Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 496

Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥

"Đã như vậy, thì vì sao điện hạ không đánh thức Hạ Từ để hỏi một chút?" Carlo hít sâu, cố gắng trấn định.

Thanh âm của Sơ Tranh có chút lạnh: "Ngươi chắc chứ?"

Đều muốn tốt cho ngươi nha.

Sao lại không hiểu dụng tâm lương khổ của ta chứ.

Carlo nói: "Thứ bên trong Thánh đàn là gì, tất cả mọi người đều rõ ràng. Nếu như thứ kia ra, đừng nói nhân loại, ngay cả Huyết tộc chúng ta cũng sẽ lâm vào trong kiếp nạn."

Sơ Tranh lui ra phía sau một bước.

Ra hiệu bọn họ tùy ý.

Carlo không đi đánh thức Hạ Từ, mà là một Huyết tộc khác làm Hạ Từ làm tỉnh lại.

"Hạ Từ, vừa rồi ngươi nhìn thấy cái gì? Là ai phá hư Thánh đàn?"

Cổ Hạ Từ rất đau, trong đầu có chút hỗn loạn, tựa như không biết rõ vừa rồi phát sinh cái gì.

Nghe thấy vấn đề, Hạ Từ lấy lại suy nghĩ.

"Thánh đàn..." Hạ Từ mang theo một chút hoảng sợ nhìn sang.

"Là ai phá hư Thánh đàn?" Huyết tộc thúc giục hỏi.

Hạ Từ lắc đầu: "Ta không biết..."

Mặc dù Hạ Từ nói không biết, nhưng tầm mắt lại hướng về phía Sơ Tranh.

Giống như là Sơ Tranh không cho cô ta nói vậy.

Huyết tộc bên kia cảnh cáo: "Hạ Từ, ngươi không được giấu diếm, những lời trước đó ngươi nói, chúng ta đều nghe thấy được!"

"Rốt cuộc Thánh đàn xảy ra chuyện gì?"

"Ngươi mau nói đi!"

Người thúc giục lần này, Sơ Tranh đơn giản quét mắt một vòng, đều là người của Carlo.

Ừm!

Lát nữa có thể cho Tô Cực ăn hết!

【...】 Huyết tộc không ăn Huyết tộc, tiểu tỷ tỷ cô từng thấy người ăn thịt người chưa hả!?

Sơ Tranh: thấy rồi.

【...】 Xem như ta chưa nói gì.

"Là... Là điện hạ..." Dường như Hạ Từ bị hù dọa.

"Ngươi nói bậy bạ gì đó!" Bruno hiện tại đang đứng bên phe Sơ Tranh, tất nhiên phải bảo vệ cô.

Hạ Từ lắc đầu: "Ta không có. Chuyện điện hạ thoái vị, là... là điện hạ cố ý hành động."

Đám người trở nên xôn xao.

"Hóa ra là ta muốn làm như vậy." Sơ Tranh vô cùng nhàn nhã: "Nhìn ta làm gì, tiếp tục kể chuyện xưa."

Phản ứng của Sơ Tranh không đúng.

Không chỉ là người kể chuyện xưa bị cô làm cho không biết phản ứng như thế nào.

Mà ngay cả Huyết tộc cũng như thế.

Sơ Tranh bày ra một gương mặt đơ không cảm xúc, dù sao ai cũng không nhìn ra cô đang suy nghĩ cái gì, cho nên nội tâm tự do bay thả, mở ra hình thức điên cuồng phun tào.

Thuận tiện còn bổ não xong chuyện xưa của Hạ Từ trước.

【...】Tinh lực của tiểu tỷ tỷ thật tốt.

Vương Giả không biết trừ khen cô ra, thì mình còn có thể làm gì.

Hạ Từ nhận được ánh mắt của Carlo, tiếp tục kể.

Đem hành vi hợp mưu soán vị của bọn chúng, biến thành hết thảy đều do Sơ Tranh sai khiến.

Vừa rồi Carlo đều đang bảo vệ cô.

Hạ Từ nói: "Ta cũng không biết điện hạ muốn làm gì, nhưng điện hạ rời đi không bao lâu, Carlo đại nhân liền phát hiện ra một chút dị thường, ta còn trông thấy trong thư phòng điện hạ có một cuốn sách liên quan tới Thánh đàn..."

"Bên trong viết là cái gì?"

"... Viết những biện pháp liên quan tới việc mở Thánh đàn." Hạ Từ nói: "Vừa rồi ở trên Thánh đàn, ta nhìn thấy một người đàn ông, hắn có một mắt rất sâu..."

Hạ Từ miêu tả, làm mấy thân vương đổi sắc mặt.

Bởi vì Hạ Từ miêu tả là đúng.

Huyết tộc dưới thánh đàn kia, đúng là có một đôi mắt rất sâu.

Hạ Từ là một nhân loại, nếu như không phải trông thấy, thì làm sao có thể nói đến tường tận như vậy?

Cho nên hiện tại Carlo liên thủ với Hạ Từ soán vị.

Biến thành Sơ Tranh có dự mưu, ý đồ thả Huyết tộc trong Thánh đàn ra.

Carlo và Hạ Từ ngược lại có công vạch trần.

Sơ Tranh có chút tò mò làm sao bọn họ có thể bịa xong câu chuyện xưa này: "Nếu như ta sai khiến các ngươi, vậy vì sao ta phải trở về ở thời điểm này."

Carlo nói: "Bởi vì điện hạ phát hiện, Thánh đàn cũng không thể cứ như vậy mà mở ra được."

Carlo đi về phía Sơ Tranh.

"Cho nên ngài nhất định phải trở về."

"Ồ."

Sơ Tranh giật mình.

