Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai

Chương 566

"Cậu nhẹ chút ~" Giọng nói kiều mị truyền đến, làm cho Tô Mộc trong xe chuẩn bị đi ra ngoài dừng lại.

 

Giọng nói này rất quen tai a...

 

"Nhẹ chút sao? Hả?" Giọng nam khàn khàn truyền đến, tiếp theo không biết hai người đang làm chuyện gì không thể miêu tả, xe Tô Mộc lại giật giật.

 

"Đừng ở chỗ này, có người, trở về xe." Giọng nói của người phụ nữ run rẩy.

 

"Tuân mệnh, nữ vương của ta." Người đàn ông cười, Tô Mộc cảm giác xe lại khẽ động, sau đó nghe được tiếng bước chân lộn xộn.

 

Liền đi vào trong một chiếc xe phía sau xe Tô Mộc.

 

Nơi này là bãi đỗ xe, cơ bản đều là xe của đoàn làm phim, hiện tại tất cả mọi người đều đang quay phim, ngoại trừ Tô Mộc là người đại diện không xứng chức, những người khác cơ bản sẽ không tới trong thời gian bận rộn.   

 

Âm thanh không thể mô tả đến từ xe phía sau.

 

Nam nữ trong xe không chú ý tới máy ghi hình hành trình trên xe nhấp nháy, nhắm ngay hai người.

 

Tô Mộc đeo tai nghe, ngăn cách âm thanh không thể miêu tả phía sau.

 

Những người trong xe phía sau cuối cùng đã hoàn thành công việc của mình.

 

"Nữ vương hài lòng không?" Người đàn ông đắc ý nói, không biết đã làm cái gì, làm cho nữ phụ nữ kinh hô, lập tức "Ha ha..." nở nụ cười.

 

"Hài lòng, không nghĩ tới cậu nhìn gầy, kết quả nơi này lại làm cho tôi vui vẻ như vậy." Người phụ nữ cười đùa, bóp cái gì đó, làm cho người đàn ông kêu lên một tiếng đau đớn.

 

"Nữ vương điện hạ của ta, tùy thời chờ ngài triệu tập, hy vọng ngài không nên quên ta quá sớm." Người đàn ông nói một cách nhẹ nhàng.

 

"Yên tâm đi, cậu làm tôi vui vẻ như vậy, sau này có nhân vật tốt, sẽ giống như lần này giới thiệu cho cậu."

 

"Cảm tạ nữ vương điện hạ yêu thương." Người đàn ông nói xong, hai người lại giày vò một phen.

 

Sau đó, "lưu luyến không rời" nói lời tạm biệt.

 

Người phụ nữ yêu cầu người đàn ông rời đi trước, người đàn ông mặc quần áo ra khỏi xe.

 

Lúc đi ngang qua xe Tô Mộc, anh ta đối diện với khuôn mặt của mình trên cửa sổ, sửa sang lại một phen tóc của mình.

 

Tô Mộc vẫn đeo tai nghe cảm giác có người, nghiêng đầu, nhìn thấy một gương mặt đẹp trai.

 

Hắn không phát hiện trong xe có người, sửa sang lại một phen rồi mới rời đi.

 

Mà người đàn ông rời đi không bao lâu, có một người đàn ông ăn mặc rực rỡ bước đi vào, đi thẳng về phía chiếc xe phía sau xe Tô Mộc.

 

"Có ai không?" Người phụ nữ hỏi.

 

"Chị, chị còn không yên tâm sao? Em đã canh chừng cho chị, chị a, có thể bắn một trăm vạn trái tim đi." Người đàn ông mặc áo hoa giọng nói õng ẹo, mang theo ý tứ làm nũng.

 

"Vậy là tốt rồi." Người phụ nữ cười, vẫn còn sửa sang lại dung nhan.

 

Người đàn ông mặc áo hoa chậc chậc một tiếng, cười nói: "Quả nhiên là người phụ nữ bị làm dễ chịu, chị nha, bây giờ nhìn chị thoạt giống như tiểu cô nương hơn hai mươi tuổi."

 

"Chỉ có em miệng ngọt, chờ chị chơi chán rồi, để cho em chơi đùa."

 

"Cám ơn chị, em chỉ thích người đàn ông như vậy." Người đàn ông mặc áo hoa thẹn thùng nói.

 

"Chị thoa son môi, lại trẻ hơn mấy tuổi, chị của em à, bao nhiêu người phải quỳ gối dưới váy của chị." Người đàn ông mặc áo hoa tiếp tục vuốt mông ngựa.

 

"Tiểu Hoa à, em có biết chị bây giờ muốn xử lý ai nhất không?"

 

"Chị em ra tay, còn người đàn ông nào không giải quyết được sao?"

 

"Hạ Lẫm." Lúc phun ra cái tên này, giọng điệu người phụ nữ mang theo nghiêm túc.

 

Người đàn ông mặc áo hoa được gọi là Tiểu Hoa hừ một tiếng: "Chị yên tâm, chỉ bằng địa vị hiện tại của chị, một Hạ Lẫm, bất quá chỉ là ảnh đế hết thời, nếu anh ta muốn lăn lộn trong giới này, sớm muộn gì cũng sẽ ngã xuống dưới váy của chị."

 

"Nếu thật sự là như vậy, lần trước chị đưa danh thiếp cho cậu ta, đến bây giờ cậu ta vẫn chưa liên lạc với chị, làm tan nát trái tim chị."

Bình Luận (0)
Comment