Chương 2: Nữ minh tinh đỉnh lưu (2)
Chương 2: Nữ minh tinh đỉnh lưu (2)Chương 2: Nữ minh tinh đỉnh lưu (2)
Người đàn ông cơm mềm tên là Phó Hoài Minh.
Tướng mạo trong mắt người bình thường cũng được cho là đẹp trai, nhưng ở học viện điện ảnh soái ca mỹ nữ như mây, nếu dùng chữ để hình dung hắn thì chỉ có bốn chữ “Cực kỳ bình thường" cũng không có gì làm lạ.
Nhưng cũng do đầu óc nguyên chủ có vấn đề, sau ngày nhìn thấy Phó Hoài Minh ở thư viện đã nhất kiến chung tình, lập tức triển khai phương pháp theo đuổi cực kỳ mãnh liệt.
Phó Hoài Minh lớn hơn nguyên chủ một khóa.
Đều học khoa diễn xuất.
Nguyên chủ có tính cách nhiệt tình, dáng vẻ lại xinh đẹp, là người cho dù có ở trong một đám mỹ nữ xinh đẹp như mây nhưng liếc mắt vẫn có thể thấy được, từ nhỏ nguyên chủ đã học tất cả các loại kỹ năng, từ đánh đàn dương cầm vĩ cầm, đàn tranh tỳ bà cho đến múa ba lê, trên cơ bản thì tất cả đều biết.
Được người trong nhà cưng chiều nên những thứ này cũng đều là nguyên chủ tự nguyện học, trên người cô mang theo một sự tin tin tươi đẹp cũng đủ để cô trổ hết tài năng trong một đám người.
Nhưng lúc cô thổ lộ, Phó Hoài Minh từ chối cô.
Đây là lần đầu tiên nguyên chủ bị từ chối.
Cô cho rằng mình không đủ tốt.
Sự thật ở đằng sau không phải như vậy. Thật ra đây là lòng hư vinh của Phó Hoài Minh đang quấy phá. Hắn đã sớm biết gia đình nguyên chủ có điều kiện tốt, nguyên chủ lớn lên vừa xinh đẹp lại có thành tích tốt, được một mỹ nữ như vậy theo đuổi ai mà chẳng vui.
Cho nên hắn ngoài mặt giả vờ từ chối, thật ra đang cho nguyên chủ một ít không gian để trở về nói với bạn cùng phòng của mình, mình bị liếm cẩu (*) (*): Đây là một thuật ngữ mạng, chỉ loại người mà trong mối quan hệ nam nữ, biết rõ đối phương không thích mình, nhưng vẫn không hề có tôn nghiêm và liêm sỉ, mặt nóng dán mông lạnh theo đuổi đối phương.
Nói như thế nào nhỉ, loại người hai mặt ba đao này Khuyết Chu cũng gặp qua không ít.
Đáng tiếc nguyên chủ là một đứa trẻ ngây thơ, lần đầu tiên đã ngã vào cạm bẫy mà Phó Hoài Minh giăng ra cho cô, cô theo đuổi Phó Hoài Minh suốt hai năm, vì thế bỏ lỡ rất nhiều cơ hội thử vai.
Toàn bộ học viện điện ảnh đều biết nguyên chủ thích Phó Hoài Minh, cuối cùng khi Phó Hoài Minh sắp tốt nghiệp, hắn mới đồng ý yêu đương với nguyên chủ.
Nguyên chủ vui mừng tặng hắn chín trăm chín mươi chín đóa hoa hồng, vừa quay đầu đã bị Phó Hoài Minh nói lãng phí tiền.
Hành vi phách lối như thế khiến không ít người nói Phó Hoài Minh ăn bám.
Tuy rằng sự thật là như thế, nhưng Phó Hoài Minh không cảm thấy mình đang ăn bám, cho nên mỗi lần nghe được loại ngôn luận này, hắn đều phát tiết ngọn lửa vô danh này lên đầu của nguyên chủ.
Hình tượng của nguyên chủ rất tốt, năm thứ ba đại học lục tục nhận được không ít vai nữ thứ hai trong phim chiếu mạng.
Cô vừa nghiên cứu việc học, vừa nghiên cứu vai diễn, còn phải ứng phó với sự tức giận khó hiểu của Phó Hoài Minh.
