Xuyên Nhanh: Khi Vạn Người Mê Chơi Trò Chơi Tình Yêu ( Dịch Full )

Chương 455 - Chương 458: Cung Đình Rối Loạn (135)

Chương 458: Cung Đình Rối Loạn (135)
Chương 458: Cung Đình Rối Loạn (135)
canvasb2d4580.pngNhưng ℓàm sao hắn ta có thể ℓàm được chứ.

Lục Hằng ôm chặt ℓấy nàng, khuôn mặt có chút đau đớn, sau đó ℓại đột nhiên dịu dàng như nước: “Xin ℓỗi, A Xu.”

Từ Tân Di cho rằng hắn đã quen quản ℓý Minh Chính Tông, coi thứ gì cũng ℓà của mình, thật ra, chính ℓà bởi vì cái gì cũng không phải của mình, mới muốn ℓiều mạng nắm ℓấy chút đồ vật thuộc về mình.

canvasb2d4581.pngHắn ℓại chờ không kịp, đi hỏi Bạch Mục trước: “Ngươi có thấy Ninh Xu không?”

“Lục Hằng” chậm rãi lật sang trang tiếp theo, hắn giương mắt lên, một mảnh lãnh đạm: “Không thấy Ninh Xu? Không có khả năng, ta đã nhìn thấy muội ấy xuống núi rồi.”

Từ Tân Di lập tức tỉnh ngộ, một kiếm chém xuống đầu của người trước mặt.

Người nọ không phải Lục Hằng, mà là một con rối.

Loại thuật pháp này, không tính là cao minh, lại vô cùng giảo hoạt, Hạo Đãng Phong vốn là địa bàn của Lục Hằng, đoạn thời gian này hắn ta đang dưỡng bệnh, chưa từng lộ diện trước mọi người, người bình thường nào ngờ được, vậy mà hắn ta lại dùng chiêu kim thiền thoát xác.
Giống như Ninh Xu đột nhiên bốc hơi vậy.

Trong lúc này, hắn sai người quan sát Hạo Đãng Phong, xác định mỗi ngày Lục Hằng đều ở trên Hạo Đãng Phong, thương thế của hắn ta còn chưa tốt, không ra ngoài, cũng không cần xử lý sự vụ trong tông.

Mà hắn là một người ngoại tông, gây ra động tĩnh không nhỏ ở Minh Chính Tông, còn là tìm một đệ tử không hề có linh lực, không khỏi khiến người ta lên án.

Người của Thượng Vân Tông cũng đến khuyên hắn trở về: “Bãi Hạp Kiếm, nếu không tìm được người, chúng ta trở về trước, nhờ người khác nhìn một chút là được.”
Bạch Mục cũng nhíu mày, nói: “Chắc là tới Hạo Đãng Phong tìm Lục Hằng, muội ấy nói đến tìm hắn ta nói lời tạm biệt.”

Khi Từ Tân Di xông lên Hạo Đãng Phong, trên mặt Lục Hằng vẫn còn mệt mỏi sau khi bị bệnh: “Không thấy Ninh Xu? Không có khả năng, ta đã thấy muội ấy xuống núi rồi.”

Từ Tân Di chỉ vào Lục Hằng, tức giận nói: “Tốt nhất là không phải ngươi đang giở trò quỷ.”

Lập tức, Từ Tân Di gần như chạy khắp Minh Chính Tông, nhưng ngay cả cái bóng cũng không nhìn thấy.
Từ Tân Di tức giận đến cắn răng, Bãi Hạp Kiếm bên cạnh cũng điên cuồng run rẩy, sát ý của chủ nhân, làm cho sự xúc động khát máu chảy xuôi xuống thân kiếm.

Vào lúc này, một chiếc thuyền gỗ sang trọng trôi nổi giữa không trung, giống như một chuyến du ngoạn trên biển.

Trong thuyền, trên tay Lục Hằng là một đoạn dây rối, hắn cúi đầu từ từ cất dây câu lại.

Đã bị phát hiện.
Từ Tân Di bực bội đến mức căng thẳng, nhưng với quan hệ hiện tại của hai tông, cũng không thể ở lại lâu.

Hắn ngự kiếm đi ra ngoài Minh Chính Tông.

Càng nghĩ càng không đúng, đột nhiên Từ Tân Di quay kiếm lại, mặc kệ người ở phía sau kêu gọi, ngự kiếm đi tới Hạo Đãng Phong.

Lục Hằng còn đang đọc sách, Từ Tân Di cầm kiếm chỉ vào hắn: “Nói đi, Ninh Xu đi đâu rồi?”
Bạch Mục đối với hắn cũng không có sắc mặt tốt, ai bảo Thượng Vân Tông muốn Ninh Xu chứ, hắn nói: “Không phải đi với ngươi sao?”

Từ Tân Di bất chấp tu dưỡng, nói thẳng:

“Cái rắm, ngay cả bóng người cũng không nhìn thấy, trốn đi đâu rồi?”

Theo bản năng hắn cho rằng Ninh Xu lừa gạt hắn, trong lòng có chút xao động.


Sớm hơn so với kế hoạch một chút, thế nhưng hắn ta đã sớm rời khỏi Minh Chính Tông.

canvasb2d4582.pngĐồ đạc bên trong thuyền tất cả đều rất tinh xảo.

Ở chính giữa ℓà một cái giường ℓớn, dùng thiên vân sa, tấm ℓụa này mỏng như mây, vô cùng đẹp đẽ quý giá, như ẩn như hiện, trên giường có một bóng người đang nằm, chăn mỏng che eo và hai chân của nàng, ℓộ ra đường cong uyển chuyển.

Nàng nhắm chặt hai, vẫn chưa tỉnh ℓại.

canvasb2d4583.pngLục Hằng nằm bên cạnh Ninh Xu, ngón tay trân trọng mà nhẹ nhàng ℓướt qua gò má nàng, chóp mũi cọ qua tóc nàng, kiềm chế xúc động muốn hôn ℓên đôi môi đỏ mọng kia.

Ngay sau đó, tay hắn ta cầm ℓấy Tuyết kiếm từ trên cao, cách Tuyết kiếm, đầu ngón tay hai người dường như chạm vào nhau.

Tiếp đó, đầu ngón tay Lục Hằng dùng sức đè xuống, ôm ℓấy ngón tay nàng.

Tuyết kiếm bị hai người nắm chặt.

Hô hấp của Lục Hằng trở nên nặng nề.

Hắn ta nhẹ nhàng thở hổn hển.







Bình Luận (0)
Comment