Chương 368: Cung Đình Rối Loạn (46)
Chương 368: Cung Đình Rối Loạn (46)
Phó Tùng Việt nhìn chằm chằm mặt trời một lúc, mặt trời đã về hướng tây, gần như vậy.
Anh ta chỉ vào những cây dây leo có thể nhìn thấy ở khắp mọim nơi và nói: “Dùng cái này để bao vây khu vực xung quanh đây lại rồi quay về.”
“Bao vây” chỉ là một từ tượng hình, chỉ là dùng dây leo, nối các cây gỗ lại với nhau, giống như trò chơi khai honang, xác định mảnh đất nào an toàn, nơi đó sẽ sáng lên trên bản đồ, còn những nơi khác sẽ tối.
Đương nhiên, khu vực rất lớn, Phó Tùng Việt nói: “Chúng ta hai người một nhóm.”
Bởi vì phải mất nửa giờ để hái rau rừng, không đủ thời gian cho bốn người đi trong một đội, và nhánh cây của khu vực hoạt động đã được buộc bằng các nút thắt bằng dây leo để đánh dấu, không cần sợ bị lạc đường, hai người một nhóm có thể nâng cao hiệu quả, và nhanh chóng hoàn thành công việc hơn.
Ngôn Ngật nhìn Ninh Xu, Kiều Kỳ Thâm nói: “Chị Lâm Lâm cùng với anh Phó, tôi và Ninh Xu cùng nhau đi, nam nữ phối hợp, làm việc sẽ không mệt.”
Ngôn Ngật nghiến hai hàm răng, nén ra một từ gần như không nghe được: Mẹ nó.
Nói tóm lại, cho dù là bất đắc dĩ, anh ta cũng phải tiếp tục duy trì cái thân phận này.
Anh ta làm theo, đi theo sau Phó Tùng Việt, lướt qua Kiều Kỳ Thâm, lạnh lùng nhìn hắn ta một cái.
Kiều Kỳ Thâm chớp mắt, không hiểu rõ Ngôn Lâm đang định làm gì.
Chỉ có thể nói, lưu lạc ở đảo hoang, tương lai không biết thế nào, tính khí của mọi người dù ít hay nhiều đều có chút thay đổi..Kiều Kỳ Thâm từ nhỏ đến lớn đã được cưng chiều, cuộc sống êm đềm thuận buồm xuôi gió, cho đến lúc này ở đảo hoang, hắn ta vẫn chưa gặp một thất bại nào.
Thế nhưng, càng như vậy thì lại càng không can tâm.
Hắn ta giành đồ chơi trước giờ chưa từng bị thua.
Hắn nhướng mày, quay lại hỏi Ninh Xu không chút do dự: “Làm mẹ của tôi thế thì thôi, Bố tôi năm nay đã năm mươi tuổi, lấy bốn người vợ bé độ tuổi chưa đầy hai mươi, tôi khuyên đàn chị đừng dấn thân vào.Ninh Xu ở cùng với Kiều Kỳ Thâm, cô có thể cảm nhận được tiểu Kiều đang quan sát cô, hết lần này đến lần khác.
Cô không nhìn lại và hỏi: “Sao vậy?”
Chàng trai hơi bẽn lẽn cười và nói: “Tôi đang nghĩ, sau này đàn chị yêu đương sẽ như thế nào, tôi cứ luôn cảm thấy anh Phó đối xử với đàn chị có gì đó hơi khác.”
Hắn ta đang kiểm tra thái độ của Ninh Xu đối với Phó Tùng Việt.Ninh Xu cười cười, không trả lời thay vào đó hỏi: “Đàn em tại sao lại quan tâm đến việc yêu đương của tôi như vậy? Đàn em muốn tìm tôi để yêu đương sao?” Lắc lắc đầu, nghĩ đến ký ức khó khăn: “Không được, tôi không chấp nhận tình yêu chị em, giống như nuôi đứa con trai.”Trong khu rừng như thế này, để đề phòng việc ngoài ý muốn, Phó Tùng Việt không thể xếp hai người con gái vào cùng một đội, anh ta cụp mắt xuống và cố gắng giống như mấy ngày trước, cố gắng lờ đi cái bóng mảnh mai nhưng không yếu ớt kia.
Anh ta không thể cùng hắn tìm Ninh Xu lập đội, không duyên cớ tìm lấy tức giận cho mình.
Mặc dù đến hiện tại, anh ta chưa từng suy nghĩ qua, khi trước anh ta ghét một người là sẽ không thèm để ý đến, lãnh đạm xử lý, chứ không phải tức giận lâu như vậy, tức đến mức tàn nhẫn thế này.
Anh ta đồng ý với đề nghị của Kiều Kỳ Thâm, quay đầu lại nhìn Ngôn Lâm: “Cô Ngôn.”Ngôn Ngật: Cô Ngôn mẹ ngươi.
Lúc này Ngôn Ngật đã rất trực tiếp thú nhận giới tính của mình, nhưng anh ta đã bỏ qua thời cơ tốt nhất ban đầu, bây giờ thú nhận giống như anh ta là một cái gì đó biến thái.
Anh ta không thể để mất thể diện này.
Hơn nữa, nếu Bùi Triết từ đầu đến cuối biết được “Ngôn Lâm” đều là nam, thì sẽ không tốt cho danh tiếng của Ngôn Lâm, nghiêm trọng hơn, nếu bọn họ sớm được cứu, Bùi Triết muốn kiểm tra và phát hiện Ngôn Lâm thực ra là đi sinh em bé, thì sẽ lợi bất cập hại.Ninh Xu lấy tay vỗ đùi, bật cười.
Kiều Kỳ Thâm từ trong mũi “hừm” một tiếng.
Cô cũng không quan tâm, đi bộ mệt rồi, ngồi trên cây gỗ đổ ngang nghỉ ngơi.
Kiều Kỳ Thâm quấn cây dây leo quanh một thân cây to, loại dây leo này rất cứng rắn, không sợ bị kéo đứt, hắn ta tiếp tục dùng một cây dây leo khác để buộc lại cho xong nút thắt.Đứa con trai?
Kiều Kỳ Thâm cười đến cứng đờ, duỗi thẳng tay cầm cây dây leo, trên mu bàn tay xuất hiện một ít cục gân.
Cô có một số cách để ngăn chặn một ai đó.
Loại cảm giác này, cũng giống như lúc đó, hắn ta nhìn vào điện thoại, khi đang nói chuyện đầy hứng thú với cô, cô đột nhiên nói một câu: Tôi thích anh trai của cậu. Mặc dù hắn ta tỏ ra tôn trọng và và chúc phúc, nhưng trên thực tế trong lòng nghĩ rằng cô theo đuổi được Bùi Triết rồi hẵng nói nha.
Một cơn gió thoảng qua, rừng cây phát ra âm thanh sột soạt.