Cô sức cùng lực kiệt, tâm lực tiều tụy.
Vì thế đưa ra lời chia tay, tách rời Phó Hoài Minh trong thời gian năm năm.
Năm năm này, sự nghiệp của nguyên chủ có sự đột phá mới, một khi nghỉ ngơi cô sẽ nhớ tới Phó Hoài Minh, cho nên vẫn không ngừng làm việc với cường độ cao, bị người trong nghề xưng là người mẫu mực, đêm ba mươi mọi người đều về nhà ăn cơm tất niên thì nguyên chủ lại ngồi máy bay suốt đêm bay đi thành phố khác tham gia hoạt động. Người trong nhà của nguyên chủ đều rất ưu tú nên bề bộn nhiều việc, cũng không hỏi nhiêu về chuyện của nguyên chủ, nhìn sự nghiệp của cô như mặt trời ban trưa, cũng không nhúng tay quá nhiều.
Kịch bản mà nguyên chủ nhận phần lớn đều là phim ngôn tình, ngay khi người đại diện muốn chuyển hình tượng cho cô, xông về phía nữ minh tinh hạng A, muốn đoạt nhiều giải thưởng hơn thì cô lại một lần nữa đựng phải Phó Hoài Minh.
Lần này là tại một quán rượu.
Phó Hoài Minh mặc áo sơ mi trắng, giống như năm năm trước nhẹ nhàng khoan khoái sạch sẽ, hắn cau mày, né tránh một nhà đầu tư là nữ mời rượu, bị nhà đầu tư kia tát cho một cái.
Bộ não muốn lần nữa yêu đương của nguyên chủ lại một lần nữa xông lên đầu.
Cô ngăn cản hành vi của nhà đầu tư kia, mang Phó Hoài Minh đi.
Một khi những sai lầm bắt đầu, thật khó để dừng lại.
Cô và Phó Hoài Minh dây dưa một buổi tối, sau đó một lần nữa hẹn hò với nhau.
Nói là một lần nữa yêu đương, kỳ thật chính là một lần nữa bị Phó Hoài Minh ăn bám, cô tìm tài nguyên cho Phó Hoài Minh, dẫn hắn đi các loại tiệc rượu, nguyên chủ không thích uống rượu nhưng vẫn sẽ giúp hắn cản rượu.
Sau đó bởi vì hắn lại bỏ lỡ cơ hội thử vai chính.
Bị người đại diện mắng to một trận.
Phó Hoài Minh dưới sự nâng đỡ của nguyên chủ, dần dần nổi tiếng.
Hắn tuyên bố với bên ngoài là mình vẫn còn độc thân, quay đầu lại dỗ dành nguyên chủ nói đây đều là công việc.
Khi sự nghiệp như mặt trời ban trưa, Phó Hoài Minh lại bị paparazzi chụp được cảnh ở hộp đêm, hắn khóc lóc tìm nguyên chủ hỗ trợ, cô lại một lần nữa mềm lòng.
Nhưng tra nam vĩnh viễn là tra nam, hắn dạy mãi không thay đổi, sau một tháng hắn bị bắt vào cục cảnh sát. Lần đầu tiên nguyên chủ vận dụng quan hệ trong nhà vớt hắn ra, sau đó nói ra lời chia tay.
Nhưng Phó Hoài Minh lại nói hắn đã quay video thân mật của hai người, nếu như muốn chia tay, hắn muốn một trăm triệu.
Nguyên chủ nơi nào có một trăm triệu, nhiều năm như vậy ở giới giải trí, cô nổi danh có thù lao đóng phim thấp nhất, hơn nữa thường xuyên làm từ thiện, trên người căn bản không có nhiều tiên như vậy.
Cô không rõ, mình vì Phó Hoài Minh trả giá nhiều như vậy, vì sao hắn lại đối xử với cô như thế.
Tự phủ định bản thân và bị sự chèn ép dài đằng đẳng của Phó Hoài Minh tra tấn, làm cho nguyên chủ sống không bằng chết.
Cuối cùng nguyên chủ uống một nắm thuốc, vĩnh viễn dừng lại ở tuổi hai mươi tám.
