Xuyên Nhanh: Ký Chủ Cô Ấy Một Lòng Muốn Chết

Chương 47

Tác giả: Cửu Thiên Tuế
Editor: 2508_Thời Minh Sơ
Beta-er: 2508_Tiểu Tỷ Tỷ
 
Trước khi ra ngoài, Nguyễn Tiểu Ly đã ăn một viên đan dược. Viên đan dược này làm thực lực của nàng tăng lên đến mức đủ để giết được đệ tử.
Nhưng nếu muốn tăng thực lực đến trình độ có thể giết chết Trịnh Đạo Lẫm thì đan dược phải có dược tính mạnh hơn. Mà đan dược có dược tính càng dữ dội thì cần càng nhiều máu người để làm thuốc dẫn.
Thân ảnh màu đen nhỏ nhắn xuyên qua nội viên của Vân Tiên Tông. Nội viện là nơi ở của đệ tử, vào ban đêm rất yên tĩnh nhưng thỉnh thoảng vẫn có đệ tử gác đêm đi tuần tra.

Trong đêm đen, Nguyễn Tiểu Ly đi đến nơi ở của nữ đệ tử nội viện.
Bên phía nam đệ tử có Bách Lý Diêm Khể, nếu nàng qua đó giết người sẽ bị phát hiện. Lần này, nàng vẫn nên xuống tay với nữ đệ tử thì hơn.
Nghĩ tới nghĩ lui một hồi, cuối cùng Nguyễn Tiểu Ly đã quyết định mục tiêu mình muốn giết là ai. Nàng nhanh chóng tiến vào trong viện của một để tử, thuần thục lấy chủy thủ trong tay áo ra.
Dùng chủy thủ rạch da của đệ tử rồi lấy máu, sau đó dùng sợi tơ siết chết. Đây chính là thủ pháp giết người của nàng từ trước đến nay. 
Triệu Thiến Y… cháu gái của Triệu trưởng lão là mục tiêu tối nay của nàng.
Tiểu Ác: “Triệu Thiến Y là người theo đuổi nam chính. Chỉ cần nam chính nói chuyện với bất kỳ nữ đệ tử nào, nàng ta cũng sẽ ép nữ đệ tử đó phải xuống núi rồi hãm hại người ta. Nếu không phải có gia gia là trưởng lão đè những chuyện kia xuống thì loại người như nàng ta sao có thể sống tiêu dao tự tại đến vậy.” 
Chỉ là một nữ tử nho nhỏ mà cũng dám ngang ngược càn rỡ, đã vậy tâm tư còn ác độc như thế thì chết cũng không có gì đáng tiếc.
Trong phòng, thiếu nữ nọ đang yên giấc trên giường chợt co giật giống như mơ thấy ác mộng, cả người nàng ta run lên rồi tỉnh lại.
Khắp người Triệu Thiến Y đổ đầy mồ hôi. Vừa rồi, nàng ta đã mơ một cơn ác mộng đáng sợ. Nàng ta mơ thấy mình gặp phải tên hung thủ giết người trong tiên tông kia.
Triệu Thiến Y mơ mơ màng màng chống người dậy, định xuống giường đi uống chén nước cho đỡ sợ, thế nhưng vừa ngồi dậy đã nhìn thấy bên ngoài màn lụa trước giường hình như có một bóng người màu đen. Ban đầu, nàng ta còn tưởng đấy chỉ là ảo giác, nhưng sau khi dụi mắt mấy lần, bóng đen kia vẫn đứng ở chỗ đó.
“Ngươi… Ngươi là ai? Đứng đó làm gì?”
“Ngươi nói chuyện đi. Ngươi… Ngươi đừng có giả thần giả quỷ!”

Triệu Thiến Y thấy bóng đen kia vẫn không nhúc nhích mà cứ đứng đó nhìn chằm chằm vào mình, làm lông tơ toàn thân nàng ta dựng đứng hết lên.
Bóng đen kia đột nhiên cử động, một luồng phản quang từ thứ gì đó chiếu thẳng vào mắt Triệu Thiến Y khiến nàng ta nhắm mắt lại theo bản năng. Đợi nàng ta mở mắt ra lần nữa, một khuôn mặt thình lình đập vào mắt: “!”
Triệu Thiến Y còn chưa kịp kêu lên thì đã bị Nguyễn Tiểu Ly điểm á huyệt.
Cổ võ là môn bắt buộc đối với tất cả người tu tiên. Tuy pháp thuật của Nguyễn Tiểu Ly không ra gì, nhưng cổ võ của nàng rất xuất thần nhập hóa, nên chuyện khống chế Triệu Thiến Y chỉ là trò con nít.
Triệu Thiến Y hoảng sợ nhìn Nguyễn Tiểu Ly và thanh chủy thủ trên tay nàng, cho rằng chính thứ này vừa nãy đã phản quang làm chói mắt nàng ta.
Trong mắt Triệu Thiến Y tràn đầy sợ hãi. Tuy nàng ta ngang ngược càn rỡ, nhưng không phải là đồ ngu. Đến lúc này, nàng ta đã hiểu Nguyễn Ly trước mặt chính là tên hung thủ đó!
Nguyễn Ly thế mà lại là tên hung thủ thần bí đã giết hại đệ tử nhiều năm qua. Một người bị tất cả mọi người phỉ nhổ lại chính là hung thủ!
Đôi mắt khủng hoảng của Triệu Thiến Y ầng ậng nước, trong đó ngoại trừ vẻ sợ hãi còn có sự cầu xin, xin Nguyễn Tiểu Ly đừng giết nàng ta.

Trong mắt Nguyễn Tiểu Ly hiện lên ý cười lạnh và nỗi bi thương: “Thật ra chết cũng coi như là một loại hạnh phúc, ngươi phải cảm tạ ta vì đã ban cho ngươi điều đó.”
Nói xong, nàng trực tiếp vung chủy thủ cắt rất nhiều nhát, nhanh chóng lấy máu rồi dùng dây tơ siết chết Triệu Thiến Y. Toàn bộ quá trình rất nhanh gọn, lưu loát và dứt khoát. 
Tiểu Ác nhìn đến sững sờ, đồng thời vẫn chưa lấy lại tinh thần sau lời nói của nàng.
Chết là một loại hạnh phúc?
Ký chủ này bị bệnh tâm thần à…
Tiểu Ác chê bai Nguyễn Tiểu Ly, nhưng cũng không hiểu sao lại thấy đau lòng thay nàng.

Bình Luận (0)
Comment