Lý do này bịa cũng quá không để ý đi!

Bình luận kém!

"Ngươi biết cũng thật nhiều." Sơ Tranh tán dương từ đáy lòng.

"Bởi vì quyển sách điện hạ lưu lại kia, ta cũng từng xem qua." Carlo nói: "Điện hạ, tại sao ngài lại muốn mở Thánh đàn ra?"

Sơ Tranh tỉnh táo hỏi: "Ngươi nói ta có quyển sách, quyển sách kia ở đâu?"

Hạ Từ lập tức trả lời: "Còn đang ở trong thư phòng của điện hạ."

Sơ Tranh gật đầu: "Các vị cùng đi nhìn xem chứ?"

Nhìn xem quyển sách kia hình dạng thế nào.

Carlo và Hạ Từ liếc nhau.

Mặc dù đáy lòng cảm thấy là lạ, nhưng đều đã đi đến bước này...

Có thế nào cũng phải đi tiếp.

"Được." Người đồng ý đầu tiên chính là Lucy.

Sau đó là Bruno.

Mấy thân vương còn lại cũng lục tục đáp ứng.

Để lại mấy Huyết tộc kiểm tra Thánh đàn, những người còn lại bắt đầu di chuyển về lâu đài cổ trước kia nguyên chủ ở.

Thư phòng của nguyên chủ có thể nói là một cái thư viện cỡ nhỏ.

"Nhiều người sức mạnh lớn, cùng nhau tìm đi." Sơ Tranh tùy ý dựa vào giá sách, ra hiệu nhóm Huyết tộc tùy tiện.

Lúc đầu Carlo còn rất tự tin, nhưng theo thời gian từng chút từng chút trôi qua.

Thư phòng bị mọi người lật tung cả mấy lần, nhưng cũng không tìm thấy quyển sách nào.

Sơ Tranh rất hào phóng, cho bọn họ tìm cả toàn bộ lâu đài cổ một lần.

Sơ Tranh buông quyển sách đã lật được một nửa xuống: "Đã tìm được chưa?"

"Điện hạ, không có."

"Không có..."

"Không có..."

Sơ Tranh nhảy xuống từ trên bàn sách, nhìn về phía Carlo và Hạ Từ: "Ta chưa từng thấy sách gì đó, nhưng các ngươi có thể nói ra được, nói không chừng là các ngươi vu oan cho ta, cho nên... Lục soát chỗ của các ngươi một chút chứ?"

Bruno và Huyết tộc phụ họa.

"Điện hạ nói rất có lý."

"Điện hạ cũng đã cho lục soát, thân vương Carlo chắc sẽ không từ chối chứ."

...

Đáy lòng Hạ Từ dâng lên từng trận bất an.

Hiện tại đang lục soát thư phòng của Carlo, Huyết tộc không tìm được gì, tiếp theo là đến gian phòng của Hạ Từ.

Hạ Từ đứng ở cửa ra vào, cô ta rất xác định chỗ của mình không có gì cả.

Nhưng lòng dạ rất bất an.

Cô ta nắm chặt lấy vạt áo.

Trái tim giống như muốn nhảy ra ngoài.

"Điện hạ! Tìm được rồi!"

Một Huyết tộc trong đó cầm một quyển sách ra.

Hạ Từ giật mình.

Tìm được?

Tìm được cái gì?

"Điện hạ ngài xem."

Quyển sách rất cũ kỹ, phía trên viết ngoáy hai chữ « Thánh đàn ».

"Không... Đây không phải là của ta!!" Hạ Từ lập tức lắc đầu: "Cái này không là của ta."

"Hạ Từ, thứ này tìm được từ trong phòng của ngươi." Bruno hừ lạnh: "Nhiều Huyết tộc như thế này làm chứng, ngươi còn dám giảo biện?"

"Không phải, đây không phải của ta!!" Hạ Từ lắc đầu.

"Hạ Từ, điện hạ đối với ngươi tốt như vậy, mà ngươi lại dám hãm hại điện hạ!"

"Ngươi còn muốn mở Thánh đàn ra, ngươi quả thực điên rồi!"

"Thứ vong ân phụ nghĩa!"

Hạ Từ lui lại.

Không phải...

Thứ này không phải của cô ta.

Nhưng mà không ai nghe cô ta giải thích.

Hạ Từ nhìn về phía Sơ Tranh đứng ở chính giữa, Huyết tộc tóc đỏ kia, chẳng biết đã xuất hiện bên người cô từ lúc nào, đang nở nụ cười xấu xa nhìn cô ta.

Vừa rồi Huyết tộc tóc đỏ kia không ở đây...

Trong nháy mắt Hạ Từ giống như hiểu rõ chuyện gì đó.

"Điện hạ, ta làm việc thế nào?" Huyết tộc tóc đỏ lúc này đang tranh công với Sơ Tranh, nhất định phải hạ thấp lão già nhà hắn xuống.

Sơ Tranh gật đầu: "Không tệ."

Tô Cực lộ ra hai lúm đồng tiền nhỏ: "Người cũng đã bắt được, có cần lôi đến thẩm vấn không?"

Xác nhận ở ngay đây, nhân chứng vật chứng đầy đủ.

Vừa rồi Sơ Tranh phân phó hắn tới chờ xem, không nghĩ tới thật sự có người đưa tới cửa.

Sơ Tranh nhìn về phía Carlo bên kia.

Carlo cũng đang nhìn cô, thần sắc âm trầm, giống như một con cá mập ẩn núp dưới đáy biển, tùy thời chuẩn bị vọt ra khỏi mặt biển, cắn lấy người đứng trên bờ.

Hay tay Sơ Tranh ôm lấy mình.

Thật đáng sợ.
Bình Luận (0)
Comment