Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 90

Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥

"Vậy thì đừng trách chúng ta không khách khí!"

Trong cặp mắt tối đen của Tông chủ lóe lên tia sáng, giống như đang hạ quyết tâm gì đó.

"Ừ." Sơ Tranh gật đầu, biểu thị mình sẽ không trách bọn họ.

Mũi chân cô điểm nhẹ hai cái, mang theo Ly Đường rời khỏi trận pháp, dừng lại trên nóc đại điện.

Nữ tử trên nóc nhà giơ tay, tay áo rộng tung bay, đầu ngón tay xẹt qua không khí, Vạn La bên kia bị một lực lượng vô hình đánh bay, rớt từ không trung xuống, được một trưởng lão bên cạnh luống cuống tiếp được.

"Tông..." Vừa nói được một chữ, Vạn La há miệng phun ra một búng máu.

"Sư huynh? Sư huynh, huynh thế nào rồi?"

"Ặc..." Vạn La muốn nói chuyện, nhưng mà mới mở miệng, máu đã mãnh liệt trào ra.

"Sư huynh!"

"Sơ Tranh ngươi đã làm gì với sư huynh!" Một trưởng lão nào đó hướng về phía Sơ Tranh gầm thét.

"Vừa rồi hắn làm gì với Ly Đường, thì ta trả lại cho hắn thôi." Thanh âm nữ tử lạnh như băng theo gió từ trên nóc nhà truyền đến.

Trưởng lão kia tức giận mắng một tiếng, nhưng Ly Đường cũng không hộc máu không ngừng như thế này!!

"Sơ Tranh, ngươi thật sự vì một Ma tộc như hắn, mà đối địch với Tử Vân tông?"

Sơ Tranh suy nghĩ một chút, khuôn mặt nhỏ nghiêm túc, trịnh trọng gật đầu: "Ừ."

Thẻ người tốt rất quan trọng.

"Tông chủ, nói lời vô dụng với nàng ta làm gì, chúng ta không thể để cho Ly Đường triệt để nhập ma!"

"Tông chủ, động thủ đi!"

"Tông chủ!"

Lông mày Tông chủ nhíu thành chữ xuyên (川).

Cho người chăm sóc tốt Vạn La, tông chủ mang theo những trưởng lão còn lại lao về phía Sơ Tranh, từng người lấy ra Linh khí thuộc về mình, uy áp khiếp người, như gột rửa không trung mà qua.

Nữ tử đứng trên nóc nhà, chỉ có làn váy hơi tung bay, còn sắc mặt chưa từng biến đổi chút nào, lạnh nhạt nhìn đám người đang lao tới.

Sơ Tranh giơ tay, ma khí màu đen hội tụ trong lòng bàn tay cô.

Trưởng lão nào đó đột nhiên trừng lớn mắt: "Ngươi cũng là Ma tộc!"

Sơ Tranh bình tĩnh hỏi lại: "Ta chưa nói với các ngươi à?"

Tông chủ: "..." Ngươi đã nói bao giờ đâu!

"Bây giờ biết cũng không muộn."

Sơ Tranh phất tay, ma khí trong lòng bàn tay cô bay ra, tán thành mấy đám nhỏ trong không khí, bay về phía Tông chủ và mấy vị trưởng lão kia.

Sau khi ma khí tán ra, nhìn giống như không có uy lực gì.

Nhưng khi ma khí sắp đến trước mặt bọn họ, trên không trung đột nhiên có ma khí xuất hiện, như là nước chảy xuôi xuống.

Đám ma khí nhanh chóng mở rộng, ầm vang một tiếng rồi nổ tung.

Nơi ma khí đi qua, đất đá tung toé, cây cỏ khô héo, biến thành một mảnh phế tích.

Tông chủ và mấy vị trưởng lão đều có chút chật vật, cũng may không có bị thương.

"Tông chủ... Tông chủ, nàng ta có thực lực thế nào?"

