Xuyên Nhanh Nữ Xứng: Nữ Thần Quốc Dân, Soái Tạc Thiên!

Chương 225



Ánh trăng sáng tỏ rọi xuống, ánh sáng nhạt thanh nhã như sương mù, mái tóc dài hơi ướt của nam nhân kề sát da thịt tinh tế như sứ, hắn mặc một bộ sam mỏng màu đỏ, mặt mày như họa, sắc môi như anh đào, màu da như tuyết, ngũ quan tinh xảo, xem lâu một chút cũng sẽ bị hắn câu hồn.

Người nam nhân này, tuyệt đối không giống hết thảy trên thế gian.

Giờ phút này bàn tay như bạch ngọc của hắn đang cầm một đóa sen hồng nhạt, vẻ đẹp của hoa lại không thắng nổi sắc đẹp của hắn. Hắn rũ mắt, một tay khảy đóa hoa trong tay, thoạt nhìn như đang cực kỳ nhàm chán, hoa sen cùng lá sen làm nổi bật nhau trên mặt hồ, thỉnh thoảng đuôi cá màu đỏ vọt lên nhẹ nhàng khuấy động mặt nước, tạo từng đợt gợn sóng dưới ánh trăng.

Có thể nhìn ra được, hắn quả thật đang cực kỳ nhàm chán.


Bạch Tửu chắp tay sau lưng, giấu hết đồ ăn ra phía sau mình, cô thong thả đi tới, cuối cùng đứng lại trước mắt hắn, cũng không mở miệng nói chuyện.

Trước mắt bỗng hiện ra góc váy vàng nhạt quen thuộc, đuôi cá đang đong đưa trên mặt nước khựng lại, hắn ngẩng đầu lên thấy được Bạch Tửu, khóe mắt đào hoa đa tình nhướng lên, khóe môi khẽ nhếch, nở một nụ cười khiến người ta hoa mắt say mê. Hắn sửa lại thái độ nhàm chán trước đó, chuyển sang vui mừng: “Ngươi đã đến rồi!”

Đuôi cá trên mặt nước kia đong đưa càng thêm cao hứng.

Có người cao hứng như vậy khi gặp mình, tâm tình Bạch Tửu đương nhiên cũng tốt lên, cô nhìn bông hoa hắn cầm trong tay, nhướng mày hỏi: “Ngươi đang cầm đóa hoa làm gì đó?”

“Ta đang đếm cánh hoa.” Hắn cười tủm tỉm nói: “Đại Thanh cùng Nhị Thanh nói với ta, ngắt một đóa hoa, cánh hoa là số lẻ tức hôm nay ngươi sẽ đến, nếu là số chẵn vậy tối nay ngươi sẽ đến.”

Bạch Tửu bị sự ngây thơ của hắn chọc cười, cô hỏi: “Đại Thanh Nhị Thanh là ai?”

“Là tiểu đệ của ta.”


Trên mặt nước đúng lúc nhô lên hai con cá trắm đen phun bong bóng, xem ra chúng chính là Đại Thanh và Nhị Thanh.

Bạch Tửu nổi tâm tư vui đùa, “Sao Đại Thanh và Nhị Thanh lại biết phương pháp này đáng tin cậy, vạn nhất chúng lừa ngươi thì sao?”

“Chúng nói rất lâu trước kia đã nhìn thấy có một giống cái ở chỗ này đếm cánh hoa, sau đó tình lang của giống cái liền tới.” Đôi mắt trong suốt như hắc diệu thạch của hắn khẽ cong, trông rất đẹp mắt, “Hơn nữa chúng còn lâu mới dám gạt ta, ta chính là cá đẹp nhất, là lão đại của chúng.”

Hai con cá trắm đen kia u buồn xoay người, bơi vào giữa một đám cá trắm đen khác.

Bạch Tửu không hiểu có phải tiêu chuẩn của bầy cá chính là ai đẹp nhất người đó làm lão đại hay không, cô ngồi xổm xuống nhìn hắn, nhìn gần mới phát hiện da thịt hắn quả thật còn tốt hơn của nữ nhân, mịn màng như ngọc, đại khái chính là dùng để hình dung da thịt trắng nõn này của hắn, đáy lòng cô ghen tỵ một phen, lại cười hỏi: “Có đói bụng không?”

Hai tay chống lên tảng đá bên bờ, hắn gật gật đầu, chẳng qua thấy cô có vẻ không mang theo gì hết, thần sắc hắn liền hết sức ủy khuất, hắn thấp giọng nói: “Ta rất ngoan, đều không hóa hình trước mặt những người khác.”

Ý ngầm trong đây chính là, hắn đã nghe lời như vậy, nhưng cô vẫn không mang theo đồ ăn tới cho hắn.


Bạch Tửu cố ý coi như nghe không hiểu mà hỏi: “Nơi này ngoại trừ ta còn có những người khác tới sao?”

“Hôm nay có một con đực, còn có một con cái tới nơi này.” Hắn không hiểu lắm mà nói: “Bọn họ rất kỳ quái, rõ ràng trước đó còn vừa nói vừa cười, sau đó lại lăn trên mặt đất đánh nhau, con cái kia nói đau nha, không cần nha gì đó, con đực kia vẫn không dừng tay, kỳ quái nhất chính là, bọn họ đánh xong liền hòa hảo.”

Thần sắc Bạch Tửu có chút xấu hổ, nơi này hết sức hẻo lánh, ít có người tới, cũng quả thực là nơi hẹn hò lý tưởng, Tiên tông cũng không bài xích phương pháp song tu, tình huống thế này xuất hiện cũng là bình thường, nhưng cô vẫn có một loại cảm giác có người đang dạy hư nhóc con nhà mình.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~




Bình Luận (0)
Comment