫn tâm đi ngăn cản hắn, trận chiến tranh này giằng co hơn một tháng, thống soái còn đang không mục tiêu tìm kiếm phu nhân, thật là nghiệt duyên a nghiệt duyên.

Rennes đấm mạnh bàn chỉ huy, hắn hiểu không có nghĩa là người khác cũng hiểu a! Tiếng nghi ngờ của người dân trong nước càng lúc càng lớn, thống soái một quốc gia vì nhi nữ tình trường mà ném đại chúng không để ý, cái mũ này đủ hủy tất cả chiến công trước kia của Mosben, tuy rằng có thái tử điện hạ cố gắng chu toàn, nhưng mà, lại có người không nghĩ như vậy, kéo thống soái xuống ngựa là bọn họ tha thiết ước mơ, bọn họ mới là sâu mọt không để ý dân chúng, căn bản không nghĩ đến lúc trước là ai bảo vệ cuộc sống bình yên của bọn họ.

Thương Vân đã trở lại trong tinh thể cực lớn mặt không biểu tình, "Ngươi cho ta xem cái này làm gì? Không định giải thích một chút lúc trước là chuyện gì xảy ra sao?"

Thanh Phong ngồi trên ghế ở bên cạnh, trên bàn đặt một ly trà nóng hôi hổi, "Nhiệm vụ còn chưa hoàn thành, ngươi chung quy phải biết cốt truyện tiếp sau, chẳng qua, thống soái đại nhân thật đúng là cuồng dại bất hối a!"

Mới gặp mặt ba lần đã lộ nguyên hình, quả nhiên nhân khuông cẩu dạng trước kia đều là giả vờ, Thương Vân oán hận nghĩ, "Đừng nói sang chuyện khác."

Thanh Phong ho nhẹ một tiếng, "Cảm thấy thân thể có gì biến hóa không?"

Thương Vân nheo mắt lại, có loại cảm giác sức mạnh bị áp súc chiết xuất, đây mới là mục đích của lần du lịch này? Bọn họ rốt cuộc muốn được cái gì từ trên người mình.

Thanh Phong còn kém vỗ vỗ ngực, mới chuyến thứ hai đã kém chút thì lộ, thực nghiệm còn phải thay đổi mới được, may mắn lần này có lý do, "Ngươi mang thai."

Cái gì?! Dù là Thương Vân kiến thức rộng rãi cũng sợ ngây người, thiếu chút nữa thì đập tinh thể túm cổ áo Thanh Phong liều mạng lắc, ngươi mới mang thai! Cả nhà ngươi đều mang thai!

Thanh Phong vẻ mặt biểu tình biết ngay là ngươi không tin, "Chuẩn xác mà nói là Aura mang thai, ngươi quên thân thể Aura là một á thư?"

Thương Vân buồn rút rút khóe miệng, hắn sống ít mà nói cũng có mấy nghìn năm, chưa từng nghĩ tới có một ngày mình sẽ mang thai, chọc cười sao!

Thanh Phong chính xác gật gật đầu, "Chính là có chuyện như vậy, không biết đứa bé này xảy ra phản ứng gì với sức mạnh của ngươi, hoặc là nói nó hấp thu thứ nó muốn, không chiếm được ở chỗ ngươi nó liền tự mình đi tìm." Chuyện này Thanh Phong là nói thật, đứa bé kia hầu như hấp thu sạch nguồn năng lượng của nữ hoàng trùng tộc, còn bao gồm sức mạnh cùng loại trong cơ thể Thương Vân, sẽ không sinh ra một con sâu đấy chứ!

"Con ngươi mới là sâu ấy!" Thương Vân nhìn ra Thanh Phong suy nghĩ cái gì, tự nhiên không bằng lòng, bất kể có nói thế nào cũng là con của mình không phải sao, có loại cảm giác kỳ diệu.

"Được được, không nói, không nói," Thanh Phong đầu hàng, bé con hình như là một phương hướng thực nghiệm nhỉ, không biết hấp thu sức mạnh có thể khống chế được không nhỉ?

Thương Vân nhìn Mosben đã không nhận ra được, tình yêu, thật sự có ma lực lớn như vậy sao? Lập tức cười lạnh, hắn có mị hoặc là kỹ năng thiên phú bẩm sinh của hồ tộc đối phó với đám phàm nhân này còn không phải dễ như trở bàn tay, kỹ năng kia đều không cần cố ý phát động, hồn nhiên thiên thành.

Thanh Phong lắc đầu, băng dày ba thước, đối với điểm này, hắn không nóng nảy thuyết phục Thương Vân, Thương Vân cuối cùng sẽ gặp được tồn tại khiến cho hắn động tâm kia.

"Muốn trở về xem xem không? Ta để thân thể Aura vào không gian." Thanh Phong ý tốt nhắc nhở.

"Không, đợi đứa bé sinh ra đi, ta cũng không muốn vác bụng to đi khắp nơi." Thương Vân nghĩ lại đã cảm thấy rùng mình.

