Xuyên Nhanh: Ký Chủ Cô Ấy Một Lòng Muốn Chết

Chương 328

Tác giả: Cửu Thiên Tuế 
Editor: 2508_Airy
Beta-er: 2508_Tiểu Tỷ Tỷ
 
Tình tiết bước ngoặt đã được định đoạt, Tiểu Ác nhìn bảng điểm tích lũy rồi thông báo: “Nhiệm vụ phản diện của cô cũng coi như là hoàn thành xong rồi.”
Làm xong nhiệm vụ mà sau đó còn có thể sống hòa thuận với nữ chính. Đây là kết quả mà trước kia Tiểu Ác hoàn toàn không ngờ tới.
Một giây trước còn muốn cướp thận của nữ chính vì nhiệm vụ, một giây sau đã thuận theo tiếng lòng mà đi cứu nữ chính, nghịch chuyển kết cục của Nam Hạo chỉ trong vòng có một giây.
“Sắp hoàn thành thì tốt, cái cơ thể này của ta cũng không đi lăn lộn được nữa rồi.”  Nguyễn Tiểu Ly uống một ngụm nước thấm giọng.
Hiện tại cô đang yên lặng chờ đợi nữ thần may mắn liệu có đứng về phía mình hay không.
Rất có thể là sẽ không.
Đôi khi cốt truyện rất mong manh, nhưng cũng có đôi khi nó lại giống như vận mệnh đã được sắp đặt từ trước.
Kết cục ban đầu của Nam Ly là sẽ chết vì không tìm thấy thận phù hợp, hiện tại Nguyễn Tiểu Ly cũng biết chắc vận mệnh của mình có giống như vậy hay không.

“Ở thế giới này, cô đã kiếm được rất nhiều điểm nhờ vào việc duy trì thiết lập bệnh kiều mà dính lấy nam chính. Vì vậy cho nên kết cục của nhân vật phản diện thế nào cô có thể tự quyết định.” Những lúc thích hợp, Tiểu Ác sẽ nới lỏng quy tắc.
Nguyễn Tiểu Ly ngước mắt: “Hình như kết cục của ta không phải ta muốn thế nào là nó sẽ như thế ấy.”
Cô sống hay chết hoàn toàn phụ thuộc vào việc có tìm được thận hay không, và chuyện đó thì cô không thể quyết định được. Vậy giờ cô cứ bình tĩnh chờ đợi một thời gian xem, tới lúc đó sẽ biết kết cục của mình là như thế nào.
Nam Hạo bảo Tần Dự Thâm hủy bỏ cuộc phẫu thuật vào cuối tháng này, nguyên nhân là do chưa tìm được thận.
Thận đã thỏa thuận xong rồi sao giờ lại không có?
Mặc dù Tần Dự Thâm cảm thấy rất kỳ quái nhưng hắn cũng không hỏi gì.
Vốn dĩ ban đầu hắn đã có chút hoài nghi Nam Hạo, nhưng với tình hình hiện tại e là không cần hắn phải đi điều tra và tìm hiểu ngọn nguồn sự tình. Có lẽ chuyện trong đó đã được người ta giải quyết xong rồi.
Tần Dự Thâm nhớ lại lần Nam Hạo và Nam Ly nói chuyện trong phòng sách. Tuy hắn không rõ hai người họ đã nói gì nhưng hắn sẽ không tò mò đi hỏi. Hắn chỉ muốn yên lặng bảo vệ cô.
Khoảng thời gian sau đó, Tần Dự Thâm ở bên cạnh Nguyễn Tiểu Ly gần như là 24/24, chăm sóc cô từ những chuyện nhỏ nhất. Mỗi ngày hắn đều kiểm tra thân thể của Nguyễn Tiểu Ly, mỗi cuối tuần đều đưa cô đến bệnh viện lọc máu.
Chỉ cần Nguyễn Tiểu Ly hơi mệt một chút, Tần Dự Thâm sẽ ngay lập tức đưa cô đến bệnh viện, tự mình tiêm thuốc cho cô.
Hàng ngày, Tằng Y Nhiễm sẽ đến phòng bệnh vip để đưa thuốc, thỉnh thoảng cũng sẽ nán lại nói chuyện với Nguyễn Tiểu Ly mấy câu.
Quan hệ của hai cô gái rất tốt. Thời điểm Nguyễn Tiểu Ly nói chuyện với Tằng Y Nhiễm, trên môi cô lúc nào cũng nở nụ cười.

