Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 812

Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥

Học kỳ cuối của lớp 12, tiến vào trạng thái học tập khẩn trương.

Mọi người vì muốn thi vào trường đại học mình mong muốn, bắt đầu dốc hết toàn lực.

Nhưng trung học Thịnh Phong thì nhàn nhã hơn nhiều.

Thời gian tan học của Mộ Thâm ngày nào cũng chậm lại, khi Sơ Tranh muốn sờ tóc thì sẽ chủ động đến chờ hắn, khi không muốn thì không nhìn thấy người đâu.

Mặc dù Mộ Thâm rất nhớ Sơ Tranh, nhưng không muốn Sơ Tranh chờ mình quá lâu, khắc chế không gửi tin nhắn cho Sơ Tranh.

【 Mộ Thâm: Sơ Sơ, em đăng ký thi vào trường nào? 】

Mộ Thâm hỏi Sơ Tranh trên Wechat.

【 Sơ Tranh: Theo anh. 】

Theo anh...

Mộ Thâm không biết có phải mình lý giải sai rồi hay không.

Nhưng mà...

【 Mộ Thâm: Anh... anh thành tích rất tốt. 】

Mộ Thâm cũng không rõ thành tích của Sơ Tranh, hắn không biết Sơ Tranh có thể thi đậu vào trường nào.

【 Sơ Tranh: Ừ, em biết, học sinh tốt. 】

Trông thấy ba chữ học sinh tốt, gương mặt Mộ Thâm liền có chút nóng.

Luôn cảm thấy Sơ Tranh có ý ám chỉ khác.

Sơ Tranh không đáp đúng trọng tâm câu hỏi, Mộ Thâm không hỏi ra được, quay đầu đến hỏi Khương Cẩn.

Khương Cẩn nhìn thấy Mộ Thâm gửi tin nhắn cho mình, có chút kinh ngạc, dù sao Mộ Thâm trong danh sách bạn bè chính là một người tàng hình.

Sau khi add cũng chưa từng tán gẫu qua.

Khương Cẩn ấn mở avatar, nhìn thấy tin nhắn Mộ Thâm gửi tới, mày liễu hơi giương lên.

Khương Cẩn lạch cạch đánh chữ.

【 Khương Cẩn Cẩn Cẩn Cẩn: Thành tích của Tiểu Sơ rất tốt, đứng nhất lớp cũng không thành vấn đề. 】

Kỳ thi lần trước, Sơ Tranh chưa viết xong bài văn, bị trừ điểm, nếu không thì đã đứng nhất toàn lớp.

【 Mộ Thâm: Cô ấy... Muốn thi trường nào? 】

Chuyện này Khương Cẩn thật sự không biết.

Cô ấy chọc chọc Sơ Tranh: "Cậu định thi trường đại học nào?"

Sơ Tranh cúi đầu, tùy ý trả lời: "Mộ Thâm thi trường nào tớ liền thi trường đó."

Khương Cẩn khi không bị nhét cho một đống cẩu lương.

Khóe miệng hơi co giật, đem lời Sơ Tranh nói chuyển cho Mộ Thâm.

【 Mộ Thâm: Cảm ơn. 】

Khương Cẩn chậc một tiếng, vị bạn trai nhỏ này của Tiểu Sơ thật ngoan nha.

Không biết lúc nào cô ấy mới có một người bạn trai ngoan như vậy.

...

Mộ Thâm và Sơ Tranh cùng thi vào một trường đại học, chuyện này khiến Khương Cẩn và Hứa Khinh Tư đều thập phần ghen tị.

Thời cao trung yêu đương không học chung một trường, bây giờ đại học lại ở chung một chỗ.

Khương Cẩn thi chẳng ra sao cả, trong nhà tìm quan hệ, nhét cô ấy vào một trường đại học xem như có thể học.

Thành tích của Hứa Khinh Tư không kém, thi đậu cùng một trường đại học với Sơ Tranh.

Khương Cẩn ghen tị cực kì.