"Có thể che giấu đến chúng ta không phát hiện được dù chỉ một chút, thực lực nhất định không thấp hơn chúng ta." Tông chủ tâm trạng nặng nề.

Nếu cô là ma tộc, vậy thì tất cả những chuyện này đều có thể dễ dàng hiểu được.

Hắn lừa gạt Sơ Tranh đến Chủ Phong, chỉ vì lo lắng, cô sẽ nhớ tới tình cảm khi sống chung với Ly Đường, mà ngăn cản bọn họ đối phó với Ly Đường.

Thật sự không nghĩ đến, cô cũng là Ma tộc.

Hai Ma tộc, cứ như vậy ở dưới mí mắt của bọn họ...

Tông chủ chợt nghĩ đến lời nói truyền về từ Bách Ứng cốc, sắc mặt đột nhiên âm trầm xuống.

Hắn chợt hướng về phía Sơ Tranh hô to: "Ngươi mới là ma cốt!"

Tin tức Bách Ứng cốc truyền đến, hắn tưởng rằng là Ly Đường.

Nhưng hiện tại xem ra, cũng không phải là Ly Đường, người có được ma cốt sẽ không dễ dàng sinh ra tâm ma như vậy.

Tông chủ vừa nói chuyện này, mấy vị trưởng lão đều hơi sửng sốt, cô mới là ma cốt?

Sơ Tranh không thừa nhận cũng không có phủ nhận.

Bầu không khí có chút cứng ngắc.

"Ngươi muốn dẫn dắt Ma tộc quay về Nhân Giới!" Tông chủ lớn mật suy đoán, cô đến Tử Vân tông, nhất định là vì tìm hiểu tin tức: "Sơ Tranh, ngươi sẽ không được như ý!"

"Ta không rảnh rỗi như vậy." Ma tộc như thế nào thì có quan hệ gì với cô.

Lúc này cho dù Sơ Tranh nói gì, thì bọn họ cũng đều không tin.

"Nhất định phải giết chết nàng."

Tin tức về ma cốt mặc kệ là thật hay giả, bọn họ cũng không thể mạo hiểm, không thể để cho Ma tộc quay về Nhân Giới.

"Nhanh, thông báo cho các tông môn còn lại."

Ly Đường được Sơ Tranh ôm lúc này càng run rẩy dữ dội hơn, hắc khí kiềm chế trong mắt cuối cùng cũng chiếm cứ toàn bộ hồng quang, hắn đột nhiên giơ tay ra, đánh úp về phía Sơ Tranh.

Sơ Tranh cầm cánh tay Ly Đường, kéo về phía sau một chút, rồi khóa lại ở trên lưng, khiến cho hắn không cách nào động thủ được: "Đừng lộn xộn."

"Thả ta ra!" Ly Đường hung ác gầm nhẹ một tiếng, tránh thoát khỏi tay Sơ Tranh, công kích về phía cô.

Tông chủ và mấy vị trưởng lão nhìn thấy cơ hội tốt như vậy, sao có thể bỏ qua, dồn dập tiến lên công kích.

Ly Đường không muốn công kích cô, nhưng hắn không thể khống chế nổi chính mình.

Hắn muốn nói cô đi đi, nhưng làm thế nào cũng không phát ra tiếng được, chỉ có thể nhìn mình không ngừng công kích cô.

"Ầm!"

"Ầm ầm —— "

Trên phế tích đột nhiên có mấy bóng người, nhanh chóng giao triền rồi tách ra, linh khí va chạm với ma khí, không khí xung quanh từng đợt nối tiếp nhau như được gột rửa.

Trên bầu trời dày đặc ma khí như mây đen, đang không ngừng quay cuồng, tùy thời có thể áp xuống.

"Cẩn thận!"

Ly Đường không có cách nào lên tiếng, đột nhiên hét lớn một tiếng, nhanh chóng nhào qua phía bên kia, dùng sức ôm lấy Sơ Tranh.

Một kích kia của Tông chủ, hoàn toàn bị Ly Đường chặn lại.