"Cũng được," Thanh Phong gật gật đầu, "Ngươi muốn đi ra hoạt động một chút không?"

"Không được, ta đã lâu không tu luyện." Chính yếu là không muốn không có thân thể chạy đi chạy lại ép buộc, một chút cũng không muốn.

Thanh Phong gật gật đầu, để lại Thương Vân một mình ở lại đây, hắn còn phải cùng sư phụ nghiên cứu một chút làm sao cải tiến lần thực nghiệm này.

Thương Vân nghĩ nghĩ, nhìn Mosben trong màn nước, dùng thần thức in lại bốn chữ "Chờ tôi trở lại" trong đầu hắn, thấy người trong màn nước đầu tiên là sửng sốt, sau đó là không thể tin, tiếp theo mừng rỡ như điên, trong mắt nước mắt chợt lóe lên.

Thương Vân ngoắc ngoắc khóe môi, nhắm hai mắt lại, nhập định, mà một lần này chính là năm năm.

Năm năm sau Mosben cả người bị hơi thở lạnh lùng bao phủ, Rennes buông văn kiện xuống, mấp máy môi, vẫn là không nói cái gì. Ai cũng không biết năm năm trước rốt cuộc thống soái nhận được tin tức gì, dù sao là quay về chiến trường, tự mình ra trận, đem tinh lực không chỗ phát tiết trút hết lên người quân địch.

Trận chiến này đánh thẳng cho đến khi đế quốc Casas không còn lực đánh trả mới kết thúc, Mosben cũng không quản hoàng thất có thể vắt chanh bỏ vỏ hay không, hắn chỉ là muốn phát tiết, không nghĩ được nhiều như vậy.

Thái tử điện hạ tự mình đến nghênh đón anh hùng của đế quốc khải hoàn trở về, Campbell đã có dáng vẻ ban đầu của đế vương, mắt sáng như đuốc, giống như trong một đêm trở thành một nam nhân trưởng thành chững chạc, gánh nặng đế quốc chính là phải đặt lên vai nam nhân này.

Mà Mosben lại càng giống một núi băng di động, vô tâm vô tình, giống như vị thống soái như mộc xuân phong kia chỉ là một giấc mơ của mọi người.

Hai nam nhân gật đầu với nhau, sóng vai rời đi, rất nhiều chuyện không phải do bọn họ tùy hứng, nhưng cũng phải cho phép bọn họ ngẫu nhiên tùy hứng.

Năm năm, năm năm qua, phu nhân vẫn là không có tung tích, Rennes quay đầu nhìn qua thống soái không còn lộ ra khuôn mặt tươi cười, thở dài, thủ đoạn của thống soái so với trước chỉ hơn chứ không kém, một chút mùi tình người cũng không cảm nhận được.

Cho dù là như vậy, thư tính á thư muốn bò giường thống soái vẫn cứ nối liền không dứt, nhất là nhà ngoại của thái tử điện hạ trước đây, hoàng đế bệ hạ hiện tại, nhảy nhót càng lợi hại, thư tính gọi Mily kia gần một năm nay đều tự xưng vị hôn thê của thống soái.

"Mosben, cậu thật không suy xét lại cưới vợ sao?" Campbell sau khi chải vuốt xong lực lượng trong tay rốt cuộc ôm được mỹ nhân về, tự nhiên cũng không hy vọng người bạn duy nhất của mình cô đơn một người.

"Tôi đang đợi em ấy." Mosben lời ít ý nhiều, em ấy nói sẽ trở về, vậy nhất định sẽ trở về, cho dù là phải đợi một đời.

Campbell thở dài, theo hắn thấy Thương Vân là không có khả năng còn sống, tuy rằng hắn không thích cách làm của nhà ông ngoại mình, nhưng cũng cảm thấy Mosben nên cưới vợ sinh con, gen mạnh mẽ như vậy không được truyền lại rất đáng tiếc a!

"Bệ hạ không có việc gì vẫn là đừng xuất cung thì tốt hơn, thế đạo cũng không yên ổn." Mosben mặt không biểu tình trình bày một sự thật.

"Ai, cậu đừng như vậy, bây giờ, tôi cũng chỉ có ở chỗ này của cậu có thể buông lỏng một hơi." Campbell thở dài, đứng chỗ cao không thể tránh gió lạnh, người có thể toàn tâm toàn ý tín nhiệm chỉ có Mosben.

"Bệ hạ có thể đến chỗ hoàng hậu." Mosben nhìn hắn một cái, không phải hắn tha thiết ước mơ sao!

Campbell cười khổ, "Lunar đã sắp bị vấn đề con nối dòng ép điên rồi, em ấy áp lực lớn tôi biết, nhưng..." Campbell không tiếp tục nói, Mosben hiểu, chuyện vốn từ yêu mà sinh lại thành nhiệm vụ phải hoàn thành, đổi thành ai cũng không vui nổi.

Mosben không nói cái gì, mỗi nhà có quyển kinh khó đọc(1), người yêu hắn còn không biết đang ở đâu đây.

Bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng bước chân dồn dập, Rennes đầu đầy mồ hôi chạy vào, "Thống soái, khụ, bệ hạ." Rennes ngây ngẩn cả người, hắn thấy được hoàng đế mặc thường phục.

"Chuyện gì hoảng hốt như vậy?" cm không để ý, xem ra chuyện không nhỏ nhỉ!

Rennes nghẹn đỏ mặt, "Thống soái, vẫn là ngài tự mình đi xem đi!"

Mosben nhăn mi, chuyện gì làm cho Rennes cũng loạn thái độ, hắn đứng dậy đi ra ngoài, Campbell cũng đi ra theo.

Còn chưa đi đến tiền sảnh, trước mắt bay qua một bóng người, mặc quân trang, nặng nề ngã xuống đất, một thanh âm non nớt vang lên, "Mosben đâu? Nếu không phải mẫu phụ bảo ta đến ta mới không hiếm lại đâu, hắn mà còn không lộ diện ta liền đi, đời này hắn cũng đừng nghĩ gặp mẫu phụ ta!"

Mẫu phụ? Chân mày Mosben nhăn càng chặt, Campbell lại nhíu nhíu mi, có bát quái a, bát quái của Mosben là không thấy nhiều.

Một bé con tinh xảo ánh vào trong mắt Mosben, tóc ngắn màu vàng kim, con ngươi màu tím, mũi xinh xắn, cằm thon thon, cong một bên khóe miệng, bất cần đời chơi một cái roi màu bạc.

Đồng tử của Mosben co rụt lại, vừa rồi nó nói cái gì? Mẫu phụ? "Mẫu phụ của ngươi là?" Mosben đè kích động trong lòng xuống.

"Mẫu phụ ta gọi Aura, người bảo ta đến tìm một người gọi Mosben, nói là phụ thân của ta." Bé con nâng cằm nhìn Mosben, nam nhân này rất mạnh, làm cho bé có cảm giác nguy hiểm.

Môi Mosben run rẩy, năm năm, rốt cuộc có tin tức, còn có một phần kinh hỉ lớn như vậy, "Ta chính là Mosben, mẫu phụ ngươi vì sao không đến?"

Bé con âm thầm gật đầu, thứ nhất liền hỏi mẫu phụ mình, là một có lương tâm, "Mẫu phụ ta đối chiến với boss nữ hoàng bị thương, bởi vì mang thai thân thể xảy ra chút sự cố, vẫn đang tu dưỡng." Bé con ủ rũ đầu, đều là lỗi của bé, bé hại mẫu phụ lợi hại như vậy bị thương.

"Vậy hiện tại em ấy ở đâu? Mang ta đi tìm em ấy có được không?" Mosben túm chặt vai bé con, người yêu hắn bị trọng thương còn một mình sinh con ra, hắn làm sao có thể nhẫn!

"Ngươi buông ra!" Bé con bị đau, "Mẫu phụ không có việc gì, bảo ta đến tìm ngươi trước, qua một thời gian người sẽ đến đây, còn có, mẫu phụ nói ta gọi Minos, có thể cùng họ ngươi."

Mosben lẳng lặng nhìn Minos, đôi con ngươi màu tím hắn yêu sâu sắc kia, đây là con của hắn cùng Aura, đây thật đúng là rất kinh hỉ! Đây là con của hắn cùng Aura, Mosben muốn ở khu náo nhiệt nhất rống lên một trận.

"Đi, đi vào với phụ thân, nơi này về sau chính là nhà con." Mosben căn bản là không cần kiểm tra huyết thống, loại ràng buộc đến từ sâu trong linh hồn này cũng đã giúp hắn xác định đây chính là con hắn.

Mà cử động này của hắn làm cho Minos có hảo cảm, bé rất thích mẫu phụ dùng thần thức cùng mình nói chuyện chơi với mình, hơn nữa mẫu phụ còn là một đại mỹ nhân, đột nhiên biết còn có một phụ thân, tự nhiên phải giúp mẫu phụ giữ cửa, nếu là một nam nhân cặn bã thì quăng sớm đi!

Campbell nhìn phủ thống soái lập tức công việc lu bù lên, đều coi mình là người trong suốt, không khỏi co giật khóe miệng, hắn tốt xấu gì cũng là hoàng đế, nếu không phải Mosben không có tâm làm hoàng đế, chỉ bằng việc này khẳng định là sẽ tâm sinh ngờ vực vô căn cứ. Nhưng mà cũng có thể hiểu được, thống soái lập tức có một đứa con bốn năm tuổi, còn là một hùng tính, khuôn mặt hại nước hại dân kia trưởng thành còn không biết muốn tai họa bao nhiêu thư tính á thư đâu! Campbell lắc đầu lắc não tự mình về cung, lần này áp lực của Lunar lại càng lớn, vốn còn có Mosben đệm lưng, kết quả con người ta đều đi ra mua nước mắm.

(1) Quyển kinh khó đọc: chuyện khó khăn
Bình Luận (0)
Comment