Chương 237: Đảo Nghỉ Dưỡng (11)
Chương 237: Đảo Nghỉ Dưỡng (11)
Nghĩ tới việc ngủ vẫn bị dây trói, Ninh Xu ôm eo của cô ấy, cọ cọ vào trong ngực cô ấy.
Rất ấm áp, giống như một cái bếp ℓò nhỏ, có thể cảm nhận được hơi ấm xuyên qua quần áo, Ngôn Lâm không biết đặt tay ra sao, một ℓúc sau ℓiền đặt ℓên vai cô, muốn đẩy ra.
Ninh Xu đột nhiên ℓẩm bẩm nói: “Vòng eo của cô thật cứng.” Eo của con gái cứng như vậy, không biết cô ấy đã tập ℓuyện eo bụng bao ℓâu rồi.
Ngôn Lâm sững sờ trong chốc ℓát, tay của cô ấy không biết nên đẩy ra hay ℓà ôm ℓấy cái người vừa quấy phá.
Ninh Xu siết chặt eo Ngôn Lâm, dường như càng siết chặt hơn, cô ℓại cảm thấy càng kinh ngạc: “Thực sự ℓà rất chắc.”
Ngôn Lâm: “…”
Chờ một chút, Ninh Xu đột nhiên cúi đầu.
Đó là thứ gì.
Ngôn Lâm mặt đỏ bừng, hai mắt dài híp lại, trong mắt tràn đầy tức giận, có cả ấm ức, cô ấy nghiến răng nghiến lợi, lần đầu tiên nói chuyện mà giọng không bị ém xuống, giọng trầm thấp như âm thanh của đàn cello nhưng cũng có chút uốn éo: “Lâm Ninh Xu, cô nghe đây.”
“Ông đây là con trai.”
Sau khi thì thầm câu này, Ngôn Ngật có cảm giác mạnh mẽ như không thể sống được nữa.Bắt đầu tính kể từ ngày lên [đảo nghỉ dưỡng], “Ngôn Lâm” luôn là Ngôn Ngật, người em trai song sinh của Ngôn Lâm.
Về lý do tại sao anh ta lại bị mang lên [đảo nghỉ dưỡng], thì chỉ trách người chị Ngôn Lâm làm việc chẳng đâu vào đâu của anh ta.
Trước đó, Ngôn Ngật bận rộn tiếp quản công việc thực vụ của tập đoàn, ngành giải trí vào mùa đông, các công ty Triệu gia lựa chọn chuyển hướng sang ngành kinh tế thực thể, nhưng ngành nào cũng đều có người dẫn đầu, sự chuyển hình của Triệu gia là khó khăn và không lý tưởng nên Ngôn Ngật bắt đầu tiếp xúc với công việc thực vụ từ năm đại học thứ hai, cuối cùng cũng mở ra một cái studio nhỏ, vốn dự định ban đầu tốt nghiệp xong sẽ mang về nước để tham gia vào lĩnh vực khoa học kỹ thuật.
Đúng lúc này, Ngôn Lâm đến hỏi Ngôn Ngật rằng anh ta có muốn đến đảo nghỉ dưỡng không.Ngày trước khi khởi hành, Ngôn Lâm đến phòng anh ta và đưa cho anh ta một ly sữa, tất cả điều này đều là cơn ác mộng về đảo nghỉ dưỡng gần một tháng trời qua - bởi vì khi tỉnh dậy, anh phát hiện mình đang mặc một chiếc váy dài, còn bên cạnh có thêm một “người trợ lý”.
Người trợ lý là bạn thân của Lâm Lâm, cô ta cay đắng nói: “A Ngật, đừng tức giận, tôi cũng bị Lâm Lâm lừa, nếu không phải cậu nói chuyện thì tôi đã luôn nghĩ người bên cạnh tôi là Ngôn Lâm rồi!”
Cặp song sinh tuy giống nhau như tạc, được trời phú cho nét mặt tươi tắn rạng ngời, hợp nam hợp nữ, nam nữ khó phân, ai có thể ngờ được lại có thể xảy ra chuyện như thế này.
Ngôn Ngật cực kỳ tức giận, anh ta mở toang cửa sổ, bên ngoài là biển cả mênh mông.Ngôn Ngật lật xem báo cáo, không ngước mắt hỏi: “Không phải là chuyến du lịch tốt nghiệp của chị sao, kéo em theo làm gì?”
Ngôn Lâm lộ ra dáng vẻ “cầu xin”: “A Ngật, em giúp chị đi mà, vả lại nhân cơ hội này em có thể liên hệ với những người trong giới này, dù gì thì sau này em cũng phát triển ở trong nước.”
Hai câu cuối, Ngôn Ngật có chút động lòng, cuối cùng cũng không tanh tag được bà chị nên anh ta đành đồng ý.
Lúc đó anh ta vẫn chưa biết được chị gái của mình đã mất trí đến mức nào.Chỉ cần sinh đứa bé ra, Triệu gia cũng sẽ không làm gì được.
Chẳng trách mấy tháng qua, Ngôn Lâm luôn mặt những chiếc váy dài và rộng rãi, hầu như những kiểu dáng váy dài của các nhãn hàng lớn cô ấy đều mặc qua hết rồi, hóa ra chỉ là để che giấu việc mang thai.
Lúc này chưa nói đến Ngôn Ngật, ngay cả người trợ lý cũng đột nhiên bị dính tai họa, cô ấy chẳng bao giờ nghĩ được, chết tiệt, đây như là phiên bản Tây Sương Ký thời hiện đại!
Biết được chân tướng, Ngôn Ngật ngồi trong cabin một hồi lâu.Anh ta làm sao biết rằng, người mẹ quyền lực của mình sẽ không buông tha cho nhà nghiên cứu nhỏ bé kia, chỉ khi đứa trẻ trong bụng Ngôn Lâm ra đời mới có thể xoa dịu đi sóng gió.
Không còn cách nào cả, dù khốn nạn đến đâu, thì đây cũng là chị gái ruột của anh ta, nên anh ta đành phải cắm mặt chịu đựng đóng vai diễn này.
Người trợ lý giọng có vẻ như con mũi: “A Ngật, Ngôn Lâm còn tụ tập một gốc chị em nói muốn cùng nhau đuổi theo đàn ông.”Tàu đã sớm rời bờ rồi.
Trong điện thoại của Ngôn Ngật, nhận được một đoạn ghi hình video từ Ngôn Lâm, trong video Ngôn Lâm chắp hai bàn tay lại, chỉ thiếu mỗi quỳ xuồng, cô ấy đỡ lấy eo: “A Ngật, lần này em nhất định phải giúp chị, bụng chị đã 6 tháng rồi, chỉ còn thiếu hai ba tháng nữa thôi, những ngày này chỉ cần em giúp đóng giả thành chị, thì sau này em sẽ có thêm một đứa cháu trai, không tốt sao?”
Hóa ra Ngôn Lâm đã yêu một người ngoài giới, người này không phải là một chàng trai nghèo mà là một nhà nghiên cứu khoa học, sau này sẽ thường trú ở Nam Cực để nghiên cứu.
Hai người có một mối tình sâu đậm, khó có thể cắt đứt. Ngôn Lâm không phải là người đầu óc chỉ biết yêu đương, nhưng nếu để lỡ mất anh ta, bản thân cô ấy sẽ hối hận cả đời, biết rằng gia đình tuyệt đối không bao giờ cho phép, Ngôn Lâm thẳng tanh tag tiền trảm hậu tấu, dùng chiêu mang thai để đối phó.