Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai

Chương 560

Tô Mộc phân tích từng điều theo lý, Cửu Thiên Tuế không thể phản bác.

 

Nếu đã xác định được chương trình giải trí muốn tham gia, Tô Mộc đại diện cho Hạ Lẫm, dùng thực lực nói chuyện đã bắt lấy cho hắn tiết mục kỳ tiếp theo.

 

Cùng thời gian đó, Hạ Lẫm dựa theo kế hoạch của Tô Mộc, mấy bộ phim điện ảnh và phim truyền hình nói đến đều đi thử vai, nhân vật cũng là vai phụ nhỏ, nhưng tính cách rõ ràng, diễn xuất tốt, dễ dàng làm cho người ta ấn tượng sâu sắc.

 

Khoảng thời gian này Hạ Lẫm thử vai cũng thuận lợi, Giải trí Thiên Hanh không có giở trò quỷ.

 

Hạ Lẫm một lòng nghiên cứu kịch bản, cho nên không đi điều tra Giải trí Thiên Hanh, nếu như hắn điều tra, sẽ phát hiện Giải trí Thiên Hanh gần đây có chút phiền toái, không rảnh phân tâm đi bận tâm đến một ảnh đế hết thời như hắn.

 

Để thuận tiện sau này đi phim trường, Tô Mộc thương lượng với Hạ Lẫm mua một chiếc xe.

 

"Mua xe?" Hạ Lẫm đang đọc kịch bản, ánh mắt từ trong kịch bản ngước nhìn Tô Mộc, lập tức hừ nhẹ một tiếng, "Sao cô không nói mua một chiếc máy bay luôn đi?"

 

Cho dù anh hiện tại ký được mấy nhân vật nhỏ, có được chút ít, nhưng cũng không dư dả đến mức đó.

 

"Không đủ tiền." Dù đủ cô cũng không mua, bảo dưỡng máy bay tốn nhiều tiền.

 

"Cô cũng biết không đủ tiền sao?" Hiển nhiên giọng điệu mỉa mai này của anh đang nói cho Tô Mộc, đừng nghĩ quá nhiều.

 

"Đúng rồi, mấy ngày trước có một lời mời tham gia chương trình giải trí, tôi nhận rồi, lịch trình ngày mai tôi sẽ gọi cho cậu."

 

"Chương trình giải trí?"

 

"Ừm."

 

"Đẩy đi."

 

"Đã ký hợp đồng, nếu như không tham gia, số tiền phạt vi phạm hợp đồng này." Tô Mộc ra dấu ngón tay cho hắn xem.

 

Hạ Lẫm: "..."

 

Tô Mộc cầm máy tính bảng, mở phiên bản điện tử của hợp đồng cho anh xem.

 

Hạ Lẫm nhìn số tiền vi phạm hợp đồng, huyệt thái dương căng ra: "Mộ Hạ, cô ngu xuẩn sao? Tiền phạt vi phạm hợp đồng cao như vậy, cô cũng ký?"

 

Đây là lần đầu tiên anh hét vào mặt cô trong một thời gian dài như vậy.

 

"Cho nên, cậu không đi, chúng ta cũng chỉ có thể dùng phần đời còn lại chậm rãi trả nợ." Tô Mộc nhìn Hạ Lẫm, mím môi, làm vẻ sợ hãi, nhưng lời nói ngoài miệng lại không hề biểu hiện sự sợ hãi của cô.

 

Ký hợp đồng là dùng danh nghĩa phòng làm việc và con dấu công khai, Hạ Lẫm sợ thế nào cũng không ném đi được.

 

Hạ Lẫm ấn huyệt thái dương: "Được rồi được rồi, nhận thì nhận, lần sau đừng ngu xuẩn như vậy."

 

"Ừm." Tô Mộc nghe lời gật đầu, cúi đầu, dường như có chút áy náy.

 

Tính tình Hạ Lẫm không tốt lắm, nhưng lúc ở chung với nguyên chủ, hai người đều đè nén tính tình cùng nhau chịu khổ, hiện tại tính tình Hạ Lẫm lại càng lộ ra.

 

Ngày hôm sau Tô Mộc liền đem hành trình của Hạ Lẫm liệt kê ra.

 

Quay phim quay phim, trên đường quay phim còn có một chương trình giải trí, chương trình này là ghi hình, Hạ Lẫm quay còn phải đến nửa tháng sau.

 

Buổi trưa vì chúc mừng thời gian này gần như thuận lợi, hai người hiếm khi xa xỉ đi ăn một bữa cơm Tây.

 

Cho dù Hạ Lẫm là ảnh đế hết thời, nhưng chung quy vẫn là diễn viên, hơi ngụy trang một chút...

 

Tô Mộc nhìn người đàn ông cao ngất bên cạnh, một thân trang phục thể thao, đeo kính không gọng và mũ lưỡi trai, trang phục bình thường không thể bình thường hơn.

 

Nhưng vóc người và khí chất trời sinh này, vừa nhìn đã không phải là người bình thường.

 

Che chắn một chút ngược lại có loại cảm giác mông lung thần bí.

 

Ngoài ý muốn không có đi xe đạp điện, mà gọi xe, đến nơi, Tô Mộc mới phát hiện, không phải nhà hàng, mà là cửa hàng xe hơi.

 

"Xin chào, thưa ngài, hoan nghênh đã đến, cửa hàng gần đây có một loại xe mới..."

 

"Nhận xe." Hạ Lẫm nói xong, lấy điện thoại di động ra cho nhân viên cửa hàng xem thoáng qua tin nhắn.

 

"Được, tiên sinh, xin ngài chờ một chút."

 

"Ừm."

 

Nhân viên bán hàng dẫn hai người đến khu vực nghỉ ngơi để ngồi một lúc.

Bình Luận (0)
Comment