Chương 814: Nữ binh đặc chủng (48)
【 Ký chủ, bộ não của cô thật sự rất phát triển. 】
Những sự tình quăng tám sào cũng không tới, Tô Mộc kết nối lại với nhau, không biết cô nghĩ như thế nào, đầu óc cô thật sự tinh tế đến đáng sợ!!!
Đúng vậy, nếu chuyện này truy cứu lên, thật sự có liên quan đến Trình Lạc.
Bởi vì...
"Lão Quỷ có liên quan đến gia đình của Trình Lạc." Tô Mộc suy đoán, mặc dù là phỏng đoán, nhưng cô đã có 80 90% nắm chắc.
Tô Mộc kiểm tra vị trí viện nghiên cứu khoa học của Trình gia, sau đó nhanh chóng lái xe ra ngoài.
Trong xe, cô kiểm tra vị trí của Trình Lạc, phát hiện rằng vị trí của hắn vẫn còn trong căn hộ của mình.
Gọi điện thoại cho Trình Lạc.
Trình Lạc đang chơi một trò chơi ở nhà, khi thấy Tô Mộc gọi điện thoại cho mình, tâm trạng rất vui vẻ.
"Nam Khê, có chuyện gì sao?"
Sau nhiều ngày như vậy, ngày mai cô sẽ trở về quân đội, cuối cùng cũng không bận, lúc không bận rộn cô vẫn nghĩ đến hắn, cô vẫn còn lương tâm.
"Ở nhà đợi tôi, bất kì ai gõ cửa cũng đừng mở."
"Tại sao, tôi sợ tôi phải đi chơi với bạn bè, không thể đợi cô?" Trình Lạc trêu đùa, đứng dậy đi ra ban công, dựa vào lan can ban công, gió thổi nhẹ, lông mày nhuốm ý cười.
"Nghe lời." Giọng điệu nhàn nhạt, lại kiều diễm.
Trái tim Trình Lạc mềm nhũn vì hai chữ của cô, ngoan ngoãn trả lời: "Được."
Sau khi cúp điện thoại, Tô Mộc nhìn thấy sự thay đổi vị trí của Trình Lạc.
Ánh mắt sắc bén, phương hướng ban đầu đang lái xe đến căn hộ nơi Trình Lạc sống lập tức quay đầu lại, đi theo hướng ngược lại.
Gần như song song với sự thay đổi vị trí của Trình Lạc, hắn đi về phía viện nghiên cứu của Trình gia.
Viện nghiên cứu khoa học của Trình gia nằm ở vùng ngoại ô, vì sự hợp tác lâu năm với quân đội nước N, khu vực xung quanh được quân đội bảo vệ.
Nhưng ai biết được, chính là bởi vì Trình gia có quan hệ hợp tác chặt chẽ với quân đội nước N, cho nên quân đội chưa bao giờ nghi ngờ gia tộc này.
Hiện tại, trung tâm viện nghiên cứu.
Cha Trình đang ngồi toát mồ hôi, trước mặt là một ván cờ, ông cầm quân cờ đen, đúng lúc này quân cờ đen đã bị đẩy vào một góc.
"Ta thắng." Một giọng nói bình tĩnh truyền đến.
Theo tiếng nhìn lại, một người mặc bộ đồ Tôn Trung Sơn chỉnh tề, phía sau có một người đàn ông trung niên.
Đây không phải Lão Quỷ, còn có thể là ai?
Lão Quỷ đặt quân cờ đang cầm trong tay xuống, sau đó cầm chén trà, nếm nhẹ trà, nhàn nhạt nói: "Ta nghe nói ông đưa con trai mình vào quân khu."
"Con tôi luôn quậy phá, tôi không thể khống chế nó, vì vậy đã đưa nó vào đó chơi."
Cha Trình mỉm cười, giả vờ bình tĩnh, nhưng trên thực tế, mồ hôi trên trán đã phản bội ông.
"Ồ? Chơi? Trò chơi này liền chơi đến trên đầu ta." Lão Quỷ mỉm cười theo hình vòng cung toát ra nguy hiểm, nhìn vào mắt Cha Trình ẩn chứa sát ý.
"Còn có chuyện này?! Thằng nhóc này, làm sao có thể đến lãnh địa của ngài làm ầm ĩ! Khi tôi trở về tôi sẽ dạy nó một bài học, cho ngài hả giận!" Cha Trình tức giận nói.
"Bài học, tất nhiên phải dạy, đứa trẻ quậy phá, ông là một người cha, trừng phạt nó sẽ không tránh được, tôi sợ bài học ông đưa ra quá nhẹ nhàng, nó không nhớ lâu nên đã nhờ người mời nó đến, trực tiếp tôi sẽ dạy ông cách dạy đứa nhỏ tốt nhất."
Nghe Lão Quỷ nói, trái tim cha Trình run lên, sau đó một sự vô lực lan tràn đến trái tim ông.
Từ trước đến nay vẫn như vậy, ông bị khống chế trong lòng bàn tay, không thể bảo vệ vợ, bây giờ không thể bảo vệ con trai, sự bất lực như vậy khiến ông gần như không thở nổi.
Ông suy nghĩ phải làm gì, phía quân đội cũng đã nhận được tin tức từ ông, chỉ hy vọng rằng bọn họ sẽ có thời gian để cứu con trai ông.