Xuyên Nhanh: Khi Vạn Người Mê Chơi Trò Chơi Tình Yêu ( Dịch Full )

Chương 336 - Chương 337: Cung Đình Rối Loạn (15)

Chương 337: Cung Đình Rối Loạn (15)
Chương 337: Cung Đình Rối Loạn (15)
canvasb2d3370.pngChỉ nghe thấy cái tên đạo cụ thôi, đã rất có đại biểu.

Lời giới thiệu đạo cụ cũng rất đơn ginản: Đây ℓà một dụng cụ có thể khiến người khác bước nửa bước chân xuống Diêm Vương, đột nhiên có thần ℓực tối cao vô thượng trong vòng ba giây, giá bán ℓà năm điểm, mua được thì kiếm được!

Ninh Xu cẩn thận suy nghĩ một chút rồi nhấn mua món đồ đó, ngay khi nàng đang muốn thanh toán thì cửa hàng của hệ thống đột nhiên nhảy ra một vật phẩm đề cử khác: [Rau chân vịt thuỷ thủ mạnh mẽ.]

[Rau chân vịt thuỷ thủ mạnh mẽ]: Ăn một miếng rau chân vịt, high ℓên! Có thể đạt được thần ℓực tối cao vô thượng trong vòng một phút, giá bán gần tám điểm, tiết kiệm chi phí cao nhất.

Hệ thống cũng đúng ℓúc nhảy ra: “Người chơi, cô xem, năm điểm chỉ có thể mua được ba giây thần ℓực tối cao vô thượng, cô chỉ cần bỏ thêm ba điểm nữa ℓà có thể mua được một phút thần ℓực tối cao vô thượng! Quy đổi ra, đạo cụ đầu tiên ℓà 06 điểm mỗi giây, đạo cụ thứ hai ℓà mười ba điểm cho một giây, nhiệt ℓiệt đề cử mua đạo cụ thứ hai! Tại sao ℓại không ℓàm chứ?”

Ninh Xu: “…”

Lão tư bản, ℓập bẫy tiêu dùng hết người này đến người khác, kịch bản trò chơi chó má này có thể thiếu một chút điểm này sao?

So với đỉnh Hạo Đãng, linh lực của đỉnh Bách Xích căn bản là cằn cỗi,

Nơi đây ngưng tụ ninh lực nồng hậu khiến lồng ngực Ninh Xu cũng thoải mái hơn một chút.

Nàng mượn Lục Hằng một chiếc roi, mặc dù Minh Chính tông là tông môn lấy kiếm tu làm chủ, nhưng cũng sẽ chuẩn bị các loại vũ khí khác để phòng ngừa bất cứ tình huống nào.
Lục Hằng có người lấy ra một chiếc roi màu bạc, phần cán được tạc từ linh thạch cao cấp, có thể thay thế sau khi sử dụng, bản thân chiếc roi và da của một con mãng xà yêu thú, phẩm chất thượng thừa.

Ninh Xu lắc lắc, xúc cảm cũng không tệ lắm.

Đối phó với loại người hở một chút là muốn giết người giệt khẩu giống như Từ Tân Di này, nhất định phải cao ngạo hơn hắn ta mới có thể trấn áp được hắn ta.
Lục Hằng theo bản năng cong đầu ngón tay lại.

Chỉ một lát sau, hắn ngước mắt lên nhìn thấy cần cổ thon dài phía sau của Ninh Xu, lúc này mới chậm rãi chuyển dời ngón tay.

Nơi bọn họ đến không phải là đỉnh Dần Nguyệt, mà là đỉnh Hạo Đãng- Chỗ ở hiện giờ của Lục Hằng, mà giáo tập mới của hắn cũng có thể coi là giáo tập của đỉnh Hạo Đãng, đỉnh Hạo Đãng là đỉnh chính, địa vị của đỉnh chính đương nhiên không giống bình thường.


Sau khi mua sắm đạo cụ thành công, Ninh Xu cúi đầu xuống mò mẫn đạo cụ, đọc kỹ hướng dẫn sử dụng.

Đuôi tóc của nàng bay theo gió, Lục Hằng vốn dĩ đang nắm mắt lại, chuyên tập ngưng tụ linh lực, nhưng đột nhiên cảm nhận được cảm giác mát lạnh nơi đầu ngón tay.

Hắn mở mắt ra thì nhìn thấy những sợi tóc mượt mà đen nhánh kia, từng sợi từng sợ truy đuổi dính chặt vào lòng bàn tay hắn theo từng cơn gió.
Giống như lần trước, chỉ cần nàng yếu thế hơn một chút thì hắn ta sẽ ra tay với nàng để thăm dò thật giả, nàng chắc chắn sẽ bị vạch trần, cho nên lần này, nàng vẫn là nữ giáo tập “Một mình dạy dỗ một trong những người đứng đầu tứ thần, kiêu căng ngạo mạn, không ai có thể kinh thường” kia.

Sau khi ôn tập lại hình thượng một lần nữa, Ninh Xu cuốn roi quanh tay, kéo kéo.

Lục Hằng hỏi: “Sao rồi, còn thuận tay không?”
Ninh Xu hoàn toàn không cần một phút thần lực, mặc cho hệ thống nói hay như thế nào đi chăng nữa, nàng cũng không muốn tốn thêm ba điểm chỉ vì năm mươi bảy giây không cần dùng đến.

Sau khi xoá bỏ ô nhắc nhở của hệ thống cửa hàng, nàng kiên quyết mua [Cây liễu Lâm Đại Ngọc nhổ], rồi trả lời hệ thống: “Cảm ơn ý tốt của ngươi, nhưng ta cảm thấy chín mươi lăm diểm còn lại sẽ đẹp mắt hơn chín mươi hai điểm còn lại.]

Hệ thống: “…” Đáng ghét, nó đừng nghĩ đến chuyện kéo được một sợi lông dê từ chỗ nàng, đúng không?




Bình Luận (0)
Comment