Cũng may trường học của Khương Cẩn cách bọn họ không xa, lúc này Khương Cẩn mới nhận được một chút an ủi.

Bốn năm đại học.

Lúc đầu Mộ Thâm vẫn đi làm thêm, sau đó liền tự chủ lập nghiệp.

Sơ Tranh không biết hắn lấy được tài chính khởi đầu từ đâu, giai đoạn trước chỉ làm những hạng mục kiếm tiền nhanh, cũng không có dự định thành lập công ty.

Sau đó khi trong tay có tiền, hắn mới bắt đầu thành lập công ty.

Đến khi tốt nghiệp đại học, công ty của Mộ Thâm đã đi vào quỹ đạo, Mộ Thâm trở thành ngôi sao mới trong giới kinh doanh, được vô số người chú ý.

...

"Tiểu Sơ, cho cậu."

Khương Cẩn đưa một ly nước cho Sơ Tranh.

Khương Cẩn bây giờ là một blogger nổi tiếng, thanh xuân ngọt ngào, không có nhiều biến hóa so với khi còn học cao trung.

"Ai, không nghĩ tới thời gian lại trôi qua nhanh như vậy, thời cao trung của chúng ta vẫn như đang ở trước mắt..."

Khương Cẩn có chút cảm thán.

"Ừ..."

Ánh mắt Sơ Tranh rơi trên người Mộ Thâm ngồi cách đó không xa.

Hắn mặc trang phục đơn giản sáng màu, mọi cử động giống như được độ thêm ánh sáng, nhìn qua vẫn giống như một sinh viên đại học, ngoan ngoãn hiểu lễ phép.

"Ai, Tiểu Sơ, chồng cậu ngày nào cậu cũng nhìn rồi, giờ còn nhìn gì nữa, nhìn tớ này, nhìn tớ này!!"

Khương Cẩn bất mãn ngăn trở Sơ Tranh.

"Ngày nào cậu cũng gửi một đống video cho tớ." Sơ Tranh mặt lạnh lùng: "Ngày nào tớ cũng có thể nhìn thấy cậu."

Khương Cẩn nhẹ hừ một tiếng, bên cạnh đột nhiên có người ngồi xuống, giơ tay liền cướp đi đồ uống trong tay Khương Cẩn, ừng ực ừng ực uống mấy ngụm.

Khương Cẩn trừng mắt: "Hứa Khinh Tư, cậu không biết tự đi lấy à!?"

Hứa Khinh Tư gỡ kính râm xuống, trả cái ly lại cho Khương Cẩn: "Uống một ngụm nước của cậu thôi mà, còn đầy đây này, ầy, bên kia còn nhiều kìa, tớ mời cậu."

"..."

Khương Cẩn hận không thể đập cái ly lên mặt Hứa Khinh Tư.

Hai người làm ầm ĩ là chuyện thường xuyên xảy ra.

Làm ầm ĩ một hồi liền yên tĩnh lại.

Hứa Khinh Tư và Khương Cẩn nói tình hình gần đây.

Hứa Khinh Tư học thiết kế, nghe nói đứa con tiểu tam sinh kia cũng học thiết kế, sau khi tốt nghiệp, Hứa Khinh Tư lựa chọn tự mình lập nghiệp, đứa con tiểu tam sinh thì tiến vào công ty lớn, chuyên môn cùng Hứa Khinh Tư đối nghịch.

Trước đó không lâu còn náo ra chuyện Hứa Khinh Tư sao chép của cô ta.

"Cha cậu không quản?" Khương Cẩn bĩu môi, trong nhà cô ấy cũng không có chuyện sốt ruột như thế, cha mẹ rất ân ái.

"Ông ta rất thích Hứa Giai Hoan." Hứa Khinh Tư cười khẽ, trào phúng lại khinh thường: "Tớ làm sao so sánh được với cô ta."

Nhưng cô ấy cũng không sợ.

Tài sản của cha mẹ cô ấy đều tách riêng ra.

