Xuyên Nhanh: Cùng Anh Ngắm Biển Sao Trời Mênh Mông

Chương 2

9488 run bần bật mở ra thế giới của người hứa nguyện Nguyễn Nhuyễn có giọng nói thanh cao lạnh lùng kia.

Mới vừa hòa nhập vào thân thể người hứa nguyện, cánh tay liền truyền đến một cảm giác đau đớn.

“Tê . . .” Nguyễn Nhuyễn mở to mắt, lọt vào tầm mắt là một khoảng không gian trắng, vừa thấy tường trắng, cửa trắng, khăn trải giường trắng, chăn trắng, hồ ly nhỏ liền biết, mình đang ở bệnh viện, lại còn nằm ở trên giường bệnh.

Nơi cánh tay đau đớn, còn cuốn đầy băng gạc.

Cô gái trẻ tuổi đứng ở mép giường, vừa thấy Nguyễn Nhuyễn tỉnh, vội vàng vui mừng kêu lên một tiếng: “Đại tiểu thư đã tỉnh.”

Lúc nói chuyện, đồng thời ấn chiếc chuông trên đầu giường.

Nguyễn Nhuyễn hơi rũ mắt không nhìn người, biển ý thức của 9488 đã nhanh chóng truyền cốt truyện đến.

Đây là một câu chuyện tình yêu hiện đại đơn giản, cốt truyện cơ bản là câu chuyện cũ rích về tình yêu giữa tổng tài bá đạo và cô gái nhà nghèo.

Nam chính Hạ Hoành Đình là con trai cả của chủ tịch tập đoàn YCC, tuổi còn trẻ, đã cật lực làm việc.

Khác với các phú nhị đại ăn chơi khác, Hạ Hoành Đình 27 tuổi đã gần như nắm giữ tập đoàn YCC, thay thế người cha phong lưu và ông nội mềm yếu, trở thành người quyền lực nhất nhà họ Hạ.

Nữ chính Trần Tiểu Ngải, xuất thân nghèo khó, gia cảnh bần hàn, bởi vì một tai nạn ngoài ý muốn nên kết bạn với nam chính.

Nam chính bị vẻ cứng cỏi trên người cô ta hấp dẫn, khí thế không chịu thua hấp dẫn, chẳng sợ mỗi hành động của Trần Tiểu Ngải đều theo cảm tính, nhưng ở trong mắt nam chính, chính là nhanh trí đáng yêu.

Hai người này từ lúc bắt đầu nhìn nhau không vừa mắt, đến cuối cùng yêu nhau say đắm.

Căn bản đây là một câu chuyện vui vẻ HE.

Nhưng loại truyện về tình yêu giữa con nhà giàu và cô gái nhà nghèo này, luôn có một nữ phụ bạch phú mỹ ngáng chân.

Khác với những kịch bản khác, nữ phụ không tìm đường chết, mà là hãm hại, mà là dây dưa không dứt.

Nguyễn Nhuyễn là thục nữ đại gia chân chính, sau khi biết người Hạ Hoành Đình chọn lựa không phải mình, liền chủ động rời khỏi.

Thế nhưng chủ nghĩa tâm lý nam chính phá rối, anh ta không tin nữ phụ không yêu hắn, lại lưu luyến buông bỏ nữ chính.

Hơn nữa nữ chính một lòng một dạ yêu đương, chẳng sợ gặp phải một cục diện rối rắm.

Ba người tương ái tương sát[1], một đường rối rắm, Nguyễn Nguyễn kỳ thật cũng không làm gì cả, chỉ thiếu chút nữa là có thể rời khỏi trận hỗn chiến này rồi, vốn vì câu chuyện này không tồn tại tình tay ba, bị nữ chủ đẩy từ trên tầng cao xuống, trực tiếp bỏ mạng.

[1] Tương ái tương sát: yêu nhau lắm cắn nhau đau.

Nữ chính trong tay náo loạn mạng người, nhưng mà có nam chính ở đây, anh ta đau lòng nữ chính, đương nhiên muốn che chở cho cô ta, xóa bỏ hết vết, chỉ nói nữ phụ bỏ mạng là chuyện ngoài ý muốn.

Hai người áy náy mất mấy năm, liền suиɠ sướиɠ sống bên nhau, hạnh phúc cả đời, vui vui vẻ vẻ HE.

Bọn họ vui vẻ HE, thế nhưng nữ phụ chết thảm, cha mẹ nữ phụ một đêm đầu bạc, không lâu sau qua đời, sản nghiệp nhà họ Nguyễn bị nam chủ cắn nuốt.

Tiếp thu xong cốt truyện, hồ ly nhỏ nhìn vết thương trên cánh tay mình, sau đó đối chiếu một chút, liền phản ứng lại, xem cốt truyện đã đến đâu rồi.

Hạ Hoành Đình và Trần Tiểu Ngải đã qua giai đoạn nhìn nhau không mắt, hiện giờ đang ở giai đoạn phát triển tình cảm.

Trần Tiểu Ngải bị Hạ Hoành Đình bắt đến công ty làm trợ lý cho anh ta, Nguyễn Nhuyễn nghe lời mẹ anh ta chịu hạ mình đến công ty Hạ Hoành Đình phỏng vấn, lại bị Trần Tiểu Ngải dùng một ly cà phê đã bị động tay động chân, làm phỏng cánh tay.

Hiên giờ là ngày hôm sau sau khi bị phỏng, liền không gặp mặt nữ chính phạm lỗi, nam chính thì ngay cả bóng người cũng chẳng thấy.

“Người giống như vậy, cũng không quá ngoan ngoãn.” Đáy mắt của hồ ly nhỏ có một tia sáng thoảng qua, cảm thấy câu chuyện này, dường như cũng không hoàn toàn nhàm chán đến vậy.

Vở kịch nhỏ:

Hồ ly nhỏ: Đám người cặn bã không ngoan ngoãn, ba ba sẽ dạy các ngươi làm người!

Nam thần: Đã kêu một tiếng ba ba rồi sao?

Hồ ly nhỏ: . . . . .

[Nếu đọc đến đây rồi mà thấy truyện hay thì đừng ngần ngại cho mình một vote nha]

Hết chương.

20200408

Bình Luận (0)
Comment