Cửu Thiên Tuế đặc biệt tự tin: 【 Được! 】
So sánh ra, đúng là kế hoạch của Tô Mộc tương đối đáng tin cậy, nhưng Cửu Thiên Tuế làm sao chịu thừa nhận ngoài miệng.
Cái này giống như một trận tranh luận, hiện tại Cửu Thiên Tuế thuộc về hạ phong, nhưng rơi vào hạ phong đối với Cửu Thiên Tuế mà nói...
【 Bổn hệ thống vẫn cảm thấy kế hoạch của bổn hệ thống tốt! 】 Da mặt dày là được rồi.
"Mời mi bắt đầu biểu diễn." Tô Mộc không lạnh không nóng nói một câu như vậy.
Cửu Thiên Tuế: 【 ... 】
Được rồi, được rồi...
Cho dù nó nói nhiều hơn nữa, ký chủ chiếm ưu thế, luôn có thể phản bác nó.
Thấy Cửu Thiên Tuế im lặng, Tô Mộc nói: "Nhớ ta thắng một trăm tích phân."
Cửu Thiên Tuế hừ hừ nói: 【 Vậy cũng phải chờ sau khi ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, nếu như không hoàn thành nhiệm vụ, coi như là ký chủ thua, ký chủ thua, chứng tỏ kế hoạch của ký chủ vẫn không bằng bổn hệ thống, ký chủ còn phải cho bổn hệ thống một trăm tích phân. 】
Cửu Thiên Tuế cực lực tranh thủ lợi ích cho mình.
"Như thế, mi cầu nguyện ta không hoàn thành nhiệm vụ đi." Tô Mộc cũng không níu lấy sơ hở trong lời nói của nó, mà là theo lời của nó mà nói.
Cửu Thiên Tuế vừa nghĩ, không đúng a.
【 Ký chủ, tôi vẫn nên cầu nguyện cho cô hoàn thành nhiệm vụ đi. 】
Nếu ký chủ không hoàn thành nhiệm vụ, thiệt hại của nó nghiêm trọng hơn?
So sánh như vậy, nó tình nguyện tổn thất một trăm tích phân này, lông mọc trên người dê mà.
Hạ Lẫm lái xe đến nhà hàng, cùng Tô Mộc đến phòng đã đặt trước, trong phòng đã có một người ngồi.
Là Dịch Yên.
"Mộ tỷ, Hạ ảnh đế." Dịch Yên đứng dậy chào hỏi.
Hạ Lẫm: ?
"Đây là người mới ký với phòng làm việc của chúng ta, Dịch Yên." Tô Mộc giải thích.
Hạ Lẫm: !?
"Hiện tại phòng làm việc chậm rãi đi vào quỹ đạo, ký người mới tăng thêm sự nổi tiếng cho phòng làm việc của cậu."
"Tôi ngược lại cảm thấy cô là tăng thêm công phu chọc tức người." Hạ Lẫm hừ lạnh, ngồi xuống.
"Đây là tư liệu của Dịch Yên, cậu xem qua đã?" Tô Mộc cầm máy tính bảng ra, cho Hạ Lẫm xem.
Hạ Lẫm tiếp nhận máy tính bảng nhìn.
Tô Mộc hỏi Dịch Yên nguyên liệu nấu ăn kiêng kỵ, sau đó gọi món.
Hạ Lẫm nhìn tư liệu của Dịch Yên, cũng xem đoạn clip cô ấy diễn, phát hiện đúng là một người đáng để chi tiền.
"Hạ ảnh đế, cậu cảm thấy thế nào?" Tô Mộc hỏi một câu.
Hạ Lẫm gật gật đầu: "Không tồi, nhưng cô phải nói rõ tình huống của phòng làm việc."
Phòng làm việc tuy rằng chuyển biến tốt đẹp, nhưng nuôi thêm một người...
"Mộ tỷ đã nói với em, em nguyện ý gia nhập, cho dù không có tiền lương cũng không sao, bây giờ em vẫn là sinh viên, có thể ở trường, đồ ăn trong căng tin trường học cũng rẻ." Dịch Yên vội vàng nói, sợ Hạ Lẫm cự tuyệt để cho mình gia nhập.
Tuy rằng lúc trước cô quả thật không cân nhắc gia nhập, nhưng mấy ngày nay suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng vẫn quyết định gia nhập, cô cảm thấy đi theo bên cạnh Mộ tỷ, rất có cảm giác an toàn, cho nên cô nguyện ý chấp nhận nguy hiểm.
"Ừm." Hạ Lẫm gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
Đồ ăn Tô Mộc chọn lần lượt dọn lên.
Hạ Lẫm vừa nhìn, đại bộ phận đều là món ăn hợp khẩu vị của anh.
Ánh mắt đánh giá Tô Mộc một phen, nhìn cô đang say sưa ăn, không có suy nghĩ nhiều, cũng cầm đũa ăn.
Sau khi dùng xong bữa ăn, trước tiên đưa Dịch Yên về trường học, mới lái xe trở về phòng làm việc.
Ngày mai Hạ Lẫm muốn vào tổ, lần này lấy cảnh quay ở tỉnh bên cạnh, Hạ Lẫm cũng cần theo đoàn, cho nên hai người cần tạm thời ở tỉnh bên cạnh khoảng một tuần, quay xong phân cảnh của Hạ Lẫm.
Hạ Lẫm trên cơ bản đều ở trong phòng làm việc, cho nên quần áo rửa mặt vân vân đều ở đây.
Tô Mộc vô cùng tự giác thu dọn quần áo cho Hạ Lẫm, bỏ vào vali.