Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai

Chương 481

Editor: Tieen

 

Chương 481: Nàng dâu nuôi từ bé (57)

 

Ngày thứ hai sau Lễ Thất Tịch.

 

Kinh thành bắt đầu truyền khắp nơi câu chuyện tình yêu về thừa tướng đại nhân.

 

Được chia thành nhiều phiên bản.

 

Phiên bản được lưu truyền rộng rãi nhất, là như vầy:

 

Có người nói Tô Mộc vì kiếm tiền cho Kỷ Ngôn Đình tham gia khoa cử, mệt chết mệt sống, cuối cùng rơi xuống một thân bệnh tật, sau khi Kỷ Ngôn Đình đỗ Trạng Nguyên, vì muốn dưỡng tốt thân thể nàng, đưa nàng về quê dưỡng bệnh, mãi cho đến gần đây thân thể nàng tốt hơn một chút mới đón về bên người.

 

Tô Mộc từ trong miệng Ảnh Nhất nghe được phiên bản này, khóe mắt không thể khống chế giật giật.

 

Nhớ tới lời cầu hôn tối hôm qua của Kỷ Ngôn Đình, không có hoa tươi không có nhẫn kim cương, cô lại nhẹ nhàng gật đầu dưới ánh mắt chăm chú của hắn.

 

Hiện tại hồi tưởng lại, cảm thấy mình quá thiệt thòi, mang theo trăm vạn gia sản gả cho hắn, quá thiệt thòi.

 

Mà Kỷ Ngôn Đình bên kia còn đang trên triều.

 

Tin đồn trong dân gian rất nhanh, đến mức ngay cả trong cung cũng biết được.

 

Sau khi hạ triều, Bắc Thần Diệc cũng giữ lại một mình Kỷ Ngôn Đình, cười nói: "Kỷ ái khanh, trẫm còn tưởng rằng ngươi vô tình vô dục, chướng mắt nữ tử trong kinh này, còn có An tiểu thư đối với ngươi tình thâm kia, bây giờ mới biết thì ra là trong nhà có giai nhân."

 

"Hoàng thượng chê cười." Kỷ Ngôn Đình trả lời.

 

"Chuyện tốt như thế, trẫm tất nhiên sẽ tứ hôn cho ngươi." Bắc Thần Diệc nói xong, bảo người lấy thánh chỉ ra.

 

Kỷ Ngôn Đình lẳng lặng nhìn hắn ta viết thánh chỉ, sau khi nói lời cảm tạ, Bắc Thần Diệc cũng nói muốn dẫn hắn ra khỏi cung gặp một người.

 

Bắc Thần Diệc cũng tin tưởng Kỷ Ngôn Đình đến cực điểm, nên nói cho hắn về sự hợp tác của mình với Tô Mộc, Kỷ Ngôn Đình biết người Bắc Thần Diệc nói muốn gặp, chính là nàng.

 

"Nói đến cũng trùng hợp, vị hôn thê của Kỷ ái khanh tên là Bạch Niệm An, vị kỳ nữ tử này cũng họ Bạch, như thế xem ra, nữ tử họ Bạch, đều trân quý như thế sao?"

 

Kỷ Ngôn Đình cười cười, chậm rãi mở miệng: "Nghe ra, người mà Hoàng thượng nói, ngược lại có chút tương tự vị hôn thê của thần."

 

"Ha ha ha... Đúng a, trẫm cũng cảm thấy có chút tương tự, chỉ là Bạch lão bản này vừa nhìn đã biết là kỳ tài từ thương nhân gia tộc đi ra, cùng vị hôn thê của ái khanh vẫn là có chút chênh lệch."

 

Bắc Thần Diệc theo bản năng kháng cự nói Bạch Niệm An và Bạch lão bản là cùng một người.

 

Bởi vì Bạch Niệm An đã có Kỷ Ngôn Đình, mà Bạch lão bản vẫn lẻ loi một mình.

 

Trải qua nhiều lần tiếp xúc, trái tim Bắc Thần Diệc không thể không động lòng.

 

Hơn nửa năm không gặp, Bắc Thần Diệc hối hận không chỉ một lần vì sao mình phải nói cho nàng biết những vật liệu đó, để nàng đi lần này chính là nửa năm.

 

Nửa năm nay hắn quả thực là suy nghĩ thấu xương.

 

Ngay cả ban đêm ở trên giường cùng Hồ Tâm Tố, trong mộng nỉ non cũng là Bạch lão bản Bạch lão bản.

 

Điểm ấy, làm cho Hồ Tâm Tố hận thấu Tô Mộc!

 

Thế nên trong lúc vô tình biết được từ miệng Bắc Thần Diệc, nàng đã trên đường trở về Bắc Kinh, Hồ Tâm Tố sai người chuẩn bị đầy đủ, đồng thời còn cho người tiết lộ tin tức cho An Nhất Nặc.

 

-

 

Bắc Thần Diệc có tâm trạng khá cao hứng dẫn Kỷ Ngôn Đình tới sau tửu lâu gặp Tô Mộc.

 

Hắn ta lại không thể cao hứng nổi nữa.

 

Bởi vì...

 

"Niệm An muội muội?" Kỷ Ngôn Đình làm bộ kinh ngạc nhìn Tô Mộc.

 

Tô Mộc ngẩn người khi nhìn thấy Kỷ Ngôn Đình, có chút kinh ngạc khi Bắc Thần Diệc dẫn Kỷ Ngôn Đình tới gặp cô.

 

Bắc Thần Diệc nhìn vẻ mặt của hai người, biết Kỷ Ngôn Đình cũng không biết nàng đã làm gì, mà dường như nàng cố tình giấu diếm.

 

Cho nên lúc hai người nhìn thấy nhau, mới lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

 

Sự kinh ngạc hiếm hoi của Tô Mộc cũng là nguyên nhân khiến Bắc Thần Diệc cũng tin tưởng không nghi ngờ gì.

 

Trong bầu không khí này, Bắc Thần Diệc cũng phải giả vờ như mình rất bình tĩnh trò chuyện với Tô Mộc.

 

Tâm tình có chút chua xót nhìn Kỷ Ngôn Đình thỉnh thoảng cùng cô thân mật tương tác, tự nhiên như vậy, khiến hắn ta cảm thấy vô cùng chướng mắt.

 

Bắc Thần Diệc vốn tưởng rằng có thể cùng cô dùng bữa giờ cũng không còn tâm tư, sau khi nói xong chuyện, Bắc Thần Diệc lấy cớ còn có việc phải rời đi, nên muốn nói chuyện một mình với Tô Mộc trong chốt lát.

Bình Luận (0)
Comment