"Hạ ảnh đế có muốn ăn thêm không, tôi nướng hai hộp, ăn xong hộp này còn một hộp." Tô Mộc đưa bánh quy qua.
Hạ Lẫm thích, cũng không làm ra vẻ mà nhận lấy, ngoài miệng lại không lưu tình: "Cô làm? Tay nghề cũng không tệ lắm, coi như có thể ăn."
Không nhìn ra cô còn có tay nghề tốt như vậy.
Đây đương nhiên không phải là tay nghề của nguyên chủ, mà là tay nghề của Tô Mộc.
Cửu Thiên Tuế lúc ấy cũng rất kinh ngạc, còn hỏi một câu 【 Ký chủ, cô làm có thể ăn được không?" 】
Bị Tô Mộc nói một câu "Mi ăn không được, không độc chết mi, yên tâm." Chặn lại.
Hiện tại Cửu Thiên Tuế nhìn Hạ Lẫm đánh giá, hình như cũng chỉ bình thường, nhưng vì sao ngoài miệng Hạ Lẫm nói vậy, ăn lại vui vẻ đến vậy?
Nhân loại a...
Nó thực sự không hiểu.
Lộ trình tiếp theo nhanh chóng đến địa điểm quay chụp.
Tìm được khách sạn do đoàn làm phim sắp xếp, kinh phí của đoàn làm phim ít ỏi, địa điểm quay phim có chút hẻo lánh, môi trường ở khách sạn cũng không tốt lắm, trong phòng cũng chỉ có một cái giường một cái ghế mà thôi.
Toàn bộ quá trình sắc mặt Hạ Lẫm cũng không thay đổi, có thể thấy được là một đứa nhỏ có thể chịu khổ.
Quay một bộ phim ngọt sủng.
Bộ phim có tựa đề "Em và thời gian đều rực rỡ.".
Câu chuyện về sói xám ngạo kiều phúc hắc và tiểu cục cưng học bá.
Toàn văn xoay quanh cuộc sống hàng ngày của hai người trong trường học, từ hai người không hề quen biết đến đánh nhau ầm ĩ, tình cảm chớm nở, các loại mâu thuẫn nhỏ đến cuối cùng đi đến cung điện hôn nhân...
Cách tiếp cận rất cũ, nhưng biểu hiện tình thế mới lạ, kết hợp với cốt truyện cực kỳ đơn giản và ấm áp.
Bộ phim kiếp trước từ lúc ban đầu bị chửi bới đến mức không có gì là được, đến khi cốt truyện dần dần tiến triển, mọi người đều phát hiện ra:
Vâng, tôi thấy bản thân mình trong đó.
Tôi và bạn trai của tôi cũng biết nhau như vậy.
Hình thức ở chung đáng yêu quá đi.
...
Cốt truyện hậu kỳ rửa mối nhục xưa, trở thành vương giả rating lúc bấy giờ.
Có lẽ câu chuyện ấm áp này làm tất cả mọi người đều có thể từ trong phim tìm được bóng dáng của mình, cho nên bộ phim này nhiều năm sau lại làm lại, cũng vẫn có rất nhiều người ủng hộ.
Trong đó, Hạ Lẫm vào vai một người anh hàng xóm che chở nữ chính từ nhỏ.
Cũng là người nhìn nữ chính từng bước từng bước đi về phía nam chính, mỗi khoảng thời gian nam nữ chính đều có sự tham dự của hắn, nhưng phân cảnh cũng không nhiều, lại là một nhân vật mang theo tuyến thời gian trong phim.
Cuối cùng sau khi hắn tham dự đám cưới của nữ chính, ống kính cho hắn tầm nhìn về bóng lưng đi xa một mình.
Người đàn ông này tham dự tất cả, lại cuối cùng bừng tỉnh như mộng, thì ra mình chỉ là người qua đường...
Sự hoàn mỹ vô khuyết của hắn cùng sự linh hoạt của nam nữ chính tạo thành một sự tương phản rõ rệt, sau khi nam nữ chính kết hôn, lần duy nhất hắn xuất hiện, chính là trong hồi ức của nữ chính.
Một kết thúc không hoàn hảo cho một người đàn ông hoàn hảo...
Diễn viên trong đoàn làm phim ngoại trừ Hạ Lẫm, đều là những diễn viên nhỏ mới ra mắt, nam nữ chính cũng không nổi tiếng.
Hạ Lẫm tới đây quay phim thời trung học, nên mượn một trường trung học ở một nơi phù hợp với kịch bản, cũng không hoàn toàn mới, mỗi nơi tựa hồ đều có chuyện xưa.
Mới đầu Hạ Lẫm ngồi một bên xem nam nữ chính diễn, nhưng nhìn nhìn, hắn mở miệng chỉ đạo.
Đạo diễn tuy rằng tận tâm tận lực, nhưng kinh nghiệm vẫn còn xa mới đủ, nghe Hạ Lẫm nói một cách hợp lý, mới phát giác là có chỗ nào không thích hợp, chờ sau khi diễn viên diễn lại, quả nhiên so với trước hiệu quả tốt hơn rất nhiều, nhưng vẫn thiếu chút cảm giác.
"Hạ Lẫm, cậu xem còn chỗ nào có thể cải thiện được không?" Đạo diễn hỏi một câu.
"Góc quay của đạo diễn cần phải điều chỉnh một chút." Hạ Lẫm vừa nói, trực tiếp đưa tay trước ống kính giải thích với đạo diễn một chút.