Ầm ầm ——

Trên bầu trời có tiếng sấm rền vang, lôi điện mang theo ma khí bổ xuống, hư không xuất hiện vặn vẹo.

Ngay sau đó, mây đen trên bầu trời tản ra, ánh nắng mặt trời chiếu rọi xuống dưới.

Toàn bộ không gian khôi phục lại trạng thái an tĩnh.

...

Sơ Tranh bị Ly Đường bổ nhào vào, bên tai cô vang lên một tiếng vang thật lớn, sau đó cả người ngã về phía sau, rơi vào trong bóng tối.

Thân thể cô không ngừng rơixuống, trong bóng tối không thể nhìn thấy thứ gì, chỉ có thể cảm nhận được nhiệt độ trên cơ thể Ly Đường.

Ngay lúc Sơ Tranh đang nghi hoặc, trên cánh môi đột nhiên nóng lên, cảm giác ướt át mang theo mùi máu tanh cạy mở răng môi cô, lung tung bá chiếm lấy cô.

Cảm xúc khác thường trên đầu lưỡi truyền khắp toàn thân.

Trong bóng đêm, Sơ Tranh hơi trừng lớn mắt, dường như quên cả phản ứng.

Soạt ——

Nước lan tràn tới, thân thể cô không ngừng chìm xuống, Ly Đường ôm lấy cô, chẳng biết dây lưng trên quần áo bị kéo ra lúc nào.

Sơ Tranh đột nhiên bừng tỉnh, cô chế trụ tay Ly Đường: "Ly Đường!"

"Ta thích nàng." Đôi môi nóng bỏng của Ly Đường rơi trên cổ cô.

Từng sợi, từng sợi ma khí, như mực nhỏ giọt trong nước, chậm rãi lan tràn ra khắp bốn phía xung quanh họ, như mộng như ảo.

Sơ Tranh bị hắn ôm, chỉ có thể ngửa đầu: "Ly Đường, ngươi tỉnh táo lại một chút!"

"Ta rất tỉnh táo." Thanh âm của Ly Đường mang theo sự kiềm chế.

"Ngươi không tỉnh táo." Sơ Tranh tức giận kéo y phục của mình về, cứ giống như người điên thế này! Thẻ người tốt có phải bị điên rồi không!! Kéo quần áo của cô làm gì! Đừng kéo! Kéo hỏng thì sao!!

Ma khí quấn quanh trên thân hai người, nước ở bốn phía dường như bị tách rời ra.

Ngón tay Ly Đường đặt bên hông Sơ Tranh, nhiệt độ trong lòng bàn tay không ngừng tăng lên, hắn tìm khóe môi Sơ Tranh, hôn lên đó.

Sơ Tranh giãy dụa một chút, Ly Đường ôm càng chặt hơn, cô có cảm giác như mình đang ôm một lò lửa, nhiệt độ kia dường như có thể hòa tan cô, tứ chi đều có cảm giác khác thường.

Đầu lưỡi hắn lần nữa thăm dò tiến vào, quấn lấy đầu lưỡi cô, bàn tay nóng bỏng trượt qua bên hông cô, dừng lại sau lưng, một cánh tay khác nâng gáy cô lên.

Sơ Tranh mở to mắt, lúc này trong nước có ánh sáng, có thể trông thấy người trước mặt.

Hắn nhắm hờ đôi mắt, nước xẹt qua lông mi hắn, run rẩy không ngừng, gương mặt kia lúc này cực kì bình tĩnh, hoàn toàn không điên cuồng như trước đó.

Sơ Tranh thử lui ra một chút, thiếu niên nhẹ cau mày lại, ôm cô thật chặt, hôn đến có chút ngang ngược.

Sơ Tranh buông lỏng, hắn cũng chậm rãi dịu dàng xuống, giống như đang đối đãi với một loại trân bảo nào đó, thận trọng lại dịu dàng.
Bình Luận (0)
Comment