Bệnh viện lạnh lẽo tràn ngập mùi thuốc khử trùng dường như cũng không khiến người ta ghét đến vậy, vì thế cô đã không từ chối ở lại bệnh viện.
Thế nhưng cho dù cô có muốn kháng cự thì cũng không được, bởi vì bệnh tình của cô đang ngày càng nặng thêm, cơ thể cũng ngày càng yếu đi…
Sức khỏe như vậy không thể cứ chạy đi chạy lại giữa bệnh viện và nhà. Nếu ở nhà tĩnh dưỡng thì phải chuyển máy lọc máu về nhà, nhưng lỡ như xuất hiện tình huống khẩn cấp thì chắc chắn thiết bị ở bệnh viện sẽ đầy đủ hơn ở Nam gia.
Nguyễn Tiểu Ly cứ thế ở lại bệnh viện.
Trong lần xuất viện tiếp theo, hoặc là cô tìm được thận thay, được ghép thận thành công và mặc đồ đẹp rời khỏi đây, hoặc là cô đã chết…
Nguyễn Tiểu Ly là một người tương đối lạc quan, mặc dù đang ở bệnh viện nhưng cô lại không cảm thấy đa sầu đa cảm gì, bởi vì có người mà cô quan tâm ở đây, người yêu bà cả bạn bè cũng không thiếu một ai.
Cũng trong ngày hôm đó, Nam Hạo đến thăm cô.
Sau khi mở cửa phòng ra, Tằng Y Nhiễm đẩy chiếc xe mà bình thường cô vẫn hay đẩy tiến vào, chỉ có điều khác biệt là hôm nay trên đó toàn là hoa tươi.
Nguyễn Tiểu Ly ngây ngẩn cả người: “Tằng Y Nhiễm, sao cậu mang nhiều hoa vào quá vậy?”
Tăng Y Nhiễm chớp mắt một cái: “Tớ chỉ là người đưa hoa thôi, đừng quan tâm đến tớ. Cậu phải chú ý đến bó hoa này và người tặng hoa đi kìa.”
Vừa nói xong, Tần Dự Thâm vận một bộ tây trang màu đen bước vào. Hôm nay hắn ăn mặc đặc biệt chỉnh tề, cả người toát ra sự sang trọng đúng bản chất của một quý công tử nhà giàu.
Nam Hạo và Nguyễn Tiểu Ly đều tò mò không biết rốt cuộc Tần Dự Thâm muốn làm gì.

