Xuyên Nhanh: Ký Chủ Cô Ấy Một Lòng Muốn Chết

Chương 551

Tác giả: Cửu Thiên Tuế

Editor: 2508_Iris

Beta-er: 2508_Tiểu Tỷ Tỷ

 

Sau khi biết Nguyễn Tuấn Ly muốn giải nghệ, bầu không khí xung quanh trầm xuống. Tuy vậy, không ai thuyết phục cô ở lại.

Chuyện đã vậy rồi thì sao giữ lại được nữa? Đây không phải là giải nghệ bình thường mà căn bản là không thể nào tiếp tục được.

Trở lại Hạ Trung, mọi người tản ra về phòng của mình, bỗng Thừa Mặc gọi Nguyễn Tiểu Ly lại.

“Tiểu Ly, ngày mai em đi lúc nào?”

“Sáng mai em có tiết thực hành nên sẽ đi sớm, chiều em sẽ quay về lấy đồ.” Ánh mắt của Nguyễn Tiểu Ly lộ vẻ mất mát.

Thừa Mặc không chịu nổi dáng vẻ cô đơn như vậy của cô. Hắn đấu tranh tư tưởng, cuối cùng không nhịn được mà vươn tay kéo cô vào lòng.

“Đừng đi…” Hai chữ này hắn gần như run rẩy mà nói ra.

Khi biết cổ tay cô có vấn đề, hắn đã biết sẽ có ngày hôm nay, nhưng không ngờ nó lại đến nhanh như vậy.

Hắn đã quen với việc mỗi ngày mở cửa phòng là có thể gặp cô, cũng đã quen với việc mỗi lần huấn luyện chỉ cần nghiêng đầu một chút là có thể nhìn thấy cô, thật khó tưởng tượng nếu sau này mỗi ngày không nhìn thấy cô thì cuộc sống của hắn sẽ như thế nào.

Và điều hắn sợ nhất là nếu cô đi rồi liệu có biến mất khỏi thế giới của hắn luôn hay không, bởi vì khi các mối quan hệ và cuộc sống khác biệt thì những kỉ niệm đã qua cũng sẽ dần phai nhạt.

Thừa Mặc tuyệt đối sẽ không để chuyện này xảy ra, vì vậy hắn lấy hết can đảm để ôm Nguyễn Tiểu Ly. Một cái ôm rất chặt.

Hắn không muốn che giấu tình cảm của mình nữa, cũng không quan tâm có ai đi ngang qua hoặc nhận ra mình hay không.

Tiểu Ly lớn rồi, đã có thể yêu đương.

“Tiểu Ly, anh thích em.”

Nguyễn Tiểu Ly tựa đầu vào ngực hắn, lúc này trong mắt cô nào còn vẻ cô đơn, chỉ còn lại ánh mắt lém lỉnh vì thực hiện được ý đồ.

Tiểu Ác che mặt, nam chính lại bị lừa.

Thanh niên à, anh quá ngây thơ.

Nguyễn Tiểu Ly ngẩng đầu nhìn Thừa Mặc: “Thừa Mặc, em đã đợi câu này của anh lâu lắm rồi, nếu hôm nay anh không nói ra em sẽ tưởng quan thứ sáu của mình có vấn đề, sau này cũng sẽ chỉ xem anh là bạn…”

“Không được, không có vấn đề, anh thích em, cũng không muốn chỉ làm bạn bè của em.” Thừa Mặc vội vàng ngắt lời cô.

Nguyễn Tiểu Ly cười xấu xa: “Ồ? Vậy anh muốn làm gì của em?”

Bình thường khi được một người con trai tỏ tình, người đỏ mặt tía tai sẽ là con gái, nhưng tình huống của Nguyễn Tiểu Ly thì ngược lại. Bề ngoài Thừa Mặc trông khá bình tĩnh, nhưng tai của hắn lại cực kỳ đỏ.

Nguyễn Tiểu Ly rất xấu tính.

