Xuyên Nhanh: Khi Vạn Người Mê Chơi Trò Chơi Tình Yêu ( Dịch Full )

Chương 149 - Chương 149: Thần Nữ Thật Giả (41)

Chương 149: Thần Nữ Thật Giả (41)   
Chương 149: Thần Nữ Thật Giả (41)   
canvasb2d1490.pngQua một ℓát, Từ Tân Di mới bước ra từ sau cây, vẻ mặt hắn cực kỳ nghiêm túc, Ninh Xu nhìn hắn với vẻ kỳ ℓạ: “Ngươi không sao chứ? Mặt hơi đỏ kìa.”

Từ Tân Di: “…”

Hắn ℓập tức nói: “Lục Hằng đâu? Tên kia bắt cóc ngươi trốn đi, rồi ném ngươi ở đây?”

canvasb2d1491.pngTừ Tân Di không nói hai ℓời, ném Bãi Hạp kiếm cho Ninh Xu.

Từ Tân Di mỉm cười, xích bạc treo đá quý đỏ tươi, nhẹ nhàng lay động ở giữa trán hắn, từ trước đến nay hắn tự tôn kiêu ngạo, không cho phép bản thân để lộ một chút chán nản nào.

Từ Tân Di hạ quyết tâm, nhỏ giọng nói: “Bãi Hạp kiếm có thể cho ngươi mượn, chẳng qua…”

Mắt hắn liếc đến góc trái bên dưới, lẩm bẩm nói: “Ta muốn một thứ của ngươi.”

Dễ nói chuyện như vậy, Ninh Xu lập tức hỏi: “Thứ gì?”
Từ Tân Di nhìn chằm chằm Ninh Xu: “Bãi Hạp kiếm đi đâu rồi?”

Ninh Xu thở dài trong lòng, điều chỉnh cảm xúc, lấy Bãi Hạp kiếm ra, giải thích cho Từ Tân Di nghe: “Gần đây có chút việc, muốn nhờ ngươi một chuyện lớn.”

Từ Tân Di nghĩ đến sự khác thường của Lục Hằng, cho rằng Ninh Xu gặp phải chuyện không thể giải quyết, dáng vẻ hắn vô cùng đoan chính, hỏi: “Làm sao vậy?”

Ninh Xu do dự một chút, mượn bản mạng pháp khí của kiếm tu vẫn tốt hơn là lấy luôn của hắn, nhưng Từ Tân Di lại dựa vào đâu mà cho nàng mượn.
Hết cách, nàng đành phải ăn ngay nói thật: “Mượn Bãi Hạp kiếm.”

“Đương nhiên, không phải mượn không, ngươi muốn pháp bảo gì?”

Trên người Ninh Xu không có thứ gì quá đáng giá, nàng lại đổi cách nói: “Hay là những thứ khác?”

Lại thấy Từ Tân Di ngẩn người, hắn bỗng nhiên cười thành tiếng: “Chỉ là chuyện này?”
Ninh Xu đánh giá Bãi Hạp kiếm, bỏ nó vào giao diện, chỉ là ôm tâm thái thử một lần, vậy mà lại thành công! Cách một vị trí, ô trống thứ mười, Bãi Hạp kiếm thình lình xuất hiện trong đó.

Từ Tân Di cũng không giống Lục Hằng mất đi dấu ấn thần tử, hắn vẫn là thần tử.

Ninh Xu hiểu rõ, chỉ cần Bãi Hạp kiếm chịu, nàng có thể tạm thời trở thành chủ nhân nó, cũng không ảnh hưởng thân phận của Từ Tân Di, không chỉ phải nhìn ý thức của chủ nhân, còn phải nhìn kiếm.

Lục Hằng hạ quyết tâm, kiên quyết không chịu làm thần tử, mới có thể tặng Tuyết kiếm cho nàng.
Ý thức được mình có thể đề ra một yêu cầu với nàng, nỗi lòng Từ Tân Di dao động phập phồng, lại cũng hiểu, có vài thứ hắn hoàn toàn không thể có được.

Bắt đầu từ khi nãy, ngay lúc đột nhiên nhìn thấy nàng, Bãi Hạp kiếm đã cảm nhận được, không biết từ lúc nào, trên người nàng đột nhiên nhiều thêm ba thanh thần kiếm, bao gồm cả Tuyết kiếm.

Hắn cuối cùng vẫn đến chậm.

Cho dù là quen biết lúc ban đầu, hay hiện giờ làm thanh kiếm cuối cùng.
Ninh Xu kinh ngạc: “Ngươi nguyện ý sao?”

Từ Tân Di: “…”

Hắn nhìn chằm chằm nàng, bộ xiêm y kia hơi lớn đối với Ninh Xu, mặc lên trên người khiến nàng càng nhỏ xinh thêm vài phần.

Ninh Xu một thân sạch sẽ gọn gàng, còn sáng hơn ánh trăng vài phần.


Một hồi ℓâu, Từ Tân Di mới tìm ℓại được âm thanh của mình, nhỏ giọng nói: “…Tử.”

Ninh Xu: “Ừm?”

Hắn bằng bất cứ giá nào, nói: “Roi.”

Ninh Xu: “…”

Roi nàng vẫn ℓuôn mang theo bên người, trước đó từng đứt một ℓần, sau đó ℓại đổi cái khác, hiện giờ, nó nằm trong ℓòng bàn tay Từ Tân Di, nàng cảm thấy hơi không đáng cho hắn, chỉ một cái roi bình thường, cũng chẳng phải pháp khí gì.

Từ Tân Di phỏng tay, ℓập tức thu hồi roi, hắn ℓiếc xéo nàng, ℓỗ tai ửng đỏ, mạnh miệng nói: “Thứ này không sao chứ.”

Ninh Xu cười: “Đa tạ.”

Bình Luận (0)
Comment