Xuyên Nhanh: Khi Vạn Người Mê Chơi Trò Chơi Tình Yêu ( Dịch Full )

Chương 72 - Chương 72: Thâm Trạch (72)

Chương 72: Thâm Trạch (72)
Chương 72: Thâm Trạch (72)
canvasb2d720.pngNàng đặt một miếng dưa ℓinh ℓên trên bàn, bị gặm ra một chỗ ℓõm nho nhỏ.

Giống như sóc con vậy.

Hắn ta muốn hỏi nàng sống thế nào, ℓại nghe thấy nàng vào thẳng vấn đề, nói: “Lục sư huynh, có chuyện muốn ℓàm phiền ngươi, chuyện này có thể không phải nhỏ.”

canvasb2d721.pngNinh Xu: “Hắn tin rồi.”

Nhưng lần này, hắn ta không thể tự chủ, nín chặt hơi thở.

Mái tóc vén lên trên, rất loà xoà, mấy sợi tóc rơi xuống từ ngón tay nàng, phía sau mái tóc đen, đôi mắt nàng tròn đen lay láy, giống như hàm chứa nhất xuyên yên vũ, mông lung mà sạch sẽ, ngọc phác thiên nhiên như chưa từng điêu khắc.

Hắn ta mơ hồ phát hiện, thứ ẩn giấu trong mắt nàng, lại là một dòng suối mát chảy róc rách, linh hoạt năng động.
Vì thế hắn ta cong cong đôi mắt: “Có thể thì có thể, nhưng mà Bãi Hạp kiếm trời sinh thận trọng, ngươi cần nói với ta, hắn đã nhìn thấy ngươi thế nào, ta mới có thể lấp liếm theo được.”

Thực ra cũng không nhất định phải như vậy.

Chỉ là, Lục Hằng rất nghi ngờ, nàng không thể dùng gương mặt này đối diện Từ Tân Di.
Hắn ta không truy rõ nguồn cơn, chỉ nén cười nói: “Hắn không dễ lừa đâu.”

Ninh Xu thở dài: “Cho nên, ta muốn xin sư huynh giúp ta một việc, chính là lúc Bãi Hạp kiếm hỏi đến, huynh cứ nói, giáo tập của huynh quả thực là nữ.”

Lục Hằng phát hiện, chủ ý của nàng quả thực rất lớn, dám chắc hắn ta nhất định sẽ giúp, nhưng mà nàng đoán đúng rồi, dưới góc nhìn của hắn ta, đây quả thực chỉ là một chuyện nhỏ.
Lục Hằng là người có thể tin được.

Vì thế, nàng tháo mắt kính dài nặng xuống, vén hết tóc lên, lộ ra cả gương mặt: “Nếu Bãi Hạp kiếm có hỏi...”

Tu chân giới có rất nhiều mỹ nhân, bên cạnh Lục hằng cũng không thiếu mỹ nhân vây quanh.
Đây là một cô nương có không ít suy nghĩ cổ quái.

Khó trách có thể lừa được Bãi Hạp kiếm.

Ninh Xu tiến gần lên phía trước, trong mắt Lục Hằng, mọi thứ càng ngày càng tưới mới, làn da trắng sứ, môi mướt mát mịn màng, quan trọng nhất chính là, đôi mắt trong vắt.
Lục Hằng biết ngạo khí của Từ Tân Di, hắn ta có hơi kinh ngạc nhìn Ninh Xu, nghe thấy giọng điệu của nàng, hắn ta dường như có thể xuyên qua mái tóc che khuất gương mặt kia, tưởng tượng được sự bất lực của nàng.

Chỉ là, lừa ai không lừa, lại đi lừa người có thù tất báo như Từ Tân Di.

Cô gái trước mắt có hơi thần kỳ.
Vậy rốt cuộc là dáng vẻ thế nào, mới có thể lừa được Từ Tân Di?

Trong lòng hắn ta khuấy lên từng đợt sóng nhỏ.

Ninh Xu không do dự, hệ thống đã nói Lục Hằng là quân tử, nếu không phải như vậy, nàng cũng đã không thông đồng với hắn ta.


Chỉ nghe thấy nàng xác nhận với hắn ta: “Chính ℓà như thế này, sư huynh nhớ rõ chưa?”

Lục Hằng căng to đồng tử, ngây người giây ℓát, mí mắt hắn ta chợt động, hàng mi dài che khuất tất thảy tâm tư, thấy giọng đáp ℓời.

“Ừm.”

Hắn ta nhớ rõ rồi.







Bình Luận (0)
Comment