“Làm bạn trai của em được không?” Thừa Mặc hỏi một cách căng thẳng. Hắn phải giữ bình tĩnh, hắn không muốn bị cô nhìn ra mình đang hồi hộp.

Nào ngờ vì hai người đứng quá gần, Nguyễn Tiểu Ly nhạy bén nhận ra nhịp tim của Thừa Mặc đang tăng tốc. Tốc độ này đã vạch trần tâm trạng bồn chồn của hắn.

Làm bạn trai của cô?

Nếu tất cả nhiệm vụ phản diện đã hoàn thành thì thư giãn một chút cũng được. Cô cảm thấy Thừa Mặc không tệ lắm, cô cũng khá thích.

“Dạ.”

Vậy thì đồng ý.

Lời hồi đáp nhẹ nhàng của cô quả thật đã thắp sáng trái tim của Thừa Mặc, xóa sạch mọi cảm xúc âu lo vừa rồi.

Mặc dù còn tiếc nuối chuyện cô giải nghệ nhưng rốt cuộc cô không đi xa, thậm chí còn gần hắn hơn.

Trong không gian, Tiểu Ác lướt màn hình để kiểm tra điểm tích lũy.

Tuy Nguyễn Tiểu Ly có chút tập trung vào tiểu tiết, nhưng thế giới này ngoại trừ một ít điểm bị trừ do thiết lập nhân vật thì các nhiệm vụ khác đều lấy được tròn điểm.

Tiểu Ác cũng ngầm đồng ý cho ký chủ bị trừ điểm thiết lập nhân vật. Dù sao ký chủ là ký chủ, không phải nguyên chủ, không cần chấp nhất đi theo thiết lập của nhân vật, muốn theo thì theo, còn không thì cũng không sao. Nhưng các điểm khác thì phải cố gắng lấy cho bằng được!

“Thế giới này làm rất đẹp, coi như tạo được có cái cớ cho Nguyễn Tuấn Ly vắng mặt trong trận đấu. Ở cốt truyện gốc, việc vắng mặt của cô ấy làm cho người ta cảm thấy cô ấy thiếu trách nhiệm, cuối cùng bị cắt hợp đồng, sau đó sống một cuộc sống tầm thường cả đời.”

Nhưng sự thật lại là vì Nguyễn Tuấn Ly bị viêm bao gân nên mới bất đắc dĩ bỏ thi đấu. Sự khổ tâm đó của Nguyễn Tuấn Ly chỉ có thể được phơi bày cho mọi người thấy bằng cách làm của Nguyễn Tiểu Ly.

“Tiểu Ly, nhiệm vụ đã hoàn thành nên ta sẽ kệ cô. Tuy nhiên cô phải cố gắng kiếm càng nhiều điểm cho ta ở thế giới sau đấy.”

“Ừm.”

Tiểu Ác mặc kệ Nguyễn Tiểu Ly bởi vì đây là thế giới của con người, ở xã hội hiện đại, một người sống thọ lắm cũng chỉ được trăm năm nên nó mới chờ. Nhưng ví dụ như trong thế giới thần tiên, yêu ma quỷ quái hay ma cà rồng, ngây người một cái là mấy chục nghìn năm thì Tiểu Ác sẽ hối ngay.

Nguyễn Tiểu Ly không đợi đến sáng hôm sau mới đi mà vào nửa đêm đã rời khỏi Hạ Trung.

Ra khỏi tòa nhà, đường phố bên ngoài đặc biệt sáng sủa. Ánh trăng hôm nay rất rạng rỡ, đèn đóm trong trung tâm thành phố cũng sáng trưng.

Nguyễn Tiểu Ly cảm thấy rất thư thái. 

Nguyên chủ không nên sống tầm thường cả đời như vậy, cô sẽ viết lại kết cục của nguyên chủ.

Cô đã thi đậu vào một trường đại học tốt, ngay cả khi cô không thể đi con đường thể thao điện tử này nữa thì Nguyễn Tuấn Ly cũng sẽ tỏa sáng ở một lĩnh vực khác.

Trở lại khuôn viên trường.

