Chương 231: Đảo Nghỉ Dưỡng (5)
Chương 231: Đảo Nghỉ Dưỡng (5)
Tửu ℓượng của nàng cũng không tệ ℓắm, nhưng tửu ℓượng của nguyên chủ ℓại không ổn, nếu uống nhiều quá sẽ say phát điên, đồng thời trò chơi đã phối hợp kéo tửu ℓượng của nàng xuống, dù ℓượng cồn trong rượu trái cây có nhạt hơn nữa, cơ thể cũng không chịu nổi ℓượng uống như vậy, vậy nên nàng đã đến trạng thái hơi say.
Quan viên xã giao đã thay đổi, đột nhiên, nàng nheo mắt ℓại.
Con ℓợn béo mà Lục An Nhạn chỉ ℓúc trước, ℓà Liễu tri châu Giang Châu thuộc Hoài Nam Đạo, hắn dẫn theo vị cử tử cao gầy kia đến gặp Uý Trì Tự.
Ninh Xu nhướng mày.
Ân Tuyết Nhi trở lại chỗ ngồi, càng nghĩ càng uất ức, ngón tay nắm chặt trong lòng bàn tay.
Mẫu thân đã nói với nàng ta, trong yến hội sẽ có rất nhiều người lôi kéo Ân Dạng đi nói chuyện, cho dù đã có chuẩn bị, nhưng khi nghe thấy Vương phu nhân lấy chuyện này để đưa đẩy từ chối mẫu thân nàng ta, nàng ta còn muốn nói, chỉ là cái loại Xương Quốc hầu phủ này, vị trí hậu duệ hầu tước bị tước thành bá, nàng ta còn chướng mắt đây, nhưng người nàng ta vừa mắt, lại chướng mắt nàng ta.
Nàng ta cười Xương quốc Hầu phủ khốn đốn, người ta cười nàng vô tước không có danh xưng thế gia.
Chỉ có đại tướng quân Uý Trì, xuất thân tầm thường, không cần gia tộc trợ lực cũng nắm giữ quyền lực cao nhất.Sắc mặt Nhị phu nhân hơi thay đổi: "Chuyện này, phu nhân không biết sao? Điện hạ là vì hội hoạ trong phủ."
Vương phu nhân nói: "Ừ, ta biết ta biết, trí nhớ kém quá, ôi, với tính tình này của điện hạ, ai mà không sợ chứ."
Ân Tuyết Nhi đứng ở phía sau mẫu thân, nàng ta cúi đầu, môi bị cắn đến trắng bệch, một hồi lâu sau, nàng ta mới kéo tay áo mẫu thân, nói: "Mẫu thân, Vân Nương gọi con, con đi tìm nàng trước."
Nhị phu nhân không còn cách nào, đành nói: "Con đi đi."Tiểu tỳ lắc đầu: "Vô cùng kín kẽ."
Ân Tuyết Nhi kéo khăn tay.
Quảng Đức đắc tội nhiều người, lần này xảy ra chuyện, không chừng có thể tìm được ai bày kế, nhưng nếu như có thể đưa nàng đến hoàng miếu, để nàng làm việc thiện tích đức, làm người tốt.
Nàng ta hỏi: “Nàng thế nào?"Xem ra nàng đã nổi danh ở bên ngoài, ngay cả một tri châu nơi khác cũng nghe được chuyện nàng cướp nam nhân, sợ cử tử mình mang đến cũng bị rơi vào tay ác bá.
Chưa kể, dựa theo thẩm mỹ của nguyên chủ, nhất định vị cử tử này sẽ bị nhắm tới.
Nhưng nàng thì thôi, ở một mức độ nào đó, trong nhà vẫn còn có hai người.
Khoảng thời gian trước khi khai yến rất phù hợp để trò chuyện với nhau, tạo dựng mối quan hệ, Liễu tri châu thành công tiến cử cử tử cho Uý Trì Tự, Uý Trì Tự gọi Lý Đức Toàn tới, vốn dĩ trên đài có hơn mười chỗ ngồi, ở cuối lại có thêm một chỗ.Ninh Xu tấm tắc trong lòng, mặc dù chỉ là chuyện nhỏ, nhưng cũng không khó để nhìn ra quyền lực của Uý Trì Tự rất lớn.
Bên phía nữ quyến, phu nhân các nhà thi nhau lôi kéo hài tử, trên mặt đều là tươi cười, khen đứa nhỏ này xinh đẹp, ca ngợi đứa bé kia khéo tay, miệng không khép lại được.
Ân Tuyết Nhi bị Ân nhị phu nhân lôi kéo nói chuyện với tôn tức Vương phu nhân của Xương Quốc hầu phủ, con trai thứ hai của Vương phu nhân, tằng tôn của Xương Quốc hầu phủ, là cử tử năm Cảnh Hưng thứ tư, được bổ nhiệm làm quan huyện Phú Thứ, chiến tích ba năm liên tục đều ưu tú, năm nay sau khi hồi triều hiển nhiên sẽ được thăng quan, nếu lại được bổ nhiệm, nơi đó cũng gần Trường An, rất phồn hoa.
Hai nhà trò chuyện rất vui, Nhị phu nhân nhắc tới chuyện gả cưới, Vương phu nhân đột nhiên nói: "Với diện mạo này, bất kể là nam hay nữ, quá xinh đẹp cũng không phải chuyện tốt. Vị cử tử tam phòng của các ngươi, không phải là vì có vẻ ngoài xinh đẹp, nên cũng bị...điện hạ bắt đấy chứ?"Nàng ta được trời ban cho cơ hội có thể đối mắt cùng đại tướng quân, nhưng lại bị Quảng Đức quấy nhiễu long trời lở đất.
Nàng ta không cam lòng.
Ân Tuyết Nhi gắng sức nắm chặt khăn tay, tiểu tỳ bên cạnh đi tới, nhỏ giọng nói: "Cô nương, làm xong hết rồi."
Đột nhiên nàng ta toát mồ hôi đầy người, bất giác ý thức được tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì, mặt mày âm u của nàng tản ra, chỉ hỏi: "Không bị ai nhìn thấy chứ?"
Tiểu tỳ nói: "Uống vài chén rồi."
Ân Tuyết Nhi cười cười.