Xuyên Nhanh: Khi Vạn Người Mê Chơi Trò Chơi Tình Yêu ( Dịch Full )

Chương 202 - Chương 203: Thần Nữ Thật Giả (94)

Chương 203: Thần Nữ Thật Giả (94)
Chương 203: Thần Nữ Thật Giả (94)
canvasb2d2030.pngCòn biết dùng hay không thì phải xem chính bản thân mình.

Đúng vậy, Ninh Xu đột nhiên nhớ ra nguyên nhân chính dẫn đến mọi chuyện, ℓinh ℓực của Minh Chính Tông.

Gần như chỉ trong vài nhịp thở, nàng đã xác định mình phải ℓàm gì, nàng dừng bước, kéo hai đứa nhỏ về phía sau để bảo vệ, yêu quái phun máu chỉ còn cách nàng khoảng ba mươi bước chân, đó ℓà nàng đã tính đến khả năng sai số rồi.

canvasb2d2031.pngTrong nháy mắt, ℓấy Ninh Xu ℓàm trung tâm, một ℓực ℓượng ℓinh ℓực cường đại như cuồng phong cuốn đất đai bằng phẳng dưới chân ℓên, ℓực ℓượng kinh khủng như thiên quân vạn mã phá không mà đến, tưởng chừng như có thể phá hủy tất cả mọi thứ ở đây!

Ninh Xu: "!"

Nàng chỉ định thử xem thôi mà!

Những phòng ốc còn sót lại trong phủ đều bị cuốn sạch, đừng nói đến yêu quái phun máu, dù trước mặt có con yêu quái to cao hơn mười thước, đoán chừng cũng sẽ bị thổi bay đến không biết đông tây nam bắc.

Chỉ có chỗ nàng đứng là tương đối yên bình.
So với dáng vẻ xinh đẹp tinh xảo lúc nhỏ, dáng dấp bây giờ đã là thiếu niên mười lăm, mười sáu tuổi có khuôn mặt mềm mại, đường nét không phân rõ nam nữ, vẻ đẹp này còn chưa nẩy nở hoàn toàn, mà đã đẹp đến mê hoặc lòng người, dưới hàng lông mày đen dài thu hút là một đôi mắt cười nhẹ nhàng, lưu luyến không rời.

Đây là Văn Nhân Từ, Văn Nhân Từ thời thiếu niên.

Ninh Xu mở to mắt nhìn về phía bên phải, Tư Độ cũng hóa thành dáng vẻ thiếu niê, ánh mắt hắn rất đẹp, phát ra ánh sáng màu hồng ngọc, cũng nhìn nàng chằm chằm không chớp mắt.

Ninh Xu: "..."
Nhưng chỉ là tương đối, với lực lượng linh lực mạnh mẽ như vậy, nàng cũng bị nhấc lên khỏi mặt đất, nàng vội xoay người lại ôm lấy hai đứa nhỏ.

Nàng có chút lo lắng nói: "Các ngươi ôm chặt lấy ta!"

Văn Nhân Từ vui vẻ cười thành tiếng, bị gió thổi vào sặc sụa, suýt chút nữa đã bị gió thổi bay, Ninh Xu đành phải dùng sức ôm hắn thật chặt vào trong lòng, còn tên ngốc Tư Độ nhỏ lại ngẩng đầu nhìn bốn phía, khẽ thở dài: "Ài."

Ninh Xu không nhìn biểu cảm của Tư Độ, nàng cũng kéo hắn lại và ôm chặt.
Tư Độ nhỏ không muốn thua kém, hắn ngẩng đầu lên, hôn lên cằm Ninh Xu.

Ninh Xu: "..."

Không cần phải ganh đua cái này đâu!

Ba người vốn bị linh lực nhấc lên giữa không trung, đột nhiên, bên trong linh lực điên cuồng mở ra một khe hở màu đen, giống với khe hở đem Ninh Xu đến cung điện ký ức lần đầu tiên.
Sức hút của nó vô cùng mạnh mẽ, sau một khắc, ba người đã bị hút vào trong!

Ninh Xu nhắm mắt, ôm chặt hai đứa nhỏ, một lúc sau, chờ đến khi hai chân chạm xuống đất, nàng hơi lảo đảo, rồi chợt phát hiện đứa nhỏ mềm mại trong ngực đã cao lên không ít, còn đưa tay ra dìu nàng.

Cao hơn?

Ninh Xu vừa mở mắt đã đối mặt với một thiếu niên, bốn mắt nhìn nhau.
Trong đôi mắt xinh đẹp của hắn khẽ lóe lên cái gì đó.

Mà lúc này, Tư Độ đang ôm cổ Ninh Xu, đứa nhỏ dựa sát vào nàng, giọng nói mềm mại ngọt ngào: "Ta cũng muốn bảo vệ tỷ tỷ."

Sao Tư Độ nhỏ lại ngoan như vậy chứ, Ninh Xu không khỏi nở nụ cười: "Cảm ơn ngươi."

Văn Nhân Từ vươn bàn tay nhỏ bé ra xoay mặt Ninh Xu lại, vì đang ở gần sát nhau, miệng nhỏ của hắn hôn lên gò má Ninh Xu, bá đạo nói: "Ngươi không được nói chuyện với hắn, ngươi chỉ có thể nói chuyện với ta thôi."
Văn Nhân Từ nhỏ làm ổ trong ngực nàng, hắn chớp chớp mắt, dùng ngón tay nho nhỏ cuộn những sợi tóc của Ninh Xu để chơi, miệng hỏi: "Tỷ tỷ đang làm gì vậy?"

Ninh Xu sợ hắn lộn xộn lại bị cuốn vào bên trong linh lục, nên chỉ đáp: "Ta đang bảo vệ ngươi."

Bảo vệ?

Văn Nhân Từ nhỏ sửng sốt một chút.


Nàng muốn thả tay ra.

canvasb2d2032.pngNinh Xu: Cảm ơn, ta không có nhiều đệ đệ tiện nghi như vậy.







Bình Luận (0)
Comment