Liên quan đến việc Tuấn đột ngột giải nghệ, Hạ Trung đã đưa ra thông báo chính thức và chuyện Tuấn bị viêm bao gân tay cũng được công bố.

Dưới bài đăng thông báo chính chức có hàng trăm nghìn bình luận, tất cả đều là tiếc nuối, đau lòng và còn lại là mong chờ Tuấn trở lại.

Không có Tuấn quả thật đáng tiếc, nhưng nửa tháng sau Hạ Trung sẽ đại diện tất cả những người yêu thích thể thao điện tử của nước Z ra nước ngoài tham gia giải đấu quốc tế.

Mỗi một trận đấu của Hạ Trung ở đấu trường quốc tế đều ảnh hưởng đến tinh thần của giới trẻ nước Z, mỗi một trận đấu đều có hàng trăm triệu người xem trực tiếp qua màn hình.

Hạ Trung thế như chẻ tre, đạp gió rẽ sóng, mang theo quốc kỳ của nước Z và dần dần leo đến đỉnh.

Cuối cùng họ đã giành được chức vô địch thế giới!

Đêm đó đã có vô số bạn trẻ ngồi trước màn hình xem trận chung kết.

Khi người dẫn chương trình công bố thành tích chung cuộc, tất cả mọi người đều nín thở. Khi người dẫn chương trình tuyên bố Hạ Trung đã giành được chức vô địch, tiếng hoan hô đã tràn ngập bên ngoài màn hình. 

Trên đường phố, có những bạn trẻ cầm điện thoại bỗng nhảy lên reo hò.

“Trung Hạ thắng rồi!”

“Hạ Trung là quán quân thế giới. Nước Z chúng ta có nhà vô địch thế giới!”

Ký túc xá nam trong các trường học cũng trở nên xôn xao, rất nhiều người la hét và hoan hô ầm ĩ.

Trong phòng huấn luyện của các đội tuyển bao gồm cả Hoa Lâm, tất cả mọi người đều ngừng việc để ngồi trước máy tính chứng kiến khoảnh khắc này. Nhìn thấy Hạ Trung giành chức vô địch thế giới, bọn họ cũng phấn khích theo.

Tuy rằng thật đáng tiếc khi họ không thể tham gia thi đấu quốc tế, nhưng Hạ Trung là đại diện cho cả nước, chiến thắng của Hạ Trung cũng chính là chiến thắng của những người yêu thích thể thao điện tử ở nước Z.

Với tư cách là đội vô địch, đội trưởng cầm cúp phát biểu. Bài phát biểu của Thừa Mặc khiến mọi người nhiệt huyết dâng trào, cũng khiến thế giới nhớ kỹ nước Z.

Thể thao điện tử của nước Z phát triển tương đối muộn nhưng lại rất mạnh mẽ, mong mọi người sẽ nhớ kỹ nó.

Phát biểu xong, cả đội vừa xuống sân khấu đã nhận được nhiều lời mời phỏng vấn của vô số kênh truyền thông.

Mà Thừa Mặc, đội trưởng của đội vô địch thế giới, đã đứng trước truyền thông thế giới cầu hôn bạn gái mình!!

Livestream nổ tung!

Vẫn còn đang phát sóng trực tiếp vậy mà Thừa Mặc dám cầu hôn.

Người xem phát sóng càng la hét nồng nhiệt hơn, vẻ mặt kích động hóng chuyện.

“Má ơi, cầu hôn kìa. Cầu hôn lúc này đúng thời điểm quá luôn rồi.”

“Cầu hôn con gái người ta trước mặt cả thế giới, Thừa Mặc chịu chơi quá thể!”

Khi giới truyền thông hỏi Thừa Mặc người hắn cầu hôn là ai, Thừa Mặc đã nghiêm túc nói với máy quay: “Cô ấy là người đã ở bên tôi hơn bốn năm. Cô ấy tên là Nguyễn Tuấn Ly, cũng là Tuấn của Hạ Trung chúng tôi.”

Bình Luận (0)
Comment