Xuyên Nhanh: Khi Vạn Người Mê Chơi Trò Chơi Tình Yêu ( Dịch Full )

Chương 340 - Chương 341: Cung Đình Rối Loạn (19)

Chương 341: Cung Đình Rối Loạn (19)
Chương 341: Cung Đình Rối Loạn (19)
canvasb2d3410.pngBỗng nhiên cô dừng bước, cửa sắt không đến ba centimet, [kính Xquang] vẫn chưa mất hiệu ℓực nên cô có thể thấy một người đàn ông đang sốt sắng đứng ngoài kho chứa đồ.

Người đàn ông mặc đồ bình thường, trông có vẻ thật thà, chất phác, cô nhớ anh ta cũng ℓà nhân viên của khách sạn.

Lúc tan tầm, anh ta ở ngoài kho chứa đồ, phát hiện ra cô thì vội vã trốn sau tường.

canvasb2d3411.png"Cái, cái gì?" Mặt Tiểu Lưu biến sắc.

Ninh Xu phất đồ trong tay: "Đúng vậy, nhưng mà hơi hỏng nhẹ rồi, cũng may nhân viên khách sạn rất đáng tin, tôi đi tìm họ, họ đưa cho tôi ngay."

Triệu Mạn Nhi hỏi: "Thế nào, có phải sai thật không? Hay là đưa cho tôi đi, mai tôi phản hồi lại với bên đó."

Ninh Xu đưa giấy cho cô ta.

Cô ấy lập tức đi lấy, không bấm dừng phim, cúi đầu nhìn thì thấy là tờ giấy trắng, cô ấy nhíu này: "Gì vậy, cô chơi tôi hả?"
Một lúc lâu sau, Triệu Mạn Nhi ngẩng đầu, cô ấy cười nói: "Tôi không mang kim chỉ, ra ngoài du lịch ai lại mang làm gì.

Ninh Xu cũng cười cười: "Tôi thấy một vài búp bê cầu mưa trong kho đồ đạc, chúng nó không giống búp bê vải treo trên cây mà tôi thấy, có điều được may bằng chỉ, nhưng chỉ của những búp bê đó lại khác chỉ khách sạn."

Nếu chỉ lấy chúng nó là chứng cứ thì đương nhiên không đủ nên không phải Ninh Xu đang chất vấn.

Cô đang đứng dưới góc độ bạn bè, nhẹ giọng hỏi: "Tại sao cô lại phải làm vậy?"
Trở lại lầu sáu, Ninh Xu gõ cửa phòng Triệu Mạn Nhi.

Triệu Mạn Nhi đang xem phim truyền hình, vẫn là bộ phim cẩu huyết mà nam chính đang quỳ xuống trong mưa xin nữ chính đừng đi, kết quả keo vuốt tóc vẫn không trôi.

Bây giờ đang là bốn tập trước khi kết thúc, nam chính đang cầu hôn nữ chính, lúc này nữ phụ nhảy ra phá đám, nói mình đã mang thai con của nam chính.

Triệu Mạn Nhi tức chết rồi: “Cốt truyện kiểu gì vậy!"
Cô cúi đầu nhìn Triệu Mạn Nhi, ánh mắt lạnh lùng.

Xung quanh chìm trong im lặng.

Một lúc lâu sau, Triệu Mạn Nhi nhắm mắt lại, rối cuộc cũng tìm được người phát tiết những rối rắm đau khổ trong khoảng thời gian gần đây, giọng cô ấy nặng nề tựa nghìn cân, nói: "Xin lỗi."

Nếu vì chuyện bánh kem có kim, Ninh Xu thở dài: "Thật ra cô mềm lòng rồi."
Ninh Xu tiến lại gần một bước, nói: "Đúng không, có phải có người hại Ngôn Lâm, hay là hại Bùi Triết. Thân phận họ khác chúng ta, một khi xảy ra chuyện, nhẹ thì mất việc, nặng thì sợ là bị mời lên công an uống trà."

Tiểu Xu lẩm bẩm: "Nhưng mà…"

Ninh Xu lại nói: "Vì Ngôn Lâm, có gì mà không được, không thể không nói."

Mang cô chủ là Ngôn Lâm ra, Tiểu Lưu không còn bối rối nữa, một lúc sau mới nói: "Cô Lâm, cô và cô Ngôn rất thân nhau, thật ra cô không nên làm chuyện này."
Ninh Xu tựa vào sofa, lẳng lặng nhìn Triệu Mạn Nhi: "Đâu có, bản đồ trắng thì cũng chỉ là bản đồ sai thôi mà."

Lại hỏi: "Đúng rồi, chẳng phải lần trước đồ chống nắng của tôi bị bụi gai làm rách sao, cô có thể cho tôi mượn kim chỉ để tôi tự may lại không?"

Cuối cùng Triệu Mạn Nhi cũng bấm tạm dừng.

Màn hình đang dừng ngay lúc nữ chính khóc lóc, hơi buồn cười.
Cô ấy ngồi trên sofa, Ninh Xu đứng sau lưng cô ấy, nhìn một lúc rồi mới cất tiếng: "Đúng rồi Mạn Nhi, cô có nhớ lần trước tôi nói với cô, tôi nghi ngờ bản đồ mà rừng cây mạo hiểm cho tôi và Ngôn Lâm là sai không?"

Triệu Mạn Nhi không ngẩng đầu, chỉ hỏi: “Ừm ừm tôi nhớ chứ, không phải nói trời tối quá nên có thể đã nhìn lầm rồi sao.”

Ninh Xu lấy tờ giấy ra, nói: "Tôi đã tìm được bản đồ đó rồi, quả nhiên là sai."

Triệu Mạn Nhi hơi ngạc nhiên, nhìn màn hình hỏi: "Cô tìm được rồi à?"


Triệu Mạn Nhi chợt ngẩng đầu.

"Bùi Triết không thích ăn ngọt, cho nên cô nhét kim vào trong, xác suất Bùi Triết gặp vấn đề rất rất nhỏ, có thể bản thân cô cũng đang cược rằng, một ℓà Bùi Triết gặp chuyện, mọi chuyện nghiêm trọng ℓên, hai ℓà Bùi Triết không bị gì, chuyện này cứ thế vậy."

Bình Luận (0)
Comment