Chương 431: Cung Đình Rối Loạn (109)
Chương 431: Cung Đình Rối Loạn (109)
Phụ bản [Loạn cung đình], có một sự khác biệt về bản chất so với ba phụ bản trước.
Ở phụ bản trước, Ninh Xu bước vào thế giới với thân phận gần như trống rỗng, ấn tượng đầu tiên của những người khác đối với nàng đều do chính nàng đích thân thao tác, còn đối với phụ bản hiện tại, có nhiều hơn hai chữ “Nguyên chủ”, đó ℓà chủ nhân của thân xác trước đó.
Nếu như trước đây những nhân vật mà Ninh Xu xuyên qua đều ℓà giấy trắng, thì nhân vật này đã được tô vẽ thêm màu sắc rồi, Ninh Xu cũng phải chấp nhận ảnh hưởng mà những màu sắc này mang ℓại.
Hệ thống: “Đúng vậy, Nguyên chủ đã ℓấy thân thể của cô. Dựa vào nhân vật, trải qua một cốt truyện nhất định, sau khi cô tiếp quản ℓại thân thể, cốt truyện trò chơi khi đó mới bắt đầu.”
“Thân thể này tên ℓà Lục Ninh Xu, ℓà một công chúa.”
Công chúa?
Ninh Xu cúi thấp đầu, toàn thân mặc một chiếc váy vải tuyn màu đỏ thẫm, có trăm con bướm rực rỡ, tay ℓà của nàng, móng tay sơn màu trắng của hạt đậu khấu, trên cổ tay trắng nõn mỏng manh đeo vòng tay bằng vàng bạc với những viên hồng ngọc cực kỳ tốt.
Trước mắt, trong viên nang ký ức, đó là tính cách của Nguyên chủ, cũng như những gì Nguyên chủ đã trải qua trong suốt mười sáu năm qua.
Lục Ninh Xu, đích trưởng công chúa của công chúa Quảng Đức triều Đại Chu, chủ yếu là Mẫu thân của nàng là Mã Lệ Tô, đa mưu túc trí, dung mạo tuyệt mỹ, bị Hoàng đế ép buộc thu nạp vào cung, mặc dù nhận được sự sủng ái của Hoàng đế nhưng cảm thấy bất mãn không vui, hồng nhan bạc mệnh, bà ấy chết khi nàng mới lên năm tuổi.
tiên Hoàng hậu chán ghét cung đình, từ nhỏ đã bỏ bê Nguyên chủ, trước lâm chung, cuối cùng cũng mềm lòng, vì sợ Nguyên chủ sẽ bị các phi tần khác bắt nạt nên đã để lại cho nàng những tinh binh do chính mình dẫn dắt, Hồng giáp vệ.
Mười một năm qua đi, hiện nay số lượng Hồng giáp vệ đã năm ngàn người, là tâm huyết của tiên Hoàng hậu, Hồng giáp vệ tận tâm trung thành với tiên Hoàng hậu và công chúa, tiên Hoàng hậu giao lại Hồng giáp vệ cho Lục Ninh Xu, có lần các đại thần tôn thất khác phải kiêng nể, chỉ là Hoàng đế tự thấy hổ thẹn với tiên Hoàng hậu, bất chấp sự phản đối của mọi người xung quanh, đồng ý cho trưởng nữa chấp chưởng Hồng giáp vệ, trở thành người thống lĩnh Hồng giáp vệ.Đương nhiên, việc này chỉ có thống lĩnh lúc trước của Hồng giáp vệ, Hoàng đế và Lục Ninh Xu biết, nhưng điều đó hoàn toàn không ngăn cản Lục Ninh Xu không có một chút ý thức để chuẩn bị cho những nguy hiểm có thể xảy ra, sống sung sương.Đúng ra, khởi đầu cuộc đời của Lục Ninh Xu mặc dù không thập toàn thập mỹ, nhưng ngón tay dát vàng vẫn cứ sáng chói, tiếp theo trưởng công chúa cần phải mở rộng hậu cung, nuôi nam nhân, đánh Đột Quyết, lưu danh sử sách, có thể đều không thành vấn đề nhưng kể từ khi Lục Ninh Xu chấp chưởng Hồng giáp vệ đến nay, tính tình càng ngày càng kiêu ngạo, làm mưa làm gió, tính khí nóng nảy không biết kiềm chế, nên đã đắc tội với nhiều người, người bị nàng đắc tội có thể xếp hàng thành ba vòng quanh thành Trường An, muốn không bị người khác ám sát thành công thì phải nhờ đến sự bảo hộ ngầm của Hồng giáp vệ.
Tuy nhiên, sự bảo hộ của Hồng bảo vệ không phải là vĩnh viễn.
Ban đầu, thống lĩnh của Hồng giáp vệ và Hoàng hậu đã thống nhất rằng, Hồng giáp vệ chỉ bảo vệ Ninh Xu mười ba năm, khi nàng mười tám tuổi, Hồng giáp vệ hoặc là bị giải tán hoặc là tan rã để sáp nhập vào các đội quân khác, đến và đi tự do.
Đây cũng là một trong những lý do khiến Hoàng đế gật đầu đồng ý cho Lục Ninh Xu chấp chưởng Hồng giáp vệ.Cuối cùng nàng cũng nhận được một vai diễn có thân phận cao quý, nhưng cũng không thể chủ quan, trong chốc lát nàng nắm bắt điểm mấu chốt hỏi: “Nguyên chủ có tính cách như thế nào?”
Hệ thống: “Tinh, kích hoạt [viên nang ký ức] x1, mời người chơi sử dụng.
Phụ bản và [bối cảnh tiền tình] trực tiếp đưa cũng không giống như trước đó, mà là đưa ký ức của Nguyên chủ.
[Viên nang ký ức]: Cất giữ ký ức của Nguyên chủ, người chơi cần sử dụng ký ức của Nguyên chủ để tự mình lựa chọn đưa ra phán đoán đánh giá bộ phận chi tiết để có thể kích hoạt ký ức. ps: Có đôi khi, con người sẽ lựa chọn nhớ một thứ gì đó, đôi khi sẽ lựa chọn quên đi một thứ gì đó, đừng tin tưởng một cách mù quáng vào viên nang ký ức.