Chỉ thấy Tần Dự Thâm mỉm cười đi đến, lấy từ trong ngực ra một cái hộp.
Ánh mắt của Nam Hạo và Nguyễn Tiểu Ly đột nhiên sáng rỡ, hai người đã đoán được Tần Dự Thâm muốn làm chuyện gì.
Tần Dự Thâm quỳ một gối xuống đất: “Mặc dù có hơi đường đột nhưng anh đã chuẩn bị những lời này từ rất lâu rồi. Nam Ly, gả cho anh đi. Chúng ta kết hôn nhé!”
Hắn mở chiếc hộp ra. Bên trong chiếc hộp màu đen là một chiếc nhẫn bạc đính kim cương ở giữa, mặc dù nhẫn rất nhỏ nhưng nếu để ý kỹ thì vẫn có thể thấy họa tiết được khắc trên đó.
Một chiếc nhẫn nhìn thì có vẻ bình thường nhưng thật sự lại rất dụng tâm.
Tằng Y Nhiễm cười tươi nhìn khung cảnh này.
Nguyễn Tiểu Ly nhìn chiếc nhẫn trên tay Tần Dự Thâm, lại đưa mắt nhìn đến bó hoa trên xe đẩy. Hoa trong đó đầy đủ màu sắc nhưng tất cả đều là hoa lan.
Chỉ vì cô thích hoa lan nên hắn đã thu thập hoa lan đủ mọi sắc màu mang đến cho cô.
Người ta thì chọn hoa hồng làm hoa để cầu hôn, còn hắn thì chọn hoa lan. Nguyễn Tiểu Ly có chút dở khóc dở cười nhưng trong lòng lại vô cùng ấm áp. Cô rất hưởng thụ chuyện này.
Trần Dự Thâm nhìn về phía Nam Hạo: “Bác trai, cháu thật lòng muốn cưới Nam Ly, xin bác chấp thuận.”
Cầu hôn không chỉ cần sự đồng ý của cô dâu mà còn phải có sự đồng ý của cha cô dâu. Đó chính là sự tôn trọng.
Chính vì thế Tần Dự Thâm mới lựa chọn thời điểm có mặt Nam Hạo để cầu hôn Nguyễn Tiểu Ly.
Nguyễn Tiểu Ly còn chưa mở miệng nói chuyện, Nam Hạo đã trả lời trước: “Dự Thâm, tình cảm của cháu dành cho Nam Ly bác biết, nhưng cháu phải nghĩ thật kỹ…”
Tần Dự Thâm trực tiếp ngắt lời: “Cháu đã nghĩ kỹ rồi, tương lai có thế nào đi chăng nữa thì vợ của cháu sẽ mãi là Nam Ly. Cháu sẽ cùng cô ấy vượt qua mọi sóng gió trong cuộc đời.”

Tần Dự Thâm biết rõ Nam Hạo muốn hỏi điều gì.
Hiện tại bệnh tình của Nam Ly ngày càng nghiêm trọng, tin tức về thận lại không có, liệu Nam Ly có thể sống tiếp được hay không cũng chưa chắc.
Nếu cho cậu ta cưới con bé, đến lúc Nam Ly mất thì cậu ta sẽ góa vợ, tương lai nếu cậu ta gặp được một người phụ nữ tốt hơn thì cũng đã mang tiếng là một đời vợ, chắc chắn người khác sẽ để ý đến chuyện này.
Đây chính là điều mà Nam Hạo đang lo lắng, nhưng có vẻ Tần Dự Thâm lại không mấy bận tâm.
Hắn muốn cưới cô, dù kết quả tương lai có thế nào hắn cũng không cần biết. Hắn cưới cô rồi thì cô chính là vợ của hắn. Đó là chuyện khiến hắn vui mừng nhất từ trước tới nay.
Nam Hạo nhíu mày, “Cháu thật sự nghĩ kỹ rồi chứ?”
“Cháu đã nghĩ rõ ràng nên hôm nay mới dám đến đây cầu hôn. Bác có thể chấp thuận cho bọn cháu không?”
Nam Hạo thở dài: “Ly nhi, ý của con thế nào?”
Cuối cùng cũng đến lượt người trong cuộc là Nguyễn Tiểu Ly nói chuyện.
“Em bằng lòng gả cho anh.”
Cho phép Nguyễn Tiểu Ly được ích kỷ một lần này. Cô biết rất có thể mình sẽ đoản mệnh, nhưng cô lại rất muốn gả cho Tầm Dự Thâm. Cô muốn tên của mình sẽ xuất hiện trong sổ hộ khẩu của gia đình anh ấy, cô và anh ấy bị buộc chặt lại với nhau trong một mối quan hệ gọi là vợ chồng. Đây là một loại quan hệ thật khiến người ta rung động.
Cầu hôn thành công, Tần Dự Thâm vui mừng như một đứa trẻ. Hắn vô cùng cẩn thận đeo nhẫn vào tay của Nguyễn Tiểu Ly.
Chiếc nhẫn rất vừa vặn, hắn đã bí mật đo kích cỡ ngón tay của cô.

Bình Luận (0)
Comment