Chương 115: Học tập chăm chỉ, ngày ngày đi lên (31)
Chương 115: Học tập chăm chỉ, ngày ngày đi lên (31)Chương 115: Học tập chăm chỉ, ngày ngày đi lên (31)
Ngày thường giọng nói điên cuồng của học thần cao cao tại thượng cũng đủ để người ta cảm thấy run sợ.
Ai cũng không thể ngờ được người có vẻ ngoài lạnh lùng cao ngạo này khi đã yêu thâm ai cũng sẽ vì người đó mà chuyện gì cũng dám làm.
Anh che dấu rất tốt, nhưng sát ý trong đáy mắt kia khiến Đàm Nhĩ Thư không thể không tin lời Kỳ Hứa nói là thật. Anh đang nói thật, anh thật sự có thể vì Khuyết Chu mà phóng hỏa giết người.
Thân thể cô ta run rẩy, không dám quay đầu lại nhìn vẻ mặt của Kỳ Hứa.
Cho đến khi Kỳ Hứa đi lướt qua bên cạnh Đàm Nhĩ Thư rồi rời đi, cuối cùng cô ta cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.
Tưởng Hàm nhanh chóng đăng bài, hiệu trưởng cũng dùng danh tiếng của trường để liên hệ với người đã hợp tác đăng bài với Đàm Nhĩ Thư.
Nhưng đối phương rất càn rỡ, bài viết của Khuyết Chu có không ít lượng truy cập nên bọn họ không nỡ xóa bài viết.
Hạt vừng nhỏ tức giận, nhanh chóng tìm được thông tin và địa chỉ của chủ bài viết kia.
Sau khi Khuyết Chu gửi tin tức mà hạt vừng nhỏ điều tra được cho đối phương, đầu bên kia cảm thấy cực kỳ kinh ngạc.
Hơn nữa đối phương dùng tốc độ nhanh nhất làm rõ toàn bộ bài viết kia chỉ là tin đồn.
Nhưng ngay sau khi đối phương làm rõ bài viết thì đã có nhiều tin đồn về Xuyên Chu xuất hiện.
Người kia sợ tới mức vội vàng nói chuyện đó không liên quan gì đến mình. Hắn nghĩ người có thể tra được thông tin cá nhân của hắn trong một thời gian ngắn như vậy chắc chắn là một cao thủ máy tính. Trong lòng Khuyết Chu cũng hiểu, bây giờ có thêm những tin đồn về cô xuất hiện chắc chắn có liên quan đến ba Thương Hạo.
Hiệu trưởng tức giận chửi ầm lên trong văn phòng:"Tôi không tin Thương gia có thể một tay che trời, dù cho mất cái mạng già này tôi cũng phải làm sáng tỏ mọi chuyện!!"
Ông làm cái nghề này nhiều năm nhưng lần đầu tiên mới gặp tình huống như vậy, cũng lần đầu tiên thấy có một học sinh không sợ hãi, cương quyết chống lại cường quyền như Khuyết Chu.
Hơn nữa cô còn là một cô con gái của một gia đình bình thường.
Cũng may cô đủ ưu tú, nếu cô chỉ là một học sinh có thành tích bình thường, kết quả chắc có lẽ cũng giống như học sinh bị Thương Hạo đánh nửa sống nửa chết còn bị đuổi học kia.
Nghĩ tới đây, trong lòng hiệu trưởng càng thêm áy náy với học sinh kia, đời này ông cũng không có cách nào quên được chuyện này.
Kỳ Hứa đau lòng nhìn Khuyết Chu, lên tiếng hỏi: "Tiểu Chu, em có chắc chắn những tin kia là do Thương gia làm không?”
"Ngoại trừ ông ta ra thì ai có thể có bản lĩnh lớn như vậy?" Khuyết Chu cười khẽ một tiếng, loại chuyện dùng cường quyền bắt nạt dân thường này cô là người thích làm nhất.
Khuyết Chu khoát tay: "Không sao, cứ để cho ông ta bịa đặt đi, ông ta tìm người bôi đen em càng nhiều thì người quan tâm đến em càng lớn, đến lúc đó ông ta càng phải trả một cái giá càng đắt hơn."
Ai bảo ba Thương Hạo kia giả vờ cao ngạo thành thói.
Chỉ biết tìm một số người chuyên bôi đen người khác, viết bài nhưng không tìm hiểu trước xem thông tin đó có chính xác không. Bài viết còn không có độ tin cậy cao bằng người mà Đàm Nhĩ Thư thuê.
Tốt xấu gì Đàm Nhĩ Thư cũng cung cấp ảnh riêng tư và đoạn video khi cô nói chuyện với cô ta lên, nghe thì có vẻ như cô rất giống đang uy hiếp người khác. Nhưng người mà ba Thương Hạo tìm để bôi đen cô lại không hề đăng ảnh hay video riêng tư gì về cô cả. Bọn họ hoàn toàn tự tìm nội dung và biên soạn ra bài viết. Hơn nữa bài viết mà Đàm Nhĩ Thư thuê người làm đăng chưa tới nửa ngày đã lập tức lên tiếng thanh minh và xin lỗi.
Tin tức sau bài đăng đó bùng lại lần nữa thì người sáng suốt đều có thể nhìn ra có người muốn hãm hại Khuyết Chu.
Cho dù người không có đầu óc thật sự tin những tin đồn này, thời gian cũng sẽ chứng minh bài viết đó đúng hay sai.
Thấy Khuyết Chu bình tĩnh như vậy, hiệu trưởng bỗng nhiên cảm thấy mình còn không quyết đoán bằng một cô nhóc.
Nghĩ đến dáng vẻ của Khuyết Chu khi đối đầu với bí thư Thương, ông cảm thấy khí thế của cô vững vàng áp đảo bí thư Thương.
