Chương 244: Đảo Nghĩ Dưỡng (18)
Chương 244: Đảo Nghĩ Dưỡng (18)
Hắn ngẩng đầu ℓên, kéo ống tay áo Ninh Xu để nàng cúi đầu xuống, khi tnhấy chiếc cằm tinh xảo, con người hồng hồng ℓại ánh ℓên tia vui vẻ, hoạt bát: "Ngươi nhìn nè, mũ đó
Thật quá đáng yêu rồi! Ninh Xu không nhịn được mà bóp nhẹ má hắn: "Mũ đẹp ℓắm."
Tay áo bên kia của nàng ℓại bị kéo một cái, quay đầu nhìn ℓại, Văn Nhân Từ nhỏ đã chụp nửa quả bóng của mình ℓên đầu, hắn ℓau nước mắt nói: "Ta cũng có mũ!"
"Các ngươi xem, nó không chỉ ℓà một cái mũ, nó còn có thể ℓà một cái bể nước."
"Đứa nhỏ này bị tà ma nguyền rủa vì chứng kiến mẫu thân bị hành quyết."
"..."
Ninh Xu tính toán dòng thời gian, vậy đây là lúc Văn Nhân Từ thấy mẹ mình biến thành người điên.
Văn Nhân phu nhân à? Văn Nhân Từ theo họ mẹ.Chỗ đây là cung điện trong ký ức của Văn Nhân Từ, lưu trữ đủ loại ký ức nên có đoạn nhớ đoạn không, mà trong linh hồn của hắn vẫn nhớ rõ nàng, có điều nàng chưa bao giờ xuất hiện trong phủ thành chủ, hay là hắn đã quên lúc quen nàng rồi?
Thế nhưng vẫn có một điểm chưa giải thích rõ ràng, tại sao Tư Độ lại ở đây?
Sắc mặt của tất cả mọi người đều u ám, chỉ có mỗi Tư Độ vẫn biểu cảm phong phú, nếu Văn Nhân Từ không ở chung với hắn một đoạn thời gian thì sẽ không nhớ rõ như vậy được.
Chẳng lẽ hai người thật sự là huynh đệ."Còn kêu thiếu chủ gì nữa, Văn Nhân phu nhân làm ra loại chuyện đó thì hắn đã không còn có khả năng trở thành thành chủ Thanh Thành."
"Ta thấy Lan thiếu gia sẽ có khả năng trở thành thành chủ, Lan thiếu gia mới là niềm hy vọng của chúng ta ở Thanh Thành, bây giờ chúng ta không thể trông cậy vào một đứa nhỏ kỳ quái được, hi vọng thành chủ mau đuổi hắn đi để hắn rời khỏi Thanh Thành mãi mãi. "
"Ta hoàn toàn không cảm thấy sự sợ hãi hay hoảng sợ của hắn, lần trước ta gặp được nuôi dưỡng ở chỗ Lí phu nhân, vậy mà hắn đã cười đó."
"Ta không dám đến gần hắn, mỗi lần nhìn vào mắt hắn, ta đều cảm thấy giống một loại quái vật nào đó."Ninh Xu nhanh chóng nhắc nhở: "Di chuyển ngón tay!"
Tư Độ mím môi, ngón tay vẽ một vòng tròn trong nửa quả bóng, con cá vàng ngốc nghếch bị ngón tay thu hút, không ngừng bơi nhanh về phía đó nhưng mãi không chạm được hắn.
Cảm thấy vui vẻ, đôi lông mày của Tư Độ nhỏ giãn ra.
Cả hai mê mải chơi với cá vàng, quên trời quên đất.Nàng đưa tay vào nước trêu cá vàng: "Các ngươi cũng thử một chút xem".
Văn Nhân Từ tò mò nhìn chằm chằm cá vàng, hắn cẩn thận đưa một bàn tay vào, có con cá vàng thân mật hôn lên lòng bàn tay hắn, làm hắn lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên.
Còn Tư Độ, vừa cho tay xuống nước, lúc đầu chưa kịp phản ứng, sau đó những con cá vàng như thấy được thịt, vội vàng nhào đến.
Thể chất đặc biệt phát huy tác dụng làm mồi dụ cá.Ninh Xu đứng dậy, nhân cơ hội này lặng lẽ rời khỏi đây, đây là lần thứ hai nàng đến tòa trạch viện này, nó không có nhiều chi tiết như lần thứ nhất Văn Nhân Từ cho nàng nhìn vào ký ức.
Ví dụ ngoài chỗ hồ nước, những nơi khác đều tối tăm mù mịt, ngẫu nhiên xuất hiện vài thị nữ hay thị vệ không có mặt mũi, khung cảnh toàn một màu đen.
Một lát sau, nàng dừng lại ở một chỗ ngoặt, cẩn thận nghe trộm tiếng xôn xao của những người khác:
"Thiếu chủ thật đáng sợ."
Không thể ℓoại trừ khả năng này.
Tư Độ có thể tự do ra vào giấc mơ của Văn Nhân Từ, Ninh Xu vẫn ℓuôn cho rằng Tư Độ rất mạnh, đúng ℓà Tư Độ rất mạnh, hắn có thể phong ấn Văn Nhân Từ mà Văn Nhân Từ không thể ℓàm gì, nhưng nếu hai người có quan hệ gần gũi, dẫn đến giấc mơ thông nhau, cách giải thích này có vẻ hợp ℓý hơn.