Buồn cười chính là sau khi nguyên chủ chết, Phó Hoài Minh mới phát hiện hắn yêu nguyên chủ, lúc phóng viên phỏng vấn thì hắn đã thừa nhận tình yêu của bọn họ.
Hắn mỗi ngày đều hoài niệm thời gian yêu đương với nguyên chủ, công ty lại lợi dụng điểm này tặng cho hắn thêm một cái danh hiệu thâm tình với người yêu, diễn mấy bộ khổ tình, sau đó một lần nữa lại hot lên như cồn.
Mà Phó Hoài Minh, một bên trằn trọc trong danh lợi, lại mỗi tuân đều đến mộ của nguyên chủ hoài niệm nhớ thương cô.
Có thể nói là con mẹ nó ghê tởm mở cửa cho ghê tởm, ghê tởm về đến nhà.
"Tỷ tỷ, kịch bản đến đây đã tiếp thu xong, nguyện vọng của nguyên chủ rất đơn giản. Thứ nhất: Không nên dẫm vào vết xe đổ, yêu đương với Phó Hoài Minh, hy vọng nhìn thấy hắn thân bại danh liệt, dù sao nguyên nhân mà nguyên chủ chết cũng có quan hệ rất lớn với hắn. Thứ hai: Muốn có nhiều thời gian ở cùng người nhà hơn, bởi vì sau khi nguyên chủ chết, ba mẹ cô đều bởi vì bi thương quá độ sinh bệnh khiến nguyên chủ rất áy náy. Thứ ba: Không nên phụ lòng người đại diện của mình, bởi vì người đại diện đối với nguyên chủ rất rất rất tốt, nguyên chủ hy vọng có thể giành được tất cả giải thưởng một lần, để người đại diện thực hiện ước mơ trở thành người đại diện số một trong nước của mình."
Khuyết Chu ngồi trên sô pha, vẻ mặt lười biếng, hơi dựa về phía sau, nhẹ nhàng ừ một tiếng.
Hiện tại nội dung cốt truyện vừa vặn phát triển ở giai đoạn cô gặp Phó Hoài Minh ở tiệc rượu, người đại diện kéo cô đến phòng nghỉ, bảo cô không cần nghĩ đến chuyện yêu đương.
Đáng tiếc, nguyên chủ cũng không nghe lọt tai.
Cô giơ tay duỗi thắt lưng một cái, vòng eo xinh đẹp mảnh khảnh theo cánh tay được nâng lên lộ ra một đoạn nhỏ.
Trên cổ tay có thêm vòng ngọc hình rắn, trong vẻ đẹp mang theo nguy hiểm mê người.
Cô đứng lên, mở cửa phòng nghỉ, người đại diện đang chờ cô ở cửa.
"Chị Giang." Khuyết Chu gọi cô ta.
Người đại diện họ Giang, tên Giang Mỹ Trân, lớn hơn cô tám tuổi, nguyên chủ luôn nói tính cách của cô ấy rất giống chị gái cô, cho nên gọi cô ấy là chị Giang.
Nhìn Khuyết Chu đi ra, Giang Mỹ Trân thở dài: "Em nghĩ thông suốt chưa?"
Khuyết Chu gật đầu: "Nghĩ thông suốt rồi."
"Vậy em nói xem lát nữa phải làm như thế nào? Hay là nói hôm nay em đưa chị về nhà?!"
"Phó Hoài Minh là chuyện của quá khứ rồi. Chị Giang, em không phải không rõ trước đây anh ta đối xử với em như thế nào, em cần gì phải làm mất mặt mình."
Trong ánh mắt chị Giang mang theo sự nghi ngờ: "Em thật sự nghĩ như vậy sao?"
Khuyết Chu cười kéo cánh tay cô ấy, vẻ quyến rũ toát ra trong mắt khiến cô ấy hoảng hốt.
"Em có thể nghĩ như vậy là tốt nhất, buổi thử vai ngày mai em tuyệt đối không thể vì một người đàn ông mà bỏ lỡ, biết không?" "Biết rồi-" Khuyết Chu kéo âm cuối, chị Giang nghe đến cả người tê dại. Kỳ quái, hôm nay Khuyết Chu sao lại quyến rũ như vậy, đến một người phụ nữ như mình vừa nghe cũng mềm nhữn cả chân.