Chương 483: Nàng dâu nuôi từ bé (59)
Tô Mộc hỏi bọn họ là ai phái tới, bọn họ ngậm miệng không nói, đúng lúc này Kỷ Ngôn Đình đến đón cô, người liền giao cho Kỷ Ngôn Đình đi tra hỏi.
"Ngươi muốn tạo phản?" Tô Mộc thẳng thắn hỏi hắn.
Kỷ Ngôn Đình ôm lấy cô, tay cứng đờ: "Người nào bịa đặt?"
Hắn muốn cho nàng kinh hỉ, đến tột cùng là bị ai tiết lộ?
Ảnh Thất yên lặng lui một bước, đi hỗ trợ trói ám vệ hoàng gia lại, làm bộ như cái gì cũng không biết.
"Là bịa đặt sao?" Tô Mộc hỏi ngược lại, hai mắt nhìn hắn.
"Ừm." Kỷ Ngôn Đình nghiêm túc gật đầu.
Hắn không chịu nói, Tô Mộc biết được từ trong miệng hắn không chiếm được tin tức hữu dụng gì, cũng không miễn cưỡng.
Kỷ Ngôn Đình đưa Tô Mộc trở về phủ.
Vừa bước vào trong phủ, Tô Mộc liền ngửi thấy một mùi máu tươi, tuy rằng đã bị thanh tẩy qua, nhưng Tô Mộc đối với mùi vị này quả thực mẫn cảm.
Xem ra là không ít người đến phủ ám sát hắn, kết quả bị cạm bẫy cô bố trí lúc cô xây phủ này xử lý.
Kỷ Ngôn Đình chỉ đón cô hồi phủ, lại không biết xảy ra chuyện gì, vội vàng đi ra ngoài.
Tô Mộc vốn định hỏi Ảnh Thất, nhưng Ảnh Thất đi theo Kỷ Ngôn Đình ra ngoài, Tô Mộc bảo Ảnh Nhất đi điều tra, kết quả nhận được tin tức đều là kinh thành không có đại sự.
Hiển nhiên là tin tức đều bị Kỷ Ngôn Đình phong tỏa.
Tô Mộc nghĩ, chỉ có thể tự mình đi một lần.
Mang theo Ảnh Nhất vừa ra ngoài, đến cửa hàng, tránh tai mắt của Kỷ Ngôn Đình, Tô Mộc từ trên nóc cửa hàng rời đi, hướng hoàng cung mà đi.
Tô Mộc lần đầu tiên tiến cung, cũng không đi đường bình thường.
Bắc Thần Diệc bị giam cầm trong hậu cung, Tô Mộc mất một phen công sức mới tìm được hắn ta.
"Bạch lão bản, lúc này ngươi đến gặp trẫm, thật sự là làm cho trẫm ngoài ý muốn." Bắc Thần Diệc cũng có chút chán chường ngồi, nhìn Tô Mộc đột nhiên xuất hiện, cười nói.
Thật không ngờ ám vệ hoàng gia mình phái ra lại vô dụng như thế, ngay cả một nữ tử cũng không trói lại được.
"Rảnh rỗi vô sự, tiến cung dạo một vòng, Hoàng thượng hôm nay làm sao vậy?" Tô Mộc nhàn nhạt nói.
Đối với cô mà nói, tới gần hoàng cung, từ chỗ của Bắc Thần Diệc mới là nơi nhanh nhất có thể thu được tình báo chi tiết, cho nên mới lẻn vào hoàng cung.
Bởi vì cô thật sự nghĩ không ra hắn làm sao lại muốn tạo phản!?
Kiếp trước hắn bởi vì đủ loại nguyên nhân muốn tạo phản, kiếp này hắn lại là vì sao?
"Bạch lão bản đây là đến chê cười trẫm sao? Nếu là như thế, Bạch lão bản thấy được, trẫm bị Kỷ Ngôn Đình giam cầm, chắc ngươi rất cao hứng?"
Bắc Thần Diệc khẽ cười, nữ nhân mình ngưỡng mộ nhìn thấy bộ dạng chật vật của mình bây giờ, mà nguyên nhân lại là vì nam nhân sắp trở thành phu quân của nàng, thật đúng là châm chọc.
"Hoàng thượng, đắc tội rồi." Tô Mộc cũng không muốn nói nhảm với Bắc Thần Diệc quá nhiều, xem tình huống hắn ta cũng sẽ không dễ dàng tin tưởng mình nói với mình chuyện gì, như vậy chỉ có thể ép tâm phúc bên người hắn ta hiện thân, nói cho rõ ràng.
Bắc Thần Diệc nhìn chủy thủ xuất hiện trên cổ mình, cười khổ nói: "Trẫm đã nói vì sao ngươi lại tiến cung, vốn là Kỷ Ngôn Đình chưa muốn giết trẫm, ngươi thật là nóng nảy."
Chỉ cần hắn chết, Bắc Thần quốc đổi chủ, lúc đó, hắn là vua, ngươi làm hậu.
Có mấy người trên thiên hạ có thể ngăn cản được quyền thế dụ hoặc?
"Hoàng thượng nói nhảm quá nhiều, ta muốn nghe chút lời hữu dụng." Tô Mộc nhìn ám vệ hoàng gia xuất hiện, cùng với ám vệ đi bắt cóc cô mặc quần áo màu đen thêu kim văn lộ giống nhau như đúc.
Trên tay Tô Mộc có Bắc Thần Diệc làm con tin, hỏi một câu ám vệ hoàng gia trả lời một câu.
Không bao lâu sau, Tô Mộc cũng đã biết rõ ràng sự tình ngọn nguồn.
Tình huống hiện giờ còn tệ hơn cô tưởng tượng.
Mấy năm nay, Kỷ Ngôn Đình sử dụng một bộ cờ tốt, đầu tiên là đem Đại tướng quân thu vào dưới trướng, Đại tướng quân tay cầm trọng binh có thể cho hắn dùng, trở thành hậu thuẫn mạnh nhất của hắn.