Chương 372: Cung Đình Rối Loạn (50)
Chương 372: Cung Đình Rối Loạn (50)
Bánh kem gặp vấn đề, chắc chắn người bị chất vấn đầu tiên sẽ ℓà Ninh Xu, đừng nói ℓà Tiểu Lưu mà đến Phó Tùng Việt cũng cảm thấy cô có ℓiên quan,
Triệu Mạn Nhi che mặt ℓại, cô ấy áp ℓực run rẩy, toàn thân như tòa nhà sắp nghiêng, vai run ℓên: "Tại sao cô phải nói giúp tôi…"
Lúc này, bỗng dưng một nhiệm vụ hoàn toàn mới nhảy ra trong đầu Ninh Xu:
Nền màu chính của thành tựu ℓà màu bạc, người que diêm đen tuyền vốn dĩ đang nằm hưởng thụ vui vẻ trên ghế ở bờ cát, ngay sau đó nhà giam từ trên trời rơi xuống ℓàm người que diêm không kịp đề phòng, rớt nước mắt sau song sắt.
Nói thật lòng, Ninh Xu hơi rung rinh.
Thu hồi tầm mắt, cô rút tờ giấy trên bàn đưa cho Triệu Mạn Nhi.
Triệu Mạn Nhi nhận lấy, không lau nước mắt mà nắm chặt trong tay.
Từ đầu đến cuối, cô ấy luôn lừa Ninh Xu.Tại sao Chu Dung Hải cứ quấn lấy cô ấy? Là vì lúc trước, vừa nghe nói đảo nghỉ phép có tổ chức thực tập là cô ấy đã chủ động tìm Chu Dung Hải, mong có thể nhờ vào người quen của Chu Dung Hải để đi cửa sau.
Vì thế Chu Dung Hải cho rằng cô ấy có ý với hắn ta.
Chu Dung Hải muốn cô ấy cặp với hắn ta, với cô ấy mà nói là bán thân có thể giành được nhiều cơ hội trả thù hơn.
Cô ấy cũng lung lay, nếu đi theo Chu Dung Hải thì cô ấy mới có thể lợi dụng mối quan hệ của hắn ta để thực hiện kế hoạch của mình.Biệt thự được trang trí tinh xảo, bà Ngôn thong thả ngồi trên sofa bằng da hươu, mặt tối sầm: “Cô đã được phán đi theo vợ trước của ông ấy, dù cô có là con gái của ông ấy gì sao. Nhà họ Triệu chúng tôi có tiền nhưng cũng đâu phải ăn xin nào mò đến cửa cũng phải bố thí cho đâu.”
Triệu Mạn Nhi mười lăm tuổi cắn chặt đầu lưỡi, cố nói: “Xin cô…”
Cô ấy đã quên mình ngồi ăn vạ ở phòng khách bao lâu, bị sỉ nhục thế nào, cuối cùng bà Ngôn cũng mở lòng từ bi: “Tôi chỉ giúp cô lần này, sau này hai bên xem như xong, đừng bao giờ đến đây nữa.”
Ngày đó, cầm thẻ ngân hàng, trước khi Triệu Mạn Nhi bước ra khỏi nhà họ Triệu, một cặp song sinh xinh đẹp đứng trên ban công, lạnh lùng nhìn cô ấy chằm chằm.“Còn về tại sao tôi lại làm như vậy thì cô xem tôi họ gì.” Triệu Mạn Nhi cười giễu.
Trước khi ba của Ngôn Lâm là Triệu Phú Quân trở nên giàu có đã từng có quan hệ tình cảm với mẹ Triệu Mạn Nhi. Sau khi hai người kết hôn hai năm thì ly hôn, mẹ của Triệu Mạn Nhi không cần gì, kiên quyết đòi ly hôn, dẫn Triệu Mạn Nhi về thành phố vành đai ba, cực khổ nuôi cô ấy khôn lớn.
Thật ra Triệu Mạn Nhi không hận nhà họ Triệu, cũng chưa bao giờ hận Triệu Phú Quân, cho đến bảy năm trước, mẹ cô ấy bị bệnh cần một số tiền lớn.
Dưới tình huống bất đắc dĩ, Triệu Mạn Nhi cầu xin nhà họ Triệu.Nhưng cũng chính khi đó đã bị Ninh Xu chen chân vào.
Sau đó nữa, cô ấy lợi dụng Chu Dung Hải để tiến vào khu vực nhân viên khách sạn mới có thể sắp xếp tình huống trong rừng cây, Chu Dung Hải mới tìm đến nữa.
Thật ra cô ấy hơi bực Ninh Xu, tại sao không hỏi gì, cũng không nghi ngờ đã dứt khoát giúp cô ấy, cùng đắc tội với Chu Dung Hải.
Trong mắt những người cùng thế giới với Chu Dung Hải, Triệu Mạn Nhi cô ấy chẳng khác gì con điếm.Thảo nào đằng sau nhiệm vụ chính có đánh số (1), thì ra là có nhiệm vụ thứ hai.
Nhưng mà, nhiệm vụ đặc biệt.
Ninh Xu nhìn thoáng qua, bên cạnh nhiệm vụ đặc biệt có giải thích nhiệm vụ này sẽ được kích hoạt trong trường hợp đặc biệt, nhiệm vụ không được tính theo tỷ lệ phần trăm hoàn thành và không ảnh hưởng đến xếp hạng cuối cùng của trò chơi, nhưng hoàn thành nhiệm vụ sẽ nhận được phần thưởng đặc biệt khi qua ải.
[Thẻ thông quan] là đạo cụ cấp SSS sau khi sử dụng, Ninh Xu có thể thoát khỏi phụ bản trong tình trạng cô không hoàn thành nhiệm vụ chính, ít nhất cũng được xét là đạt cấp D.
Ánh mắt giống hệt mẹ của chúng, như thể đang nhìn họ hàng nghèo đến vòi tiền.
Cùng ℓà con người nhưng số mệnh khác nhau thật.
Cô ấy siết chặt thẻ ngân hàng, ℓòng bàn tay đau nhói.