Xuyên Nhanh: Con Đường Công Lược Nam Thần

Chương 97



Đối với Lãnh Nhược Hy, tiếng động này không có gì là xa lạ, chuyện này ở kiếp trước cũng đã xảy ra, chính là bác quản gia bị biến dị thành tang thi, vào thời điểm đó, chính Lãnh Hằng đã giết chết tang thi đó
Dù sao ông cũng từng là bộ đội đặc chủng, tuy lúc đầu còn hơi gượng gạo, nhưng lúc sau thì cũng dễ dàng
Nghĩ đến đây, ánh mắt Lãnh Nhược Hy nhìn Lãnh Hằng lại phức tạp lên
Nói thật thì Lãnh Hằng cũng chưa có làm gì quá đáng với Lãnh Nhược Hy, chẳng qua là cô không cam lòng, cùng là con ruột, tại sao từ trước tới giờ ông vẫn luôn lạnh nhạt với cô
" Tiểu Nguyệt, con coi chừng Nhược Hy cùng Tiểu Vy, nếu lát nữa có gì nguy hiểm, nhớ nhanh chóng chạy "
Lãnh Tử Nguyệt gật đầu, nghĩ nghĩ rồi chạy sang bên cạnh, lấy cái gậy gỗ dài một mét bên cạnh đưa cho ông
" Ba cẩn thận "

" Ừ "
Nhưng khi Lãnh Hằng đi được mấy bước, ở trên tầng rơi xuống một bóng người, Lãnh Nhược Hy theo bản năng đến gần che chở cho Lãnh Tử Nguyệt
Lãnh Tử Nguyệt trong mắt xẹt qua một tia ý cười rồi nhanh chóng tiến lên trước Lãnh Nhược Hy, ngăn cách cô cùng Lãnh An Vy khỏi cái người vừa rơi xuống
Lãnh Nhược Hy hơi giật mình nhìn anh nhưng cuối cùng vẫn im lặng, đứng ở đằng sau
Sau khi người đó rơi xuống, không những không có chết mà còn cứng ngắc cử động, rồi dần dần đứng lên
Lúc này mọi người mới nhìn thấy rõ tình trạng của người này
Quả thật là bác quản gia, chẳng qua, giờ đây hai con mắt của bà đã bị một màu trắng bao phủ, sắc mặt xanh tím, trên da nứt nẻ, đang dần có dấu hiệu bị thối rữa
Khi ngửi được mùi thịt người, miệng bà há to đến bất bình thường, mùi hôi thối bắt đầu lan tỏa ra xung quanh, trong phút chốc, bà lao về phía Lãnh Tử Nguyệt, ý đồ định cắn anh
Lãnh Tử Nguyệt nhíu mày, cảm giác cả người đều không khỏe, mặc dù anh không có bệnh sạch sẽ ám ảnh cưỡng chế gì đó, nhưng cũng là một người ưa sạch sẽ, giờ lại có một tiểu yêu tinh toàn thân thối rữa bốc mùi có ý đồ đến ôm anh một cái, nghĩ đến đã rùng cả mình
Dường như theo phản xạ có điều kiện, Lãnh Tử Nguyệt định trước khi người đến gần liền một nhát cắt đầu nó, nhưng khi nhìn thấy Lãnh Hằng đang chạy lại thì lại đổi ý, chỉ lùi lại một bước
Lãnh Hằng nhanh chóng vọt tới, một gậy đập lên sau gáy tang thi
Tang thi quản gia bị đập cũng chỉ bị ngã xuống, một lát lại cứng ngắc cựa quậy, muốn tiếp tục đứng lên
" Đập vào đầu nó "
Nghe Lãnh Tử Nguyệt nói, Lãnh Hằng không chút do dự tiến lên, cầm cây gậy đập mạnh vào đầu tang thi, trong phút chốc não cùng máu đen văng khắp nơi

Lãnh Tử Nguyệt nhanh chóng né tránh, những người khác thì không có may mắn như vậy, đều bị bắn đầy lên áo, thậm trí cả mặt, ngay cả biết trước như Lãnh Nhược Hy cũng ít nhiều bị dính một ít
Lãnh Nhược Hy lau lau một chút máu dính trên mặt mình, nghi hoặc nhìn Lãnh Tử Nguyệt
" Sao anh biết điểm yếu của nó là đầu? "
Lãnh Tử Nguyệt lắc lắc điện thoại trong tay
" Nhìn chung nó giống hệt như tang thi được miêu tả trong tiểu thuyết, cho nên anh nghĩ nó là tang thi, điểm yếu có lẽ cũng không khác bao nhiêu, anh cũng chỉ muốn thử vận may mà thôi "
Lãnh Nhược Hy mím môi, cô cũng đã đọc một vài tiểu thuyết thể loại mạt thế, quả thật rất giống, nhất thời không biết nên nói gì
" Không sao chứ? "
Lãnh Hằng vừa hỏi vừa lau vết máu trên mặt, ngoại trừ bẩn một chút, ông cũng không có gì chật vật
" Không sao " Lãnh Tử Nguyệt nhìn thoáng qua mọi người rồi lắc đầu
" Vậy thì tốt "
Lãnh Hằng yên tâm, liền đi đến cửa sổ nhìn tình hình bên ngoài, từng tiếng la hét kêu cứu vang vọng khắp nơi, ông thở dài, đột nhiên nghĩ đến gì đó, Lãnh Hằng lo lắng, giọng điệu càng thêm vội vàng
" Tiểu Nguyệt, con cùng hai em ở nhà đợi, ba đi đón mẹ con, lát ba gọi người lái trực thăng tới, nếu đến sáng mai không thấy ba mẹ trở về, con nhớ đưa hai em đến thủ đô an toàn, được không? "
Nhìn khuôn mặt vội vàng của ông, cuối cùng Lãnh Tử Nguyệt gật đầu, nhận được sự đồng ý của con trai, Lãnh Hằng yên lòng mở cửa chạy ra ngoài
[ Kí chủ, người không sợ ông ta gặp nguy hiểm sao? ]

Sẽ không Lãnh Tử Nguyệt chắc chắn trả lời hệ thống
Thấy Lãnh Tử Nguyệt chắc chắn như vậy, hệ thống biết kí chủ nhà mình đã có chuẩn bị nên cũng không nhiều lời nữa
" Được rồi, hai người nghỉ ngơi chút đi, sau này có lẽ không được thoải mái như vậy nữa đâu "
Lãnh Nhược Hy hiểu chuyện này nên cũng chỉ gật đầu rồi ra sofa nằm xuống, Lãnh An Vy vẫn còn có chút sợ, chỉ ôm cánh tay anh, không hề nhúc nhích
" Tiểu Vy, đi ngủ chút đi "
Lãnh An Vy lắc đầu " Em sợ "
Lãnh Tử Nguyệt thở dài, dắt tay cô đến chiếc sofa còn lại ngồi xuống
" Ngủ đi, anh ở đây rồi "
Có anh trai ở bên cạnh, Lãnh An Vy mới có cảm giác an toàn, lúc này mới nhắm mắt lại, an tâm ngủ
Lãnh Nhược Hy mặc dù nhắm mắt, nhưng cũng có thể nghe thấy rõ ràng đối thoại giữa hai người, nhất thời cảm giác mắt có hơi cay


Bình Luận (0)
Comment