Cô ấy có mẹ làm chỗ dựa, về sau thừa kế của mẹ, phần tài sản của cha, cô ấy cũng không hiếm lạ.

Chỉ sợ tiểu tam và Hứa Giai Hoan khẩu vị quá lớn...

"Có chuyện tìm tớ, tớ có tiền." Sơ Tranh lên tiếng.

"Biết rồi." Hứa Khinh Tư nâng ly: "Làm bài tập cho cậu nhiều năm như thế, tớ sẽ không khách khí."

"Tớ rất tò mò, Tiểu Sơ, tiền của cậu từ đâu tới?" Lại không thấy cô kiếm tiền, cả ngày đều dùng tiền, từ trên trời rơi xuống sao?

"Trên trời rơi xuống."

"Sao tớ lại không có..."

Hứa Khinh Tư đạp Khương Cẩn một cái, nói sang chuyện khác.

Khương Cẩn thần kinh thô, có lẽ không phát hiện, nhưng Hứa Khinh Tư biết, bên cạnh Sơ Tranh có không ít người làm việc cho cô.

Những việc này, Sơ Tranh không muốn để người ta biết, vậy liền chứng minh cô không muốn nói.

Hỏi tiếp chính là xấu hổ.

"Khương Cẩn học tỷ!"

Khương Cẩn nhìn người xuất hiện, đen mặt.

Cố Du ngồi xuống bên cạnh, chào hỏi Sơ Tranh: "Chị dâu."

Sơ Tranh lịch sự gật đầu, đại tiểu thư chỉ liếc cậu ta một cái, không lên tiếng.

Khương Cẩn không có sắc mặt tốt: "Cậu tới đây làm gì? Ai cho cậu đến? Sao cậu cứ âm hồn bất tán mãi thế hả?"

Đây là nơi tụ hội bí mật của bọn họ, sao Cố Du lại tìm tới được?!

Khương Cẩn đặc biệt ghét Cố Du.

Trước đó ở trung học Thịnh Phong Cố Du tìm Sơ Tranh, Khương Cẩn từng có vài lần duyên phận.

Nhưng sau đó bọn họ tốt nghiệp, lên đại học, thì không gặp qua Cố Du nữa.

Ai biết năm thứ ba đại học, Cố Du liền thi đậu vào trường đại học mà cô ấy đang học.

Lúc ấy Khương Cẩn đã là blogger nổi tiếng, khi livestream, vừa vặn đụng phải Cố Du, xém chút xảy ra sự cố.

Dù sao hai người cũng nhìn nhau không thuận mắt.

Từ đó kết hạ ân oán.

Nhưng mà không nghĩ tới, gần đây Cố Du cứ luôn đến nhảy nhót bên cạnh cô ấy.

Cố Du hất cằm, mặt mày hớn hở nói: "Thâm ca gọi tôi đến, học tỷ có ý kiến?"

Khương Cẩn: "..."

Mặc dù Mộ Thâm nhìn qua có vẻ là một sinh viên ngoan ngoãn, nhưng sau khi Khương Cẩn tiếp xúc với hắn thời gian dài, thì vẫn luôn có chút sợ hắn.

Cô ấy tự nhiên không dám có ý kiến.

"Học tỷ, tôi nói chị nghe..."

"Cậu cách xa tôi ra một chút!" Khương Cẩn co lại bên người Sơ Tranh.

"Học tỷ, tôi có ăn chị đâu."

Hứa Khinh Tư giống như cười mà không phải cười nhìn Khương Cẩn và Cố Du.

Khương Cẩn vừa ngẩng đầu một cái liền nhìn thấy biểu tình kia của Hứa Khinh Tư, lập tức có chút quẫn bách: "Các cậu đừng nghĩ lung tung, tớ không có quan hệ gì với cậu ta! Cố Du, cậu tránh ra cho tôi!"

Đại tiểu thư nhún nhún vai: "Tớ và Sơ Tranh không nghĩ gì cả, đúng không, Sơ Tranh."

Sơ Tranh thật lòng gật đầu.
Bình Luận (0)
Comment