Trong hai ngày tới.
Tên của Khuyết Chu còn lọt vào từ tìm kiếm nóng của một trang web.
Có những bài viết nói cô là một thiên tài của trường Nhất Trung.
Mặc dù có bạn học đăng bài lên bảo rằng Khuyết Chu không phải là loại người đó, nhưng cũng nhanh chóng bị những bài viết khác nhấn chìm.
Cuối cùng cuộc thi cấp tỉnh cũng bắt đầu.
Khi Khuyết Chu và Kỳ Hứa xuất hiện tại hiện trường đã thu hút sự chú ý của nhiều người.
Kỳ Hứa vốn là tuyển thủ hot nhất của cuộc thi lần này.
Mà Khuyết Chu cũng là hắc mã của cuộc thi đấu lần này, hơn nữa trong khoảng thời gian này cô là trung tâm khiến dư luận chú ý nhất. Lúc hai người xuất hiện trên sân thi đấu, hơn phân nửa người tại hiện trường đều theo dõi về phía bên này.
Có không ít phóng viên đã sớm chờ ở bên ngoài địa điểm thi đấu, chỉ chờ trận đấu kết thúc và có kết quả, xem lần này người đứng thứ nhất sẽ là ai.
Lúc Khuyết Chu xuống xe, có một đám phóng viên đã lao đến bao vây Khuyết Chu, thành viên trong đội vật lý và các giáo viên của trường Nhất Trung.
"Xin hỏi bạn học Khuyết Chu, trong khoảng thời gian này có nhiều lời đồn về cô, việc này có ảnh hưởng gì đến cô không?"
"Trên mạng đều nói cô bắt nạt bạn học, xin hỏi chuyện này có phải là thật không?”
"Lần đầu tiên tham gia một cuộc thi như vậy, xin hỏi cô có tự tin không?"
Khi phóng viên xông lên, Kỳ Hứa đã vươn cánh tay ra che chắn cho Khuyết Chu.
Cô mặc đồng phục học sinh, khuôn mặt không son phấn viết lên hai chữ lạnh lùng.
Sau khi nghe phóng viên nói xong, cô ôm lấy cánh tay Kỳ Hứa, lộ ra một nụ cười cực kỳ ngọt ngào.
"Nửa tiếng nữa là cuộc thi sẽ bắt đầu tôi sẽ hoàn thành bài thi trong nửa tiếng tiếp theo. Lúc tôi thi xong sẽ trả lời từng vấn đề của mọi người."
Nửa tiếng?!
Lời nói của cô giống như một quả bom hẹn giờ làm cho không khí vốn căng thẳng lại trở nên căng thẳng hơn gấp mấy lần, khiến nội tâm của mọi người đều kích động mãnh liệt.
Nửa tiếng là sao? Kể từ khi cuộc thi bắt đầu cô sẽ làm trong vòng nửa tiếng trong khi thời gian làm bài thi là hai tiếng sao?
Bây giờ người giữ kỷ lục trước đó đã trở thành một giáo sư dạy tại một trường đại học hàng đầu ở nước ngoài.
Mà năm nay Khuyết Chu chỉ mới mười sáu tuổi.
Thậm chí khuôn mặt của cô còn có nét trẻ con.
Tất cả mọi người đều cảm thấy Khuyết Chu đang khoác lác.
Chỉ có bạn học trong trường Nhất Trung mới biết không phải cô đang đang khoác lác.
Cô chính là thân!
Lời của Khuyết Chu cực kỳ cuồng ngạo khiến đám phóng viên sửng sốt, sau khi phục hồi lại tinh thần, bọn họ muốn đuổi theo tiếp tục hỏi thêm tin tức nhưng lại bị Kỳ Hứa ngăn cản.
Anh giống như một vệ sĩ trung thành nhất của Khuyết Chu, lạnh lùng nói với đám phóng viên đang cầm máy quay: "Hy vọng các người không làm phiền chúng tôi thi đấu, cũng không làm phiền cô ấy thi đấu."
Dứt lời, mấy người tiến vào tòa nhà giảng dạy để thi đấu.
Phóng viên không được vào trong phòng chờ, mọi người vừa vào đã có không ít ánh mắt nhìn về phía này.
Mọi người tìm chỗ ngồi, tận lực xem nhẹ ánh mắt thỉnh thoảng nhìn sang đây.
Khuyết Chu ngồi ở giữa, cô ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, bên ngoài là ánh mặt trời rực rỡ, bầu trời trong xanh không có một đám mây nào.
Cô quay đầu nhìn Kỳ Hứa, phát hiện ánh mắt anh vẫn luôn dừng ở trên người mình.
Thiếu niên cúi đầu vành tai đỏ bừng.
Vì thế Khuyết Chu đã đưa tay xuống dưới bàn.
Mọi người đều ngồi ngay trước mặt, nhưng ở dưới gầm bàn, cô cầm lấy ngón tay anh, sau đó nắm thật chặt.
Lúc này, nhiệt độ cơ thể của hai người hòa vào nhau.
"Trong khoảng thời gian này vất vả cho anh rồi." Khuyết Chu tiến lại gần nói: "Cảm ơn anh Kỳ."
Có một thành viên lên tiếng trêu chọc: "Chúng tôi cũng rất vất vả. Chu Thần, cậu cũng an ủi an ủi chúng tôi vài câu đi."
Kỳ Hứa vẫn luôn bĩnh tĩnh và biết kiêm chế, nhưng vào ngay lúc này, hô hấp của anh bỗng nhiên hỗn loạn vì câu nói đơn giản này của cô.
Nhưng cũng trong tình huống như thế này mà anh lại có phản ứng không giống như thường ngày chút nào.