【 A ha ha: Trong mắt cô ta chỉ có tiểu hoa đán, dù những người khác tốt đến đâu, trong mắt cô ta cũng chỉ là mây bay】
【 Hôm nay ăn gì: Cốt truyện này thật có cảm giác, cho nên chị gái nhỏ Bạch Tửu và Nhất Nhất là tình yêu sao!? 】
Bình luận, các tay bút bắt đầu bổ sung hoàn chỉnh cốt truyện "Ngược luyến tình thâm", vậy nên hot search có thêm một đề tài kỳ quái.
# tối nay chúng tôi đều là Bạch Nhất#
Đề tài này lấy tốc độ nhanh chóng đi lên hot search đầu tiên, hơn nữa nhiệt độ còn đang liên tục nâng cao, có tư thái tiến tới CP quốc dân.
"Chị Lan, chị đang nhìn gì vậy? " Bạch Tửu thấy bàn tay cầm di động của chị Lan run run, hơn nữa chị Lan cũng nhìn chằm chằm di động một lúc lâu, nên có chút tò mò.
Sắc mặt chị Lan phức tạp cất di động, ngữ khí quái dị nói: "Không có gì, ừm..."
"Sao vậy?" Bạch Tửu nhìn chị Lan trong gương, bây giờ cô đang ngồi trang điểm trong phòng hóa trang, lát nữa sẽ có cuộc họp báo giới thiệu《 Đao kiếm giang hồ 》 và đoạn phim ngắn tuyên truyền, cô là người phát ngôn nên phải lên sân khấu.
Chị Lan rối rắm một lát, nói: "Có lẽ lát nữa khi trả lời câu hỏi của phóng viên, cô có thể nói đến Văn Bỉnh một chút."
Bạch Tửu không cảm xúc nói: "Tôi không muốn dùng hắn ta để lăng xê."
Chị Lan ngậm miệng không nói, chị nào nghĩ Bạch Tửu mượn Văn Bỉnh lăng xê a? Chị chỉ muốn Bạch Tửu và Văn Bỉnh cột vào nhau, còn hơn bị nói là yêu thầm Tống Nhất Nhất.
Không bao lâu sau, đã có người tới nhắc nhở đã đến giờ, chị Lan càng thêm khó nói.
Hôm nay Bạch Tửu mặc một bộ váy cúp ngực màu trắng, có vài sợi tóc hơi cong buông xuống trước ngực, thêm vài phần thanh xuân đáng yêu, ngoại hình của cô vẫn luôn không tìm thấy khuyết điểm, không giống như cô, Kỳ Phụng ngồi bên cạnh vẫn mặc một bộ đồ đen, biểu tình ốm yếu, thoạt nhìn không có tinh thần.
Anh rũ mắt, tầm mắt đảo qua tóc dài sau lưng cô, nhớ lại những lần tiếp xúc với cô, hình như cả cơ thể cô chạm vào nơi nào cũng làm anh cảm thấy vui sướng.
Sau vài câu dạo đầu, phim ngắn《 Hai đời 》, chỉ có hai mươi phút bắt đầu chiếu trên màn hình lớn, người chơi ngoài ý muốn đi vào thế giới trò chơi, gặp gỡ y sư, hai người cùng nhau trải qua những ngày tháng nguy hiểm, đi qua nhiều phong cảnh trong trò chơi, cuối cùng y sư lại giấu đi tình cảm của mình, tự mình đưa người chơi về thế giới của hắn.
Người chơi tỉnh lại, trong tay cầm một cây sáo ngọc.
Phim ngắn đến đây là kết thúc.
Vưu Án cười nói: "Lúc trước nhận được lời mời, trong đầu tôi đã có kịch bản, nhân vật trong trò chơi và người chơi ở thế giới hiện thực gặp nhau, đương nhiên, các vị cũng có thể nói cái nhìn của chính mình."
Phía dưới lập tức có người khe khẽ nói nhỏ, trên cơ bản đều là về kỹ thuật diễn của Bạch Tửu, nói thật, kỹ thuật diễn của Bạch Tửu cũng không tốt, chủ yếu là có lịch sử đen tối trước kia, mới có thể làm mọi người cảm thấy kinh ngạc.
Một phóng viên giơ tay, đã có người đưa microphone vào trong tay, hôm nay là cuộc họp báo về game, vì phòng có phóng viên giới giải trí trộn lẫn, nhà sản xuất cũng đã điều tra qua, microphone cũng sẽ đưa cho phóng viên trò chơi.
Phóng viên nói: "Câu chuyện này kết thúc làm người ta cảm thấy có chút khó chịu, tất cả mọi người đều thích kết thúc tốt đẹp, đạo diễn Vưu, tại sao ngài lại không quay một kết thúc viên mãn?"
"Có thể..." Vưu Án hài hước nói: "Tôi muốn nói với mọi người, trò chơi tuy hay, nhưng không thể trầm mê trong thế giới giả thuyết."
Phía dưới có người cười.
Lúc này, là một phóng viên nữ nói chuyện, "Cô Bạch Tửu, cô đóng vai y sư, cuối cùng thích người chơi kia, phải không?"
"Đúng vậy." Bạch Tửu cười, dịu dàng hào phóng, "Tôi rất vui vì lần này, có thể thành công làm mọi người nhận ra tình cảm mà tôi thể hiện trong đoạn phim."
Lời nói của cô, lại làm khán giả bật cười.
Chị Lan ngồi bên dưới chép chép miệng, nói thầm Bạch Tửu gần đây đúng là không bình thường a, vậy mà biết tự bôi đen mình để tăng cảm tình của người khác.
Phóng viên nữ kia lại cười nói: "Cô Bạch Tửu diễn y sư thích người chơi, chúng ta đều nhìn ra, nhưng anh Kỳ Phụng diễn người chơi cuối cùng có thích y sư hay không, tôi thấy đáp án của mỗi người đều không giống nhau, cho nên tôi muốn hỏi anh Kỳ Phụng, anh có thể nói cho chúng tôi biết, cuối cùng anh có thích y sư hay không?"
Đối diện với tầm mắt của mọi người, Kỳ Phụng rũ mắt, không nhìn ai cả, chỉ không nhanh không chậm nói: "Không, tôi thích cô ấy."
Cái đáp án này có chút kỳ quái.
Nếu phủ nhận, sao cuối cùng lại có một câu khẳng định?
Nụ cười trên mặt Bạch Tửu lại không tự nhiên được như lúc nãy.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Hôm qua không ai trả lời đúng nên chỉ có một chương nhé!!! Anh nhà like ảnh đoản ngắn 18+ về